Truyền tin của Đại Khang lạc hậu, Đông Hải lại cách kinh thành xa như vậy, người biết thân phận của Kim Phi cực kì ít.
Mãi tới bây giờ, dân địa phương trong cả xưởng đóng tàu biết thân phận của Kim Phi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Đối phương vừa mở miệng đã nói ra thân phận của Kim Phi, tuyệt đối không thể là một gã chạy vặt đơn giản như vậy.
Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong lòng Kim Phi là quyền quý đang trả thù y.
“Ngươi là người của ai?” Kim Phi tức giận hỏi.
Một vệt máu chảy ra khỏi khóe miệng y, răng cũng bị máu nhuộm thành màu đỏ.
Không phải là y trúng độc mạnh gì, mà là dùng răng cắn vào đầu lưỡi, để sự đau nhói xua tan cơn buồn ngủ.
Ban đầu Kim Phi cho rằng đối phương sẽ không đáp, suy cho cùng bây giờ bọn họ không có tí sức lực nào, tình thế hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của đối phương.
Nếu y là đối phương, tuyệt đối sẽ không trả lời vấn đề này.
Nhưng ai ngờ gã chạy vặt kia lại cười một cái, đáp: “Tiết công tử bảo ta chào hỏi quốc sư đại nhân!”
“Tiết công tử?” Kim Phi chịu đựng cơn buồn ngủ càng ngày càng mạnh, hỏi từng từ từng chữ: “Là đệ đệ của Tiết Hàn Lư, Tiết Thái Hoa à?”
Ở Đại Khang lúc này, cửa biển vào Trường Giang không phải là hòn ngọc quý phương đông gì cả, mà là một nơi hẻo lánh, người lui tới đa phần là thương nhân, nhóm quyền quý không coi trọng nơi này, nên số gia tộc bố trí mật thám ở đây cũng không coi là nhiều.
Kim Phi và Cửu công chúa đã làm mất lòng quá nhiều quyền quý, nhưng họ Tiết, gia tộc có khả năng ra một đòn chí mạng với y ở nơi xa như Đông Hải, thì Kim Phi chỉ có thể nghĩ tới gia tộc của Tiết Hàn Lư.
Từ sau khi Kim Phi giết chết Tiết Hàn Lư, nhà họ Tiết Luôn có thái độ thù địch với Kim Phi.
Hơn nữa nhà họ Tiết luôn thân thiết với Thái tử, Thái tử tạo phản ép vua nhường ngôi, nhà họ Tiết là người ủng hộ lớn nhất.
Sau khi Thái tử tạo phản thất bại, tất nhiên nhà họ Tiết đã bị Cửu công chúa xử lí.
Theo luật cũ của Đại Khang, tạo phản sẽ bị giết chín tộc, nhưng theo kiến nghị của Kim Phi, trong quá trình xử lí Cửu công chúa không dùng quy định tội liên đới, mà thu thập chứng cứ, tiến hành xét xử với người của gia tộc nhà họ Tiết.
Nhà họ Tiết đã chiếm giữ ở kinh thành nhiều năm, với nếp sống quan trường của Đại Khang, tất nhiên cũng gây ra không ít chuyện đàn áp nhân dân, càng là dòng chính lại càng khoa trương.
Mặc dù không có tội liên đới, nhưng sau khi xét xử, dòng chính của nhà họ Tiết gần như bị xử lí sạch sẽ, chỉ còn lại một đệ đệ của Tiết Hàn Lư say mê với tranh, chữ, ngày nào cũng ở trong nhà luyện chữ vẽ tranh, hiếm khi ra ngoài gây chuyện thị phi, cho dù thỉnh thoảng ra ngoài một chuyến, cũng là để tham gia các hoạt động hội thơ, vì thế trong lần xét xử đó, hắn đã giữ được mạng, thậm chí không bị bỏ tù.
Nhưng tài sản của nhà họ Tiết đã bị Cửu công chúa sung công rồi, hai tay của vị công tử ăn sung mặc sướng này trống rỗng, sau khi lang thang trong kinh thành năm sáu ngày mới rời khỏi kinh thành.
Lúc đó Cửu công chúa còn phái Cục tình báo đi dò xét dấu vết của vị công tử này, nhưng không thu được gì.
Lần đó Cục tình báo bận tới mức làm không nghỉ, về sau thì báo cáo là vị công tử này có thể đã bị thổ phỉ ngoài kinh thành giết chết rồi.
Đây cũng là kết quả có khả năng cao nhất.
Bởi vì Đại Khang hiện tại vẫn không an toàn, vị công tử này lại là người yếu đuối trói gà không chặt, ngoài viết chữ vẽ tranh thì không biết làm gì nữa, nếu gặp thổ phỉ ngoài thành thì gần như là chết chắc.
Lúc đó nhà họ Tiết đã bị tịch thu, Cửu công chúa cũng bận xử lí các quyền quý khác, sau khi xem báo cáo của Cục
tình báo, thì đã vứt chuyện này ra sau đầu.
Bây giờ xem ra, tịch thu nhà cũng không triệt để, nhà họ Tiết đã có biện pháp dự phòng ở ngoài thành rồi.
Đương nhiên, Kim Phi cũng biết lời của đối phương chưa hẳn đã đáng tin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...