Bộ Công là một trong sáu bộ của triều đình, không chỉ chịu trách nhiệm về các công trình thủy lợi, mà còn chịu trách nhiệm nghiên cứu và phát triển các loại thiết bị nông nghiệp.
Loại ngành này dễ xảy ra tham nhũng nhất, trong cuộc xử lý trước đây của Cửu công chúa, bộ Công là nơi tham những nặng nề nhất, từ các thượng thư, thị lang đến người đứng đầu một số ngành, gần như đều đã bị bắt vì tội tham những.
Ngược lại, lang quan tên Tả Chỉ Uyên này lại không sao cả, cũng là một trong những người trung thực và làm việc chăm chỉ trong ngành này.
Suy cho cùng, bộ Công là một bộ cần thực dụng nên Thượng thư bộ Công đã được đề bạt cho Tả Chi Uyên, cho hắn và bộ chuyên môn của hắn tới làm việc.
Cuộc thanh trừng này không chỉ gây thương vong nặng nề cho bộ Công mà còn kéo theo các bộ khác như bộ Hộ, bộ Binh, bộ Hình và bộ Lễ.
Hơn nữa bộ Công là một bộ thiên về kỹ thuật, nếu cho các quan viên ở bộ khác qua thì chính là người ngoài nghề lãnh đạo người trong nghề, rất dễ xảy ra chuyện chê cười.
Hơn trăm năm trước, lúc Thượng thư bộ Công đột tử vì bệnh tật, nên Hoàng đế đã điều Thượng thư bộ Lễ tới bộ Công làm Thượng thư, kết quả là sau khi Thượng thư này tới bộ Công. Mỗi ngày không đi khảo sát địa hình xây cầu đường mà lại đưa các thợ thủ công trong bộ Công đi học tập lễ nghĩa tri thức, nên đã gây ra rất nhiều tình tiết dở khóc dở cười.
Sau khi bộ Công bị xử lý, lang quan ngũ phẩm Tả Chi Uyên này trở thành quan viên có phẩm cấp cao nhất trong số những người còn sống sót, cộng thêm việc Cửu công chúa cũng là người thực dụng và cũng khá thích những người như Tả Chi Uyên nên đã đặc cách thăng hắn ta lên làm Thị lang bộ Công, tạm thay chức Thượng thư để quản lý bộ Công.
Dù chỉ tạm thời giữ chức Thượng thư, nhưng lúc này Tả Chi Uyên đã được coi là một quan to trong triều đình.
Trần trung đội trưởng chỉ là một nhân viên hộ tống, nếu tùy ý bắt giam Tả Chi Uyên thì ngày mai lâm triều Hoàng đế hỏi Thượng thư bộ Công đâu? Chẳng lẽ lại nói đã bị một nhân viên hộ tống chưa có chức vụ chính thức bắt giữ sao?
Đó thực sự sẽ thành một trò cười.
“Hắn lại muốn giở trò gì vậy?”
Cửu công chúa xoa giữa mày hỏi.
Kim Phi cũng có vẻ đành chịu.
Thực ra Tả Chi Uyên cũng không có gì xa lạ với y.
Xuất thân của Tả Chi Uyên là thợ thủ công trong thế gia, cũng không coi trọng tiền bạc danh lợi linh tinh gì đó, nhưng lại
rất say mê các loại đồ vật máy móc linh tinh.
Do địa vị trước kia thấp, nên không có khả năng tiếp xúc với Kim Phi và Cửu công chúa.
Nhưng vì Cửu công chúa đề bạt hắn ta tạm thời giữ chức Thượng thư bộ Công, nên hắn mới có đủ tư cách để thượng triều.
Nếu là người khác, thì lúc này hắn đã tạo lập quan hệ tốt với Quốc công và các quan viên cùng cấp khác, nhưng người đầu tiên mà Tả Chỉ Uyên tiếp cận sau khi vào triều lại là Kim Phi.
Với địa vị và sức ảnh hưởng hiện tại của Kim Phi, thì thật ra chuyện tìm Kim Phi để thiết lập mối quan hệ tốt đẹp cũng là điều bình thường.
Nhưng căn bản Tả Chi Uyên tìm Kim Phi không phải để tiếp cận làm quen, mà là tìm Kim Phi để xin khinh khí cầu.
Lần đầu tiên Kim Phi gặp Tả Chi Uyên, đương nhiên không thể đưa khinh khí cầu cho hắn ta, nên y từ chối không chút do dự.
Nhưng từ nhỏ Tả Chi Uyên đã có một giấc mơ được bay lên cao, hắn đã nghiên cứu nhiều loài chim khác nhau và làm ra đủ loại cánh, với ý định bay lên trời để thực hiện giấc mơ của mình.
Đương nhiên, mọi thứ đều thất bại, mà suýt nữa Tả Chỉ Uyên còn bị ngã chết.
Giấc mơ vốn đã hết hy vọng, nhưng khi nhìn thấy khinh khí cầu của Kim Phi, thì hắn đã bị sốc ngay tức khắc.
Cho dù bị Kim Phi từ chối nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, cũng không có chút ý thức nào của một Thượng thư bộ Công, mỗi ngày không nghĩ đến việc nên quản lý bộ Công thế nào, mà chỉ cần có cơ hội là lấy nhiều mô hình cánh chim của mình làm ra chạy rồi chạy đến cửa Ngự Thư Phòng để đón Kim Phi.
Vương triều Đại Khang trọng văn khinh võ và càng coi thường thợ thủ công, người đọc sách chỉ nghĩ đọc sách thánh hiền để làm quan, nên rất hiếm khi gặp được một người có cùng sở thích ở Đại Khang, nếu chỉ đơn thuần thảo luận về vấn đề máy móc thì Kim Phi cũng rất vui lòng.
Nhưng y thực sự không muốn thảo luận chuyện cánh chim với Tả Chi Uyên.
Bởi vì đã có vô vàn người tiên phong ở kiếp trước đã chứng minh rằng, chỉ bằng việc mô phỏng lại cánh chim giả thì không thể nào bay được.
Nhưng Tả Chi Uyên lại tin chắc vấn đề này.
Sau nhiều lần thuyết phục Tả Chi Uyên, Kim Phi biết mình không thể nào lay chuyển được Tả Chi Uyên, nên đành dặn dò nhân viên hộ tống khi nào nhìn thấy Tả Chi Uyên tiến cung, thì đi đường tắt báo cho y biết ngay.
Nếu không thể trêu vào thì ta trốn là được thôi?
Tả Chi Uyên đón vài lần đều bất lực đi về, nên cũng không đi nữa.
Ai ngờ cuối cùng hản lại chạy thẳng đến kho của Kim Phi để trộm...
"Chuyện gấp rút bây giờ là chuyện của nhà họ Tào. Đừng quan tâm hắn muốn gây phiền toái gì, bây giờ cũng không có thời gian quan tâm đến hắn."
Kim Phi nhớ tới bộ dạng Tả Chi Uyên mang đủ loại cánh tới là thấy đau đầu: “Bảo Lão Trần đuổi hắn đi đi, sau này ta sẽ tìm hắn nói chuyện là được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...