Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
"Đương nhiên không phải, ta đến là xin điện hạ giơ cao đánh khẽ, tha cho Đan Châu một mạng”.
Vu Triết cúi người hành lễ với Cửu công chúa. Mọi người trong lều đều nhìn Vu Triết như một kẻ điên. Trong đầu người này đã nghĩ gì vậy?
Cửu công chúa đã huy động quân đội phát động cuộc chiến tranh này, sao có thể vì một lời nói của ông ta mà tha cho Đan Châu chứ?
Dù mối quan hệ giữa hai người có tốt đến đâu thì điều đó cũng không thể xảy ra được.
Huống chỉ Kim Phi có thể nhìn ra được, mối quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết đến như vậy.
Quả nhiên, Cửu công chúa cười khẩy nói: "Vu thái phó, ông nghĩ có thể được sao?"
"Đương nhiên ta biết không thể bảo điện hạ thả người vô ích”. Vu Triết nói: "Một ngàn ngựa chiến đổi lấy một mạng của Đan Châu, những binh lính khác, mỗi người đổi một con ngựa chiến, điện hạ thấy thế nào?”
Ở cao nguyên và thảo nguyên, việc trao đổi ngựa chiến, gia súc và cừu lấy tù nhân là điều rất phổ biến.
Đan Châu đã đi theo chiến đấu cùng Gada trong nhiều năm, trong tay đã tích lũy được vô số gia súc và cừu, cũng như: hàng chục ngàn con ngựa chiến.
Là một trong những người giàu nhất ở Thổ Phiên.
Kim Phi hiểu rất rõ ham muốn với ngựa chiến của Cửu công chúa.
Lúc này trong doanh trại Thổ Phiên chắc chẳn vẫn còn có hàng ngàn binh lính, chỉ cần Cửu công chúa gật đầu, cô ấy có thể đổi được hàng ngàn con ngựa chiến.
Cái giá chỉ là thả cho một vị tướng quân bại trận đưa quân rời đi mà thôi.
Kim Phi cũng không chắc liệu Cửu công chúa có đồng ý hay không.
Kết quả Cửu công chúa không do dự mà lắc đầu: "Không được!"
"Điện hạ lo lắng Đan Châu không trả được hay sao?”
Vu Triết nói: "Nếu là như vậy, ta có thể phái người về cao. nguyên dắt ngựa chiến đưa đến bờ sông Kim Mã trước, sau khi điện hạ kiểm tra xong thì mới thả người, điện hạ thấy thế nào?"
"Không được!" Cửu công chúa vẫn läc đầu.
"Điện hạ, ta đoán bệ hạ vẫn chưa biết cuộc chiến tranh lần này đúng không?"
Vu Triết tiếp tục khuyên nhủ: "Với mức độ đấu tranh các phái ở triều đình Đại Khang, dù có thắng thì trong triều cũng sẽ có rất nhiều lời chỉ trích. Nếu như đại vương Gada tiếp tục phái một quân đội khác đến tiếp tục tấn công thì ta nghĩ áp lực của điện hạ nhất định sẽ lớn hơn nữa nhỉ?"
"Vu Triết, ông đang uy hiếp bổn cung sao?" Ánh mắt của Cửu công chúa trở nên sắc bén.
"Ta không phải đang uy hiếp điện hạ, mà là đang nói sự thật”.
Vu Triết nói: "Đan Châu đã cùng chinh chiến với Gada trong nhiều năm, mặc dù là quân thần, nhưng thân thiết như anh em. Nếu như điện hạ giết chết Đan Châu, Gada nhất định sẽ phái một đội quân lớn để báo thù cho gã! Hơn nữa, lần sau sẽ không chỉ có hai mươi nghìn người đâu”.
"Vậy thì bảo ông ta đến đi, bổn cũng có thể đánh lùi Đan Châu, thì sẽ có thể tiếp tục đánh lùi Gadal"
Cửu công chúa kiêu ngạo nói. "Điện hạ vẫn bướng bỉnh như khi còn nhở”. Vu Triết lắc đầu: "Người vẫn còn nhớ những gì ta đã dạy khi còn nhỏ không? Cứng rắn quá thì dễ chết!"
Nói xong ông ta nhìn lướt qua đám người, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Kim Phi.
Đôi mắt ông ta chợt nheo lại, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Vị này chính là Kim tiên sinh sao? Quả nhiên là phong thái hiên ngang, tuổi trẻ tài cao!"
Vu Triết nói: "Nghe nói điện hạ rất tin tưởng tiên sinh, tiên sinh hãy giúp ta thuyết phục điện hạ đi. Chỉ cần cô ấy chịu tha cho Đan Châu một mạng, áp lực trong triều cũng sẽ ít hơn nhiều, Đại Khang ít nhất sẽ có thể có được mười năm thái bình, đối với tất cả mọi người đều tốt, tại sao cứ phải gây chiến với nhau làm gì?"
"Không hổ là người từng làm thái phó, quả nhiên là biết cách nói chuyện, đen cũng có thể nói thành trảng được!"
Kim Phi cười khẩy nói: "Nếu không phải là các ông đánh đến biên giới, thì sao lại có cuộc chiến này chứ?”
"Đan Châu tàn sát người của ta, có ý định giết hại Đại Khang ta, bổn cung phải giết chết gã!" Cửu công chúa nói: "Vu thái phó, mời trở về đi!"
"Mười nghìn ngựa chiến, thế nào?" Vu Triết vẫn không chịu bỏ cuộc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...