Lúc lấy được đồng phục do giáo viên đưa , 3 người nhanh chóng nhận ra điều gì đó không đúng.
Khi nhìn kĩ lại thì Bạch Ngọc Linh kêu lên :- " Ủa , đây chẳng phải là đồng phục của trường " Q&T " hay sao ? ".- " Cô giáo , có phải nhầm lẫn gì không ạ ? ".
Bạch Tuyết San nhanh chóng hỏi .Giáo viên cười nói :- " Không có sự nhầm lẫn gì đâu các em.
Đây chính là khu B trường Q&T đó ".- " HẢ ".
Cả 3 người reo lên với khuôn mặt không thể tin được .- " Thôi không còn sớm nữa , các em đi lên nhận lớp đi nhé.
"- " Vâng ạ ".Bước ra phòng , cô thở dài :- " Trời ạ , đi đâu không đi , lại đi đúng vào chỗ có Võ Mỹ Tâm , Hoàng Thiên Lâm và Trạch Dương cơ chứ.
Tức quá ".- "Thôi , em cố gắng tránh xa chúng nó ra là được ".- " Đúng vậy , chị cố đừng để đụng mặt bọn họ là được ".- " Vậy chẳng lẽ , bọn họ cứ ở chỗ nào là em phải rời khỏi chỗ đấy ngay lập tức à ".- " Đúng vậy ".
2 người đồng thanh nói và gật đầu .- " Còn nếu họ bắt chuyện với em thì em phải lơ đi à ? "- " Chính xác ".
Đồng thanh part 2- " Vậy khi đi vệ sinh nếu em gặp Võ Mỹ Tâm , thì em cũng phải nhịn à ? "- " Không hề sai ".
Đồng thanh part 3 .Cô quát :- " Thôi mệt quá , hỏi mà cứ như không , em lên lớp đây.
"- " Oh , gút bai ".
Đồng thanh part 4 .Cô quay lại ném cho họ 1 ánh mắt không khác gì ánh mắt của chim ưng.
Thấy vậy , 2 chị em nhà kia lền vắt đầu xuống cổ mà chạy.
( Trà : What ? vắt đầu xuống cổ mà chạy á.
Chạy bằng niềm tin à ? )Lên đến lớp , cô đang định đi vào thì cô giáo xuất hiện.
Cô cười , nói :- " Em là học sinh mới , đúng không ? "- " Đúng ạ.
"- " Được rồi , em vào lớp đi ".Cô bước vào lớp thì đây là cảnh cô thấy.
Một lớp học không khác gì quán karaoke.
Nhóm nam sinh thì ngồi hẳn lên bạn để chơi game , có người thì đánh nhau , còn nhóm nữ sinh thì ăn uống , trang điểm.
Tuy lớp này rất nghịch nhưng thành tích học tập của lớp phải nói là cực kì tốt , lớp này có 30 học sinh , các số xếp hạng từ 1 đến 30 đều là tên của học sinh lớp này hết .Cô giáo bước lên bục giảng , nói :- " Cả lớp trật tự , hôm nay , chúng ta sẽ có học sinh mới ."Cô bước vào , giới thiệu :- " Xin chào , mình là Bạch Ngọc Linh.
Mong các bạn giúp đỡ.
"Cô nói xong thì cả lớp ồ lên :- " Xinh vãi.
"- " Tao là con gái mà tao còn mê đây nè.
"- " Ê , hình như đây là Bạch Ngọc Linh của khu A lúc trước đúng không ? "- " Ừ , đúng rồi ."- " Tao nhớ là người ta đồn bạn này là nhát gan , xấu xí , học dốt , mê trai , ...!mà nhỉ ? "- " Tao nghĩ là không phải đâu.
Nhìn ngây thơ , xinh như thế này cơ mà.
"- " Chuẩn , cậu ấy còn đẹp hơn cả hotgirl Võ Mỹ Tâm ở khu A cơ ý.
"- " Đúng vậy "- " Danh hiệu hoa khôi phải nhường lại thôi ".- " Tao nghĩ sắp có dram để xem rồi đấy.
"- ...Bao tiếng bàn tán về cô rất nhiều.
Cô giáo nói :- " Thôi em về chỗ đi , em ngồi tổ 1 bàn cuối nhé.
"- " Trời ơi , mỹ nam ngồi với mỹ nữ kìa chúng mày ".- " Không biết thằng côn đồ đấy có để yên cho nữ thần trong lòng tao không nhỉ ? "- " Tao chính thức ghim thằng đấy rồi đó.
"Cô bước xuống dưới ngồi , thì người bên cạnh nói :- " Cô vẫn còn sống cơ à ? "Cô ngơ ngác quay lại nhìn.
Người đó là 1 người con trai rất đẹp.
Mái tóc nhuộm đỏ , đôi mắt màu hổ phách , khuôn mặt hài hoà , không góc chết.
Nhưng 1 lúc sau , cô nhận dạng được người này thì mặt cô tối sầm xuống , nói :- " Nhờ phúc của anh "--------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trà : Hôm nay viết đây thôi , Trà mỏi tay quá các bác ạ ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...