Xuyên Không Rồi Ta Làm Nữ Phụ!
Phong Đăng tận mắt nhìn thấy mẫu thân hắn chết dưới tay phụ thân hắn.
- Mẫu thân!
Hắn vùng vẫy khỏi dây trói tiên, Cẩm Chi biết Thiên Đế đã không niệm tình xưa chắc chắn sẽ giết Phong Đăng.
Cẩm Chi dùng chút linh lực cuối cùng đưa Phong Đăng trở lại mộng cảnh, bản thân bà cũng hôi phi yên diệt.
Thiên Đế thi pháp, đánh một đạo quang cực thịnh về phía Phong Đăng trước khi cánh cửa mộng cảnh đóng lại hoàn toàn.
Phong Đăng thoát chết
nhưng trúng một chưởng đó, trở về nguyên hình.
Đang nghĩ lại chuyện xưa thì Phong Đăng đã bái tế xong, hắn đứng dậy nắm tay nàng nói ra lời sâu thẳm trong đáy lòng.
Ánh mắt Phong Đăng nhìn nàng giống như nhìn thứ đồ yêu thích, dịu dàng ôn nhu:
- Linh Đàm, ta rất thích nàng.
Chờ sau khi mọi chuyện ổn định.
Nàng có thể gả cho ta không ?
Phong Đăng sợ còn không nói ra nữa sẽ lại có Đường Tịch thứ hai, thứ ba đến bên nàng.
Linh Đàm bị tỏ tình bất ngờ, hai mắt nàng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Nàng nhắc lại:
- Tiểu Bạch, ngươi nói....!Ngươi muốn lấy ta ?
Phong Đăng gật đầu chắc chắn, xác nhận lời bản thân vừa nói là thật.
- Nhưng....nhưng ta lớn hơn ngươi một trăm năm tuổi thọ.
Phong Đăng sẽ không chê nàng lớn tuổi hơn chứ ?
Phong Đăng khẽ cười, đưa tay vuốt tóc nàng:
- Yêu đương thì liên quan gì đến tuổi tác.
Nàng có đồng ý không ?
Linh Đàm chưa từng nghĩ Phong Đăng sẽ thích nàng, nghĩ lại những chuyện xưa quả thật Phong Đăng chưa từng làm tổn thương nàng dù một chút, hắn cũng vì nàng mà bị bắt, vì nàng mà cam chịu lôi kiếp thượng thần.
Một người luôn dành tất cả thứ tốt nhất cho nàng, không có lí do gì để nàng từ chối.
- Ngươi....!Tiểu Bạch.
Ngươi không thích Linh Vân sao ?
- Ta chưa từng thích Linh Vân, cũng chưa từng có hành động cử chỉ mờ ám.
Trước nay ta đều chỉ yêu thích mình nàng, vậy nên sau này nàng đừng có làm mai cho ta với ai nữa.
Linh Đàm không biết còn phải ở lại đây bao lâu, thực ra từ khi đọc tiểu thuyết nàng đã thích nhân vật Phong Đăng này rồi.
Nàng cũng không phải không thể yêu đương đi.
Đây chẳng phải là kết quả nàng muốn sao, vì sao bây giờ nàng lại do dự ?
- Ta....
Linh Đàm còn đang định nói thêm thì một chú âm từ xa bay tới trước mặt Linh Đàm, nàng buông tay Phong Đăng ra tiếp nhận lấy chú âm.
Là của Linh Vân gửi tới:
"Linh Đàm, dạo này Thiên Giới không được an ổn.
Ma Tộc hay quấy nhiễu tỷ tốt hơn hết đừng trở về"
Phong Đăng nghe xong chú âm, khuyên can:
- Linh Vân nói đúng.
Thần Thương Phi Vũ xuất hiện trở lại Ma Tộc sẽ không án binh bất động.
Nàng tốt hơn hết vẫn là ở lại đây đi.
Còn về chuyện của chúng ta, nàng có thể từ từ suy nghĩ, ta sẽ đợi.
Linh Đàm định nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nhàn nhạt đáp:
- Được !
Sau khi trở lại phòng, Linh Đàm vẫn không an tâm, nàng cứ thấp thỏm trong lòng cảm giác sắp tới có chuyện chẳng lành ập tới.
Cuối cùng vẫn chọn cách trở lại Tiên Dược Các.
Ngoài Phong Đăng ra Linh Vân đối với nàng rất tốt, nếu nàng đi hưởng phúc thì sao có thể bỏ lại Linh Vân được.
Linh Đàm vừa về Tiên Dược Các đã đến phòng tìm Linh Vân.
Còn cách cửa phòng một đoạn đã nghe thấy trong phòng vang lên một giọng nam, một giọng nữ.
Nhìn bóng dáng ánh nến phản chiếu qua cửa, thấy nam nhân nọ đang ôm lấy nữ nhân trong phòng.
Người nam nói:
- Ta vẫn luôn thích nàng, từ đầu đến cuối đều chưa từng thay đổi.
Người nữ đáp:
- Đường Tịch, ta vẫn luôn ngưỡng mộ người.
Linh Đàm nghe xong cảm giác nghẹn ở cổ, tim nàng bất giác nhói lên, đau đớn không thể tả.
Đây là loại tư vị gì ? Vì sao nàng lại đau lòng đến vậy.
Mười năm trôi qua rồi, dù Đường Tịch có từng thích nàng đi nữa thì mười năm qua đã có Linh Vân ở bên cạnh hắn thay thế nàng.
Bọn họ vốn dĩ là một đôi, nàng suy cho cùng vẫn chỉ là một nữ phụ !
Linh Đàm không muốn nhìn thấy bóng dáng bọn họ nữa, nàng lùi lại ra xa tính im lặng bỏ đi thì một đạo luồng khí đen đánh tới.
Là Ma Tôn Huyền Túy Hải !
Linh Đàm bị đánh không kịp trở tay, đập thẳng lưng vào thân cây đào thần.
Thổ huyết.
Linh Vân và Đường Tịch nghe thấy động tĩnh lớn bên ngoài liền mở cửa đi ra.
Cảnh tượng trước mắt là Huyền Túy Hải dẫn đội quân Ma Tộc lẻn vào Tiên Dược Các, Linh Đàm bị đánh trọng thương.
Linh Vân thấy vậy chạy qua chỗ Linh Đàm:
- Linh Đàm !
Linh Vân đỡ Linh Đàm dậy, Linh Đàm thầm than
"Đúng thật là xui xẻo !"
Đường Tịch thần trí không tỉnh táo, bước ra khỏi cửa.
Huyền Túy Hải nhìn thấy Đường Tịch cũng ở đây liền sợ hãi lùi lại ba bước.
Quả nhiên lời của Phong Đăng nói không sai.
Đường Tịch chắc chắn động lòng với tiên tử ở Tiên Dược Các nên đêm khuya như vậy còn ở đây.
Chỉ là nhìn hai tiên tử dưới gốc cây đào thần, hắn không thể phân biệt được nữ tử nào là Linh Vân.
Đối đầu trực diện chắc chắn sẽ thua.
Đường Tịch bàn tay bám vào cửa, hắn hoàn toàn không thể nhìn rõ trước mắt đang có chuyện gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...