Xuyên Không Nữ Tôn - Thê Chủ Sủng Phu


Nói xong, như là mê như là say Mộc Mộc mê mang đến gần miệng Phong Tử An hơn, trong miệng có đóm sáng màu xanh lá cây bay ra, nhìn cứ như là nước không có hình dạng cố định, nhưng mới đó đã tụ lại thành hình tròn, nhè nhẹ mà thẳng bay lại gần Phong Tử An.

Mộc Mộc giật mình thanh tỉnh lại rất nhanh vươn tay ngăn chặn lại.“Tử An, chàng nhìn xem cái gì thế”Phong Tử An mặt đỏ rần rần, vừa vui mừng vừa ngượng ngùng trả lời“Mộc nhi, cái…cái này là bào tử…nàng không biết nó sao?”Mộc Mộc lắc đầu trông ngóng Phong Tử An giải thích, bên dưới chổ hai người còn đang gắn chặt cũng nhúc nhích theo động tác của nàng.“Uhm…ha…nàng đừng nhúc nhích, nàng há miệng ra”Phong Tử An đưa bào tử trở lại miệng của nàng xong mới giải thích.“Anh nhìn lén trong sách nói, làm chuyện thân mật xong, tinh quân phóng ra sẽ được bào chủ hấp thụ.


Nếu thê chủ muốn nam quân nhà mình mang thai thì đợi bào chủ hấp thụ đủ sẽ cho ra bào tử, sau đó đưa bào tử đó vào cơ thể nam quân của mình nuôi nấng, sinh ra đời sau”“Vậy thì lúc nãy nếu chàng nuốt bào tử vào thì chàng sẽ mang thai rồi”“Không nhất định, còn tùy thuộc vào cơ thể có tương thích với bào tử lúc nhận không nữa, nàng tưởng dễ lắm hả, hừ”Mộc Mộc lắc lắc hông khiêu khích trả lời“Không sao, hihi chẳng phải cái này của chàng cứng lại rồi sao, mình làm lại thử ha haha”Ánh mắt Phong Tử An tối sậm lại, sâu hun hút nhìn Mộc Mộc.

Nghĩ ngợi cái này là do nàng khiêu khích trước, đừng trách ta?Phong Tử An nắm lấy hai đùi của nàng, hông đẩy mạnh lên, tiểu Tử An lúc nãy còn bên ngoài cả khúc vọt thẳng lút cán vào bên trong huyệt.“Uhm…á”Cả hai cùng rên rỉ, Phong Tử An ngồi dậy đè nàng xuống, kéo chân Mộc Mộc vòng qua eo mình sau đó bất chấp nhấp liên tục.“Ah…ưm…Tử An….ha...nhanh quá rồi…chậm thôi”“Không phải lúc trước nàng bảo ta nhanh sao, hửm…ah nàng kẹp chặt chết ta rồi”Vừa nói vừa vận động như pít tông đẩy mạnh thêm, tiếng bạch bạch vang lên liên tục, dịch thể cũng tuôn ra lênh láng“haha, nàng xem….bên dưới nàng bảo nhanh nha, chảy thật nhiều nước nè”Phong Tử An chìa bàn tay dính đầy nước cho nàng xem, rồi cho nó vào miệng của mình nút sạch sẽ“Dịch thể của nàng cũng thật ngọt”“Ha ha, ưm,..em mỗi chân quá rồi, em muốn lên trên..ah, ah”“Thôi được rồi, trên thì trên, ai biểu nàng là thê chủ của ta chứ, hừ”“Ở đây thê chủ đều ở trên hả”“Ha, ưm…nàng nói thừa, không phải đều hiển nhiên sao, trong sách cũng đều vẽ như thế”Mộc Mộc trèo lên ngồi lại trên người Phong Tử An, cầm lấy gậy cho vào trong rồi đưa đẩy, đầu lưỡi đảo qua lại trên tai Phong Tử An mút mút thở hắt ra, rồi nói“ah, ah không ngờ Tử An của em còn xem sách loại này nha”.

Xong lại gặm cắn cổ Phong Tử An tạo dâu tây.“Uhm, những lần đọc sách xong ta lén xem của bà ngoại, về nhà lấy cho nàng xem, ah, ha”Không thỏa mãn với tần suất chậm rãi của nàng, Phong Tử An nâng mông nàng lên, tự mình đứng dậy vận động, tiểu Tử An to lớn ra ra vào vào tiểu hoa, cửa huyệt bị nông ra hết cỡ, bị đụng đẩy lên sau đó rơi xuống nuốt trọn hết thân gậy, cứ thế lặp lại nhiều lần.“Ah, sướng…quá..ha ha…Tử An nhanh lên…chổ đó…ưm..

cho em…đi..ưm..ưm em muốn ra.ư”Mộc Mộc được sướng ôm chặt lấy Phong Tử An, bên dưới cánh hoa, dũng đạo không tự giác siết chặt, co bóp, mút lấy gậy sắt liên tục“Ha..ưm…nàng siết chặt quá rồi….tê quá rồi…ha..ha..cho nàng, ta cho nàng hết tinh quân đây.”Phong Tử An mở rộng ra hai đùi của Mộc Mộc, gậy sắt nhắm thẳng vào tiểu hoa mà thúc mạnh, chơi ra từng tiếng bạch bạch, nhanh đến nổi nghe như liên tục.


Sau mấy trăm cái, đầu nấm chui thẳng đỉnh vào cửa bào chủ của nàng, mã mắt mở rộng phun ra từng đợt tinh quân nóng bỏng.

Bào chủ mấp máy mút chặt đầu nấm, nuốt lấy hết tinh dịch, chậm rãi lau sạch đầu nấm rồi đẩy ra ngoài, đóng cửa lại.Diễn tả thì chậm, chứ quá trình thì nhanh.


Tiểu Tử An được chăm sóc sướng đến tê rần rần thở hổn hển.

Buông chân nàng xuống để nàng tựa vào người mình, đang muốn rút gậy của mình ra sửa soạn thì bị động tác của Mộc Mộc mà dừng lại..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận