Hạ Tước lơ đãng bỏ về nhà, đi bộ từ từ đến tận chiều mới về đến nhà, bên trong nhà đã nghe thấy tiếng của lão phu nhân lớn tiếng:
"Cháu nghĩ mà xem, nó đã đi từ sáng đến giờ, trước khi đi còn trả lời lại bà, thái độ xấc xược đó đúng là không ra gì mà! "- lão phu nhân tức giận la hét, Dạ Phong ngồi ở ghế sopha, vô cùng mệt mỏi xoay xoay thái dương.
"Bà à, cô ấy cả tuần nay đều mệt mỏi như vậy, bà nhất định kích động cô ấy, vợ cháu không lẽ cháu còn không hiểu sao? "- Dạ Phong hét lên, lần nữa cãi nhau với lão phu nhân.
"Dạ Phong, chị dâu đối đãi với bà nội như vậy, anh chỉ có thể bênh vực chị ta? "- Nhiếp Thanh Tư lần đầu tiên lên tiếng, đứng về phía lão phu nhân.
"Nhiếp Thanh Tư, cô ấy là chị dâu của em, em nói xấu cô ấy? "- Dạ Phong đập bàn một cái mạnh bạo khiến Nhiếp Thanh Tư giật cả mình, Hạ Tước ở bên ngoài nghe được cũng chỉ đơn giản im lặng, lạnh nhạt bước vào bên trong.
"Em về rồi! "- nói xong, Hạ Tước liền bỏ lên phòng, không hề quan tâm đến cuộc cãi vã đó, Dạ Phong thấy vậy liền theo vợ lên phòng, nhanh chóng vào phòng khóa cửa lại, lời nói của lão phu nhân và Nhiếp Thanh Tư đều không liên quan đến anh.
Hạ Tước thấy anh đi vào cũng hơi bất ngờ, xong cũng trở lại bình thường, đi đến để túi xách vào tủ đựng túi, đi sang tẩy trang.
"Tiểu Tước, em nói rõ đi, rốt cuộc đêm đó anh say đã làm ra chuyện gì?"
"Sao anh tự dưng lại hỏi như vậy?"
"Từ ngày hôm đó, em lạnh nhạt với anh hẳn, em nói rõ đi, có phải anh đã làm gì em hay không?"
"Dạ Phong, chúng ta không có gì để nói đâu, cho dù có chuyện gì thì em vẫn luôn tha thứ cho anh, em mệt rồi, em đi tắm cái đã! "- nói xong, nàng liền xoay lưng đi vào nhà tắm, đúng lúc đó, Dạ Phong không biết suy nghĩ thế nào liền nhanh chân đi đến bế nàng lên, im lặng đến đáng sợ bước mạnh bạo vào nhà tắm:
"Dạ Phong! Anh làm gì vậy hả? Bỏ em xuống! "- nàng hoảng loạn, hét lên, Dạ Phong không nói gì lạnh lùng bỏ vợ xuống bồn nước tắm ấm áp.
"Không phải em muốn tắm sao? Anh cũng muốn! "- Dạ Phong anh đã nhịn cả tuần nay, chỉ vì Hạ Tước quá mức lạnh nhạt với anh, anh lại quá nhiều công việc bận rộn, hôm nay cuối tuần rồi, ngày mai anh không đi làm, cho dù nói thế nào, Hạ Tước cũng phải trả lại cả gốc lẫn lời cho anh. Vừa nhìn vợ, Dạ Phong vừa rất thuần thục cởi áo sơ mi và quần tây của mình, chỉ trong chốc lát đã khỏa thân trước mặt Hạ Tước, nàng cũng không biết nên xử lí như thế nào, quá nhanh chóng đã bị ai đó "hành hạ" ngay trong bồn tắm đến tận tối...
Sáng hôm sau, Nhiếp Thanh Tư và Dạ Phong đều không đi làm, lão phu nhân liền cùng Nhiếp Thanh Tư đi ra ngoài bảo là muốn đi cầu bình an, người làm nhà Dạ gia cuối tuần được phép nghỉ ngơi đi đâu cũng được, trong nhà từ từ chỉ còn Hạ Tước và Dạ Phong vẫn còn ngủ trên phòng.
"Ưm... "- dần dần mở mắt, Hạ Tước mới phát hiện bản thân đang khỏa thân nằm trên giường vô cùng êm ái, Dạ Phong vẫn còn ngủ, ôm chặt lấy nàng. Nhớ đến chuyện tối qua, Hạ Tước bị hành từ bồn tắm, mệt đến mức để anh muốn tắm rửa thế nào cho mình cũng được, xong liền bị đưa ra bên ngoài, tiếp tục bị hành hạ đến hết hơi, tối qua... cái gì cũng bị anh moi ra hết rồi, chuyện buồn gì đó, Dạ Phong đều dùng "năng lực" tối qua gỡ bỏ dần dần cho nàng cả, nàng không còn lý do gì để mà buồn.
"Thức rồi sao? Tiểu Tước, em nhận xét thế nào với năng lực phục vụ của anh? "- Chủ tịch Dạ lạnh lùng cao ngạo nào đó hiện tại ngay cả da mặt cũng không cần, hôn lên cánh tay trắng nõn của nàng, tay không hề yên phận bắt đầu tìm kiếm "đối tác" đêm qua.
"Dạ Phong! Da mặt của anh bị ném mất rồi sao?"
"Chẳng phải là bán nuôi em sao?"
"Anh còn nói như vậy! "- nàng nũng nịu trả lời, cười cười xoay mặt lại nhìn anh.
"Vậy là hết giận rồi nhé?"
"Tất nhiên! Em đâu có để bụng mấy chuyện đó!"
"Đúng đúng, bà Dạ thân mến, em đã giận anh nếu không tính hôm nay thì đã được 6 ngày rồi đấy! Thôi, thức dậy, chúng ta đi ăn đi, chẳng phải hôm qua em nói em đi nói chuyện với chị em sao? Còn có bạn em, Lý tiểu thư và Lý Hiểu Minh nữa đúng không? Anh rất có cảm tình với cậu ta! Lát nữa em thông báo bọn họ em làm lành với anh rồi, còn rủ họ đi ăn một bữa, được không? "- Dạ Phong đột nhiên trầm giọng hẳn, nghĩ đến Lý Hiểu Minh liền không cảm thấy có gì tốt, nếu anh không giữ vợ kĩ, Lý Hiểu Minh này nhất định sẽ cướp cô ấy đi, anh không thể để chuyện này xảy ra được.
Hạ Tước nghe như vậy cũng biết Dạ Phong không ưa Hiểu Minh, bởi từ Hạ Tử Hạo, anh đã được biết Hiểu Minh thích nàng, nếu cả hai người này gặp nhau không đánh nhau nhất định sẽ đấu khẩu vài câu, không khí nhất định rất rất không tốt, nhưng nàng cũng cảm thấy đây cũng sẽ là cách khiến Hiểu Minh biết là nàng không đến với cậu ta được, cậu ta sẽ không ôm mối tình này trong lòng nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...