Xuyên Không Đến Thế Kỉ 21

Về đến thành phố, Vân Liên liên tục nói qua về việc của Thiên Di sau này.
- Dương Linh là 1 cô bé hiếu thắng, rất biết nghe lời ba mẹ, giờ nó mới 17 tuổi nhưng đã nổi tiếng với khuôn mặt xinh đẹp và hát hay. diễn xuất tốt. Nhắc mới nhớ, giờ cô còn phải đến trường thay nó, tôi cũng k giúp được gì lúc ở trường nên cô tự sử lí tình huống nhé. Nhà cô có 5 người, ba mẹ, cô và 2 người chị song sinh, họ đều rất quý cô, nhưng 2 người chị song sinh là giả bộ, họ ghen với những gì cô đang có.
Nghe vậy Thiên Di cũng hiểu đôi phần về cuộc sống của cô bé Dương Linh này.
- Cô ấy có gì nữa k? Tôi k muốn 1 cuộc sống đầy bất ngờ và những tình huống nhảm nhí_Thiên Di nói
- Có, con bé bị 1 số bạn trong lớp ghen ghét và bày ra những trò phá oái oăm, ngoài ra con bé đang hẹn hò với 1 anh bạn cùng lớp, tên Lý Thiên._Vân Liên nói.
- Dương Linh yêu hắn ta, tôi k yêu, vậy chia tay cho xong._Thiên Di lười nhác nói.
- Không được, trước Dương Linh yêu hắn ta say đắm, cái gì cũng nghe hắn, giờ thay đổi quá nhiều sẽ khiến người khác nghi ngờ_Vân Liên nói.
- Được r...._Thiên Di mệt mỏi đáp.
- Đến nơi r, đây là nhà riêng của con bé._Vân Liên nói:"Tôi và con bé ở chung nhà nên tôi sẽ giúp cô cải tạo 1 chút về tình cách"
- Thật phiền toái, trước tôi chỉ là 1 tên trộm vô danh, giờ thì hay r, 1 cô gái nổi tiếng._Thiên Di nói, nhớ lại cuộc sống nhàn hạ của mình trước kia cùng Thái Thiếu Hòa.
- Chúng ta vào nhà thôi.

Thiên Di cùng Vân Liên vô nhà, nàng k ngờ được có 1 ngày nàng được ở trong 1 ngôi nhà thực sự chứ k phải 1 cái miếu bỏ hoang, rơm rạ làm chăn chiếu như trước. Bỗng Thiên Di nhớ đến Thái Thiếu Hòa, giờ hắn đang ở đâu, có chỗ dung thân trong 1 thế giới xa lạ này k? Nàng thấy thật có lỗi, lẽ ra cả 2 nên đi cùng nhau chứ k phải mỗi người 1 ngả như vậy.
- Thiên Di, cô mau đi tắm đi_Vân Liên nói:"Để tôi chuẩn bị bữa tối."
Thiên Di đi vào phòng Dương Linh, thấy căn phòng rất sạch sẽ và màu chủ đạo là hồng phấn đơn điệu, trong phòng tỏa ra mùi hoa hồng tươi nhẹ.
Nàng mở tủ quần áo và chọn ình 1 chiếc váy màu trắng dài ngoằng khá đẹp sau đó vô nhà tắm.
- Này Vân Liên, cái vòi này kì ghê, phun ra nước nè.
- Đó là vòi hoa sen_Vân Liên từ dưới nhà bếp nói lên.
- Ồ....ủa, cái thứ mùi hắc này là gì vậy?
- Xà phòng tắm, giúp cơ thể sạch bong sáng bóng...._Vân Liên khẽ cười.
- Ở đây nhiều thứ lạ quá, lát nhớ dậy tôi đó_Thiên Di thích thú nói.
- Ok_Vân Liên đáp:"Nhanh lên, tôi nấu tạm 2 tô mì thôi."

Tắm xong, Thiên Di mặc váy mới và để xõa mái tóc dài.
Vân Liên nhìn Thiên Di khẽ thở dài:"Bình thường Dương Linh rất ghét tóc ướt, tắm xong con bé sấy ngay, và k bao giờ chịu mặc chiếc váy ấy,"
- À, tôi thấy nó hay mắt nên lấy bừa, bộ nó có vấn đề gì sao?_Thiên Di ngắm nghía chiếc váy.
- Đó là chiếc váy của 1 người mà con bé yêu thầm tặng 3 năm trước, nhưng người đó đi r nên con bé k chịu mặc, con bé đã rất hận người đó cũng k biết lí do nữa._Vân Liên nói.
- Thôi kệ đi, tôi đói r....oa, Vân Liên, là cô nấu đó hả, mì gì mà trông bắt mắt thế._Thiên Di máu ham ăn nổi lên.
- Mì bt mà._Vân Liên nói r ngồi xuống ăn, ánh mắt buồn rười rượi
- Sao vậy?_Thiên Di hỏi
- Với 1 người k hiểu về thế giới hiện đại như cô, sự nghiệp của nó sẽ đổ bể, tất cả sẽ sụp đổ hết._Vân Liên nói:"Nhưng k phải tại cô, ăn mau mai còn dậy sớm đến trường.
- Sau cô dậy tôi học nhé,-Thiên Di hí hửng nói.
- Uk, ngày mai sẽ là 1 thử thách đối với cô đấy, ăn mau còn học._Vân Liên khẽ cười.
Thiên Di cả tối chăm chỉ học, cô là 1 người thông minh, học đâu hiểu đấy, ít ra bài học ngày mai sẽ rất bình thường đối với cô vì cô đã chuẩn bị trước.
Vân Liên thấy Thiên Di đang cố gắng giúp mình cũng cảm thấy bớt căng thẳng.
Tối hôm đó, cả 2 ngủ ngay tại bàn học vì quá mỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui