Để lại Tô Nghiên Ninh một mình ở lại cùng với vật xuyên không chẳng biết phải làm gì, bất ngờ khi vật xuyên không trong tay đột nhiên phát sáng.
.
Một thứ cảm giác nóng rát khiến Tô Nghiên Ninh bất ngờ mà nới lỏng tay ra, vật xuyên không cũng vì thế mà rơi xuống đất vỡ tan, bổng một ánh sáng kì lạ trong đó phát sáng mạnh mẽ làm cay xòe hai mắt, khiến cô nhắm chặt lại đầy khó chịu!
Ngay sau đó cô bị ánh sáng kì lạ đó hút vào, cả người bay bổng trong khoảng không vô định!.
Vật xuyên không vỡ tan cũng có nghĩa là từ đây về sau, Tô Nghiên Ninh chính thức sống lại trong thân thể của Tô Mạn Ninh!
Cô sẽ sống tiếp cuộc đời của Tô Mạn Ninh, và chắc chắn một điều rằng Tô Nghiên Ninh sẽ không bao giờ có thể quay về Đế Đô được nữa!
Phó Thiên sau khi kiểm tra một lúc thì bước ra, thở phào một cái, nở nụ nhẹ nhõm cười bước đến bên cạnh Trạch lão phu nhân đang ngồi chờ đợi!
"Bà nội Trạch, bà không cần lo lắng nữa, vợ của Thế Vũ, cô ấy đã không sao nữa rồi.
.
"
"A Thiên con nói thật sau.
.
"
Trạch lão phu nhân cười nhưng nước mắt vẫn cứ rơi!
Nước mắt rơi vì hạnh phúc, sau cùng những lời cầu nguyện của bà, ông trời cũng đã chấp nhận, nên mới để Tô Mạn Ninh ở lại với bà mà không dẫn cô lên thiên đường!.
"Mẹ ơi, tiểu Ninh không sao nữa rồi, chồng ơi em vui quá, Ninh Ninh nhà chúng ta không sao nữa rồi.
.
"
Trạch phu nhân nở nụ cười vui mừng nhìn Trạch lão phu nhân!
Trạch Thế Vũ cảm thấy ở đây bây giờ đã không còn việc mình nữa thì mới âm thầm rời khỏi!
Anh không về nhà, cũng không đến tìm Lam Thư Hân mà quay về phòng làm việc của mình, Tư Duệ sau khi nghe theo căn dặn của Trạch Thế Vũ, đưa Lam Thư Hân quay về biệt thự họ Lam, xong việc thì nhanh chóng trở về Trạch thị!.
Trong phòng làm việc Trạch Thế Vũ đang nhìn chằm chằm vào màn hình laptop của mình mà nhíu mày!
Hình ảnh camera của buổi tiệc quay lại toàn bộ quá trình diễn ra bữa tiệc mừng họ Trạch lão phu nhân, mọi thứ diễn ra bình thường cho đến khi màn hình xuất hiện cảnh Lam Thư Hân đang trò chuyện với một người đàn ông lạ mặt!
Cả hai cứ nghĩ đây là góc khuất mà camera không thể quay lại được, vì nơi này khá tối, lại khuất sau một góc tường, cả hai nói chuyện gì đó to nhỏ với nhau, sau đó Lam Thư Hân lấy trong túi ra một gói gì đó màu trắng đưa cho người đàn ông kia.
.
Trước lúc rời đi cả hai còn không quên hôn thít nhau một cái rồi mới quyến luyến rời đi!
Trạch Thế Vũ tuy có vẻ tức giận nhưng vẫn bình thản tiếp tục xem!
Qua một lúc camera lại quay đến chỗ tên đàn ông kia, kéo tay một tên phục vụ vào chỗ góc khuất camera không quay được, nhét tiền vào tay phục vụ, sau đó bảo hắn làm cái gì đó thì Trạch Thế Vũ không thể nghe được!
Chỉ thấy tên phục vụ nhận tiền xong thì nhanh chóng bước ra ngoài!
Camera lại quay đến đoạn người phục vụ kia cho cái gì đó vào nước, sau đó mang đến bên cạnh Tô Mạn Ninh, hắn ta biết rõ cô không biết uống rượu, mà từ lúc bữa tiệc bắt đầu đến giờ, cô đi lại chào hỏi khá nhiều nên cũng có chút khô họng!
"Tiểu thư cho hỏi cô có muốn dùng nước không ạ! "
Tô Mạn Ninh vừa nhìn thấy ly nước lọc trên khay bàn thì vui vẻ nhận lấy, không suy nghĩ gì mà uống một hơi hết sạch.
.
Ở một góc khác Lam Thư Hân quan sát nãy giờ, vừa nhìn thấy Tô Mạn Ninh uống sạch ly nước lọc thì mỉm cười độc ác, tỏ vẻ đắc ý!.
Trong lòng cô ả thầm nghĩ!.
"Đáng đời, đây là bài học cho cái việc cô dám cướp hết hào quang bây giờ của tôi.
.
"
"Nếu không phải vì cô bây giờ người đang sánh bước bên cạnh Thế Vũ, được mọi người ca tụng, nịnh hót sẽ là tôi.
.
"
"Để rồi xem hôm nay ai mới là người làm xấu mặt nhà họ Trạch đây.
.
"
Đúng là hôm nay Tô Mạn Ninh trong rất xinh đẹp, có thể nói là đẹp nhất trong tất cả các cô gái xuất hiện trong buổi tiệc hôm nay!
Cô vừa bước ra hầu như đã thu hút hết tất cả mọi ánh mắt của những người ở đây, ai ai cũng bước đến gần chào hỏi, muốn được trò chuyện với cô!
Nhưng Tô Mạn Ninh rất biết chừng mực, hạn chế tiếp xúc với người lạ, chỉ khi có những người Trạch gia bên cạnh thì cô mới vui vẻ trò chuyện lại!.
Nhưng Lam Thư Hân lại không thể nào ngờ được rằng, chỉ vì hành động ganh ghét này của mình, mà mọi kế hoạch từ trước đến nay của hai cha con ả đều tan vỡ hết tất cả!
Tô Mạn Ninh đang ngồi nghỉ ngơi một lúc thì cảm thấy trong người có chút khó thở, miệng nhỏ liên tục cảm thấy khô rát, sau đó bắt đầu nôn ra một ít máu, cả người mệt mỏi chẳng còn chút sức lực nào mà ngã nhào xuống sàn nhà bất tỉnh!
Lam Thư Hân đứng một bên quan sát cũng vô cùng kinh ngạc, không phải Tô Mạn Ninh chỉ uống xuân dược thôi sao, sau hành động lại không giống vậy, ngược lại còn nôn ra máu!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...