Từ địa điểm diễn ra cuộc thi lôi đài của Lý gia trở về, trên đường đi Ma Quân đã suy nghĩ rất nhiều.
A Cửu bây giờ vẫn còn nhỏ tuổi, để nàng một mình bôn ba trên giang hồ rất dễ rơi vào tay của kẻ xấu, gặp nhiều trắc trở.
Nhưng sớm hay muộn gì cũng sẽ có ngày hắn phải rời đi, quay trở về phân bộ của La Sát Điện và hắn hoàn toàn không có ý định để A Cửu đi vào con đường ma đạo.
Chu Lượng có lẽ hiện giờ cũng đã về tới Kinh Thành, nhưng hắn cũng lo hành tung của mình bị người khác âm thầm theo dõi cho nên vẫn chưa chủ động liên hệ với người của phủ phò mã.
Việc hắn cứu A Cửu trên phố chắc hẳn cũng bị không ít người chứng kiến, giờ đem A Cửu đưa đến phủ phò mã, hắn lo lắng để lộ ra thân phận của mình.
Một việc ngày bình thường thực hiện rất đơn giản nhưng trong hoàn cảnh đặc thù lại trở nên khó khăn a.
Lấy ra viên ngọc truyền tin mà ngày hôm trước Trương Tâm Tuệ đưa cho mình, hắn quyết định trước tiên cứ trở về nhà trọ xem A Cửu đã dậy hay chưa rồi tính.
Vào phòng, thấy A Cửu vẫn như cũ ngủ say như chết, Ma Quân cưng chiều xoa xoa cái đầu của nàng.
Cũng không biết nàng đang mơ đến chuyện gì, vẻ mặt đầy đắc ý nói: " To hơn rồi, cứ đợi mà xem nhất định sẽ có ngày chanh cũng hóa thành bưởi ~ "
Nói xong còn nở nụ cười ngây ngô.
Ma Quân: "...!"
Người khác có lẽ nghe không hiểu nhưng hắn thì lại đoán ra đại khái rồi.
Kéo chăn mỏng lên che đi thân hình gầy gò nhỏ bé, Ma Quân cố gắng để không tạo ra tiếng động bước ra ngoài.
..........
Thính Phong Lâu vẫn như thường ngày náo nhiệt, các cặp tình nhân hẹn hò nói chuyện tương lai.
Ma Quân đứng ở bên ngoài cửa, nhìn tấm bảng hiệu trong đầu hồi tưởng lại lần đầu tiên mình đến đây.
Ngày ấy chuyện gì cũng diễn ra vội vàng làm cho hắn bị cuốn theo.
Đầu tiên thì chẳng hiểu tại sao mình lại xuyên không đến một thế giới tu luyện, đã thế lại còn xuất hiện đã ở trong quốc khố của Đại Lê, đối mặt với một Tử Vi Đế Kiếm đầy kiêu ngạo.
Trong thời khắc cấp bách nhất, nhờ Lục Dực Y Khiên trợ giúp, kết quả may mắn nhặt về được một mạng còn đồng thời có được hai kiện chí bảo.
Rồi lại bất ngờ phát hiện ra mình có một thân phận đặc biệt, có một cố sự thường thấy trong các bộ tiểu thuyết mạng.
Cái gì cũng chưa hiểu thì đã có sẵn một người vợ xinh đẹp như thiên tiên, tên gọi Lê Ngọc Kiều.
Ngay tại Thính Phong Lâu này, hắn cùng với vợ mình bị Phùng Oanh và Lưu Phượng Vy chế giễu, cũng là lần đầu tiên hắn gặp được Trương Tâm Tuệ, Triệu Hạo, Triệu Dao Dao.
Cảm giác một năm trôi qua thật nhanh nhưng vẫn để lại cho người ta nhiều kỷ niệm.
Bước lên tầng cao nhất của Thính Phong Lâu, Trương Tâm Tuệ đã chọn một bàn trà ở cạnh cửa sổ ngồi đợi sẵn.
Ma Quân cũng không khách sáo, đi đến kéo ghế ngồi xuống ở phía đối diện.
Trương Tâm Tuệ không nhìn hắn, ánh mắt vẫn hướng về phía Bắc xa xăm, mở miệng hỏi: " Ngươi đã có quyết định rồi? "
Ma Quân tự mình rót cho mình một chén trà, đáp: " Chưa.
"
Trương Tâm Tuệ hỏi: " Vậy ngươi muốn gặp ta là vì chuyện gì? Chuyện của tiểu cô nương kia sao? "
Ma Quân cũng không dự định vòng vo, nói: " Ta hi vọng Trương tiểu thư có thể thu A Cửu làm nha hoàn thiếp thân bên cạnh tiểu thư.
Về chuyện tiền sinh hoạt....!"
Lời hắn còn chưa nói xong Trương Tâm Tuệ đã đáp ứng: " Được.
"
Nàng đáp ứng quá nhanh, quá dễ dàng khiến cho Ma Quân cũng phải kinh ngạc.
Hắn dò hỏi: " Trương tiểu thư không có thắc mắc gì sao? "
Trương Tâm Tuệ quay sang nhìn thẳng vào mắt hắn, chậm rãi nói: " Thắc mắc thì không có nhưng ngươi lại nợ ta thêm một ân tình.
"
Ma Quân nghe vậy, cười khổ nói: " Ta thì có tại đức gì mà để Trương tiểu thư luôn muốn để ta nợ ân tình.
"
Đối với câu hỏi này của Ma Quân, Trương Tâm Tuệ chỉ cười thôi.
Điểm này lại khiến cho Ma Quân càng thêm đề phòng, không lẽ thân phận của mình đã bị đối phương đoán được rồi?
Thấy hắn như vậy, Trương Tâm Tuệ khẽ cười, nói: " Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, A Cửu là một tiểu cô nương tội nghiệp cho nên ta mới bằng lòng giúp.
Vả lại trên người ngươi ngoại trừ sự tốt bụng ra thì cũng không có gì đáng giá cả, cứ quyết định như vậy, biết đâu trong tương lai có lúc ta cần ngươi giúp đỡ.
"
Ma Quân nghe nàng giải thích như vậy mới âm thầm thở phào một hơi.
Hắn chắp tay nói: " Vậy thì cảm ơn Trương tiểu thư rồi.
"
Có điều bản thân của Trương Tâm Tuệ cũng không biết hai món nợ ân tình này trong tương lai sẽ thay đổi cả cuộc đời nàng.
" Đúng rồi, khi nói chuyện với A Cửu vẫn mong Trương tiểu thư giúp đỡ, phối hợp một chút.
"
Trương Tâm Tuệ khẽ gật đầu, đáp: " Biết.
"
Hai người tiếp tục hàn huyên một hồi, Trương Tâm Tuệ hỏi về gia đình của Ma Quân.
Ma Quân đem câu chuyện thực tế của mình thay đổi một chút rồi kể lại.
Đại khái thì là hắn vốn xuất thân trong một gia tộc cũng khá nhưng chẳng may bị kẻ địch của phụ thân trả thù dẫn đến cả gia tộc đều tao ngộ họa diệt môn.
Về sau mẹ hắn liều mạng đem hắn bọ chạy đến nhà bạn cũ, dùng rất nhiều vàng bạc châu báu và công pháp của gia tộc đổi lấy cho hắn một cuộc hôn nhân, một thân phận người ở rể.
Nhưng hôn nhân không có tình cảm, không có hạnh phúc, cả hai người chưa từng một lần ngủ chung.
Rồi đến một ngày kia hắn quyết định bỏ ra đi, phiêu bạt giang hồ, tìm kiếm tung tích của kẻ thù năm xưa ôm mộng báo thù.
Trương Tâm Tuệ nghe xong thì cảm thán: " Sự việc như vậy vẫn luôn thường xuyên diễn ra a! "
Ở trong thế giới tu luyện này, những chuyện như địch nhân bỗng nhiên trở nên cường đại rồi chạy đến diệt môn kẻ thù cũ thực sự không hề hiếm lạ.
Một năm ở Đại Lê không có mời vụ việc như vậy thì cũng có đến chín.
Mấu chốt Ma Quân lựa chọn dùng chính câu chuyện của mình, thay đổi một chút kể cho Trương Tâm Tuệ là bởi vì khi đối diện với đôi mắt tràn ngập trí tuệ của nàng khiến cho hắn rất khó nói dối thành công.
Chỉ có làm thế này, thật giả lẫn lộn mới hi vọng đối phương tin vào lời nói của mình.
Trương Tâm Tuệ đột nhiên hỏi một cách nghiêm túc: " Tiếp theo ngươi dự định đi làm chuyện gì? "
Ma Quân cũng không giấu giếm, trả lời: " Đến Lý gia làm hộ vệ, ta đã được nhận rồi.
"
Trương Tâm Tuệ khẽ cau mày, nói: " Bọn họ trả ngươi bao nhiêu ta có thể trả gấp đôi.
"
Ma Quân cười đáp: " Mấu chốt không nằm ở tiền bạc, bọn họ hứa gả mỹ nữ cho ta.
Tiểu thư, đừng nói ngài sẽ gả số lượng gấp đôi đấy nhé? "
Hắn nói chơi chơi thôi ai người Trương Tâm Tuệ lập tức gật đầu: " Nha hoàn trong phủ tùy ý ngươi chọn, bao nhiêu người cũng được.
"
Ma Quân: "...!"
Đại tỉ, ngươi nghiêm túc à?
Nói thật, hiện giờ hắn cũng cảm thấy bối rối, không biết nên nói tiếp thế nào.
Định đùa chút thôi ai dè cô nàng này lại nghiêm túc đến vậy chứ.
Đúng rồi!
Ma Quân chân thành nói: " Thế nhưng ta chỉ cần tiểu thư gả cho ta thôi, không cần bọn họ.
"
Quả nhiên nghe đến yêu cầu này, Trương Tâm Tuệ trực tiếp cự tuyệt: " Ta cảm thấy ngươi vẫn nên đến làm việc cho Lý gia đi.
"
Ma Quân: " Ha ha....!"
..........
Khi hai người trở về phòng trọ A Cửu đã ngủ dậy, nàng sau khi đọc xong tờ giấy mà Ma Quân để lại thì ngoan ngoãn chờ đợi ở trong phòng.
Ma Quân cũng không vội đem nàng giao cho Trương Tâm Tuệ ngay, cả ba người cùng nhau dạo chơi khắp phố phường.
Đến khi trời đã về khuya, hắn mới nói với A Cửu: " A Cửu ngoan, thời gian tới ca ca có việc phải đi cho nên muội phải ngoan ngoãn ở bên cạnh Trương tiểu thư, được không? "
A Cửu nghe thế thì như con thỏ nhỏ bị dọa sợ, vội vội vàng chạy đến ôm chặt lấy cánh tay hắn, vừa nói vừa khóc: " Không! Ca ca đừng bỏ rơi ta mà! Xin đừng bỏ A Cửu lại mà hu hu hu....!"
Ma Quân không đành lòng, cũng không biết nên khuyên nhủ sao cả chỉ đành dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Trương Tâm Tuệ.
Trương Tâm Tuệ nhẹ thở một hơi, vẻ mặt ôn nhu, mỉm cười đi đến ngồi xuống bên cạnh A Cửu nói: " Ca ca của ngươi sắp phải đi thực hiện một nhiệm vụ nguy hiểm, ngươi không thể đi theo hắn được.
"
A Cửu ngây ngô hỏi: " Ca ca đi làm nhiệm vụ gì? "
Trương Tâm Tuệ đáp: " A Cửu, trên thế gian này có rất nhiều kẻ xấu và người cần được ca ca giúp đỡ.
Nhiệm vụ mà ca ca ngươi phải đi làm chính là tiêu diệt một hang ổ của kẻ ác, chuyên ăn thịt trẻ nhỏ để nâng cao tu vi.
Hành động hết sức nguy hiểm, nếu ngươi đi theo sẽ làm liên lụy cho hắn.
"
A Cửu vốn dĩ đã ngây thơ vừa nghe đã tin ngay, hỏi: " Thật vậy sao? "
Ma Quân vội phối hợp, liên tục gật đầu nói: " Đám người này rất đáng hận, cần phải nhanh chóng tiêu diệt để tránh cho những người vô tội bị ảnh hưởng.
"
Chuyện nếu là như vậy, A Cửu cũng không bám lấy nữa, nàng hỏi: " Vậy khi nào ca ca trở về đón ta? "
Ma Quân xoa đầu nàng, mỉm cười: " Thời gian cụ thể thì ta cũng không biết nhưng sau khi làm xong ta nhất định sẽ nhanh chóng về tìm muội.
"
Lại dỗ ngon dỗ ngọt một hồi, A Cửu mới bình tĩnh trở lại.
Trương Tâm Tuệ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của A Cửu, nói: " A Cửu ngoan, ngày mai ta dẫn muội đi chơi có được không? "
A Cửu nghe vậy cũng có chút chờ mong, đáp: " Dạ được ạ! "
Ma Quân thấy hai người nhanh chóng thân thiết với nhau trong lòng cũng nhẹ nhõm, chân thành khen: " Trương tiểu thư tương lai nhất định sẽ trở thành một người mẹ tốt.
"
Câu nói này của hắn lại không ngờ đến sẽ làm cho cả khuôn mặt xinh đẹp của Trương Tâm Tuệ ửng hồng lên.
Dưới ánh trăng rằm chiếu xuống, Trương Tâm Tuệ xinh đẹp như một đóa hoa mẫu đơn nổi bật trong đêm tối..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...