Trước khi đi, Đoàn Duy còn để lại luôn tiền đặt cọc cho một ngàn lọ mỗi loại.
Đạo Quân cân nhắc một chút rồi quyết định bán ra những đan dược có công hiệu gấp ba, gấp bốn lần trên thị trường này với giá cả gấp hai thôi.
Đưa tiễn đoàn người của Tứ Tượng Thánh Tông xong, Đạo Quân cũng không có ý định vội vàng rời khỏi mà leo lên thư phòng của Vân Tiên.
Hai người một trước một sau leo lên cầu thang nhưng không người nào nói chuyện cả.
Đợi đến khi lên tới nơi, Đạo Quân liền chạy tót lên giường của Vân Tiên nằm, miệng còn lẩm bẩm: " Vợ ta ngày nào cũng phải nằm trên chiếc đệm cứng như thế này sao? Thật là ngược đãi bản thân mà.
"
Vân Tiên đỏ bừng cả mặt, đứng cách xa một đoạn, nói khẽ: " Công tử xin đừng xưng hô với Vân Tiên như vậy nữa, Vân Tiên chỉ là một nữ tử tầm thường sợ rằng đồn ra sẽ khiến công tử mất mặt.
"
Nàng vốn không có thiên phú trong lĩnh vực tu luyện, tu vi thường thường không có gì lạ, trong mắt của những người tu luyện ở Trung Vực cũng chỉ coi thành số lâu hơn phàm nhân một chút thôi thực sự không đáng để nhắc đến.
Còn người đang ở trước mắt nàng bất luận địa vị hay tu luyện đều hơn nàng một chặng đường dài, quả thực không xứng với người.
" Làm sao lại mất mặt? "
Đạo Quân chẳng thèm để ý chút nào, bĩu môi nói: " Ta cưới được người vợ đẹp như thiên tiên hạ phàm, bọn họ ghen tị với ta còn không được.
Ai sẽ chế nhạo ta? "
Nhan sắc được ví von với tiên nữ xưa nay chỉ thấy được trong truyền thuyết, Vân Tiên càng thêm ngượng ngùng nhưng nàng vẫn lắc đầu nói: " Người tu luyện đi đến cảnh giới cao nhan sắc sẽ càng thêm ưa nhìn, công tử chỉ là bây giờ cảm thấy có hứng thú với Vân Tiên, đợi đến khi gặp mặt các vị tiên tử của các Thánh Tông chắc chắn sẽ nhận ra dung mạo của Vân Tiên cũng chỉ thường thôi.
"
Đạo lý này người trong thiên hạ ai ai cũng biết cho nên ngay cả khi Vân Tiên xinh đẹp như vậy cũng không có được tư cách đặt chân vào bảng xếp hạng Côn Lôn Mỹ Nhân Bảng.
Ở Côn Lôn Giới có tổng cộng ba bảng xếp hạng dành cho phái nữ lần lượt là Côn Lôn Bách Mỹ Bảng, Côn Lôn Anh Đào Bảng và Côn Lôn Mỹ Nhân Bảng.
Côn Lôn Bách Mỹ Bảng không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần có nhan sắc đủ điều kiện, thiên phú tu luyện thuộc vào diện Tốt.
Côn Lôn Anh Đào Bảng hơi khác một chút, chỉ xếp hạng những cô nương trẻ, đẹp, đòi hỏi thiên phú cao, chiến lực mạnh.
Còn Côn Lôn Mỹ Nhân bảng thì chỉ xếp hạng những cô nương đã trưởng thành chân chính mỹ nhân, không chỉ luận thiên phú xuất chúng mà tu vi cũng phải cường đại, trên các phương diện đều là người nổi bật.
Đạo Quân ngạc nhiên hỏi ngược lại: " Ý của nàng là hiện giờ tu vi của nàng thấp đã xinh đẹp đến thế này, đợi đến khi tu luyện đến cảnh giới cao hơn sẽ càng trở nên xinh đẹp? "
Vân Tiên lườm nguýt hắn một cái, tên này rõ ràng cố ý không để tâm vào trọng điểm, chỉ muốn chọc ghẹo nàng.
Khẽ thở ra một hơi bình ổn lại tâm tình, nàng nói: " Công tử vẫn bớt nhọc sức đi thôi.
Vân Mộng Các ta có thể bán cho công tử nhưng về phía bản thân ta thì không thể bán.
Ta không muốn trở thành hàng hóa trong tay của người khác, nhưng vẫn có thể làm thuê cho công tử.
"
Đạo Quân nhìn xem người thiếu nữ năm nay mới mười bảy tuổi này, cười nói: " Có lẽ cô nương đã hiểu sai ý của ta khi nói muốn mua cô nương rồi.
"
— QUẢNG CÁO —
Đi đến lại gần Vân Tiên, hắn đem eo thon ôm lại, ghé vào tai nàng nói nhỏ: " Ta muốn cô nương trở thành vợ ta chứ không phải theo ý kia.
"
Ở khoảng cách gần như vậy, lại thêm hơi thở nóng hổi của nam nhân thổi vào tai khiến cho cả khuôn mặt của Vân Tiên vừa hồi phục không bao lâu lại nhanh chóng đỏ bừng cả lên.
Nàng muốn đẩy đối phương ra nhưng sức lực của nàng đều vô ích, nam nhân này cứ như một tòa núi lớn vậy.
Trái tim phanh phanh nhảy loạn, Vân Tiên nhỏ giọng nói: " Nhưng mà chuyện này ta cũng cần phải suy nghĩ, dù sao ta cùng với công tử vừa quen biết chưa bao lâu.
"
Người thiếu niên này tuy mặt dày không biết xấu hổ chút nhưng địa vị, thực lực bản thân đều không phải người thường có thể so sánh lại thêm đẹp trai như vậy.
Thử hỏi sẽ có nữ nhân nào không muốn cưới?
Mấu chốt nhất ở đây là người này không chỉ giúp nàng trả thù giết cha, san bằng phủ thành chủ, tác phong làm việc bá đạo.
Không mê sao được?
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, mỹ nhân nào mà không mê anh hùng?
Ngoài ra, người này luôn đưa ra những thứ không chỉ giúp Vân Mộng Các có thể khôi phục trở lại mà thậm chí có thể phát triển lớn mạnh hơn trước đây.
Ban đầu là nửa bản công pháp bát phẩm sau đó là giao hảo với Tứ Tượng Thánh Tông, sau cùng đưa ra được những loại đan phương thần kỳ.
Vừa gả cho một người như thế vừa giúp tâm huyết của cha mình ngày càng lớn mạnh, hoàn thành tâm nguyện của ông.
Nàng muốn từ chối cũng khó.
Có điều nàng cũng là một nữ tử lí trí, cân nhắc đến cuộc đời sau này của bản thân mình, nàng không muốn vội vàng.
Huống hồ, nếu công tử thật lòng yêu thích mình thì chắc hắn sẽ không vì một lời từ chối mà từ bỏ cũng sẽ không ép buộc nàng làm điều nàng không muốn đi.
Chỉ cần công tử không phải hạng người như thế, gả cho hắn cũng không phải là chuyện không được.
Quả nhiên Đạo Quân nghe vậy, không tiếp tục đề cập đến chuyện muốn nàng nữa nhưng hắn cũng có điều kiện: " Không gả cho ta luôn cũng được nhưng ít ra ngươi phải cho ta một quyền hạn.
"
Vân Tiên dò hỏi: " Quyền gì vậy? "
Đạo Quân đáp: " Quyền được hôn ngươi, ôm ngươi ngủ! "
Vân Tiên nghe vậy, cả khuôn mặt đỏ đến mức không thể đỏ hơn được nữa thầm mắng tên này quá vô sỉ rõ ràng nói chỉ có một điều kiện vậy mà mở mồm ra đã nói hai cái.
Còn có hôn ta, ôm ta ngủ...!cái này sao được chứ.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng không đợi nàng mở miệng từ chối, đôi môi của nàng đã bị môi của Đạo Quân khóa lại.
Vân Tiên bị tập kích bất ngờ, trợn trừng hai mắt, muốn tránh thoát ra nhưng không thành chỉ đành để mặc cho hắn hôn.
Hôn xong, Đạo Quân vẻ mặt hết sức nghiêm trọng khiến cho Vân Tiên vừa lo lắng vừa thẹn thùng.
Hắn làm sao vậy? Vì sao hôn xong lại có biểu cảm như thế?
Đạo Quân nghiêm mặt nói: " Ta phát hiện trong loại son mà ngươi dùng có chất gây nghiện! "
Vân Tiên: "??? "
Ủa????
Lại nghe Đạo Quân nói: " Hôn xong liền bị nghiện.
"
Dứt lời hắn lại tập kích tới.
Vân Tiên: "....!"
Tên này thật là, vì sao lại nói những lời này chứ?
Thật ngượng ngùng!
..........
Sau khi rời khỏi Vân Mộng Các, tâm trạng của Đạo Quân rất tốt.
Ban đầu hắn chỉ định đến Tụ Anh Thành để âm thầm phát triển một thương hội muôn bán đan dược làm nền tảng cho dự phát triển kinh tế của thế lực cá nhân thôi.
Dựa theo những phương án mà hắn thường thấy đám nhân vật chính trong tiểu thuyết mạng hay làm, chọn một thế lực đang đứng trên bờ vực sụp đổ, ra tay và cứu giúp thu phục sự trung thành của họ.
Không ngờ tới ở nơi này hắn sẽ gặp được một tài nữ như Vân Tiên.
Ngồi ở bên cạnh khung cửa sổ, Đạo Quân nhớ lại những lời Đoàn Duy ' chào hàng ' về thánh nữ của Tứ Tượng Thánh Tông, lại nhớ đến những đóa hồng ở xung quanh mình.
Hắn chợt nhận ra mình đã luôn quá chú tâm vào con đường tu luyện của bản thân mà không để ý tới những người bên cạnh.
Thánh thể!
Thánh thể được phân ra thành tiên thiên và hậu thiên.
— QUẢNG CÁO —
Tiên thiên chính là vừa sinh ra đã có còn hậu thiên thì do nỗ lực mới có được.
Loại thể chất này tuy đối với cá nhân hắn cũng chưa coi vào đâu nhưng đối với những người khác thì lại rất xa vời.
Ít nhất, hắn biết được Lê Ngọc Anh không có thánh thể, Vân Tiên cũng vậy, Ngọc Kiều thì lại càng không.
Còn như Triệu Vân, hắn tạm thời chưa quan tâm đến bởi vì giữa hai người thực sự chưa có gì, một lần gặp mặt chẳng thể sinh ra nổi cảm giác.
Đặc biệt là Ngọc Kiều, tuy biết rõ đối phương đang che giấu mình bí mật nào đó nhưng có một điều hắn biết được từ miệng của Chu Lượng.
Ngọc Kiều từ khi sinh ra đã có một loại thể chất đặc thù, không phải thánh thể lại càng không phải thần thể.
Định trước cả đời không thể tu luyện, cũng không thể sinh con.
Nhưng Đạo Quân biết, nàng hiện giờ đã có thể tu luyện, chắc hẳn thể chất của nàng cũng giống với thể chất của hắn thuộc về loại tri thức của thế giới còn chưa khám phá đến.
Về phương diện sinh con đẻ cái, có lẽ tùy do suy nghĩ của nàng đi.
Thể chất được phán định không thể tu luyện, nàng đều tu luyện được.
Chuyện như sinh con, chẳng lẽ nàng không thể làm được sao?
Bất luận thế nào, hắn cũng không rõ ràng hai người sẽ bước chung một con đường đến khi nào.
Tình cảm giữa hai người thực sự quá mong manh, ngay cả bạn bè cũng không phải.
Ngoài ra Ngọc Kiều còn là một người con gái thực sự quá thông minh, mỗi khi hắn muốn công lược đều chủ động đáp lại nhưng cả hai đều biết, sự chủ động ấy đã khiến sự công lược đó biến trở thành bình thường.
Lê Ngọc Kiều để cho hắn có cảm giác sâu không lường được, thông minh đến mức mọi chuyện trên thế gian đều không thể lừa gạt.
Kiểu người này cũng là kiểu người khó công lược nhất bởi vì chỉ có dùng sự chân thành của chính mình mới có hi vọng chạm được đến trái tim của đối phương.
Thời gian của bản thân mình không đủ nhiều để cắm mặt vào tu luyện nữa, bản thân có lòng muốn níu giữ người vợ này chỉ e cũng khó khăn.
Vạn sự tùy duyên đi.
Nếu là duyên trời định, bất luận thế nào cuối cùng cũng sẽ ở bên nhau..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...