Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Ba ngày sau kì thi, muội muội tung tăng chạy vào thư phòng của y, hỏi:”Ca ca gọi ta có chuyện gì sao?”

Y đưa tay lên suỵt một tiếng ra hiệu cho nàng im rồi vẫy tay gọi nàng đến, ghé tai nàng nói nhỏ:”Ca ca nhờ muội một việc, muội giúp ca ca nhé?”

Đối phương tức thì gật đầu, y nói ngay:”Chuyện này không được nói với ai hết, chỉ hai huynh muội chúng ta biết”

Nàng nghe xong liền gật đầu, y nói:”Bữa trước ta đi ba ngày mới về là do ta trốn phụ thân đi thi, nay chắc là có điểm rồi, nhưng ta không được ra ngoài, muội biết phụ thân cấm túc ta mà, muội chạy đến trường thi xem ta được bao nhiêu điểm, hạng bao nhiêu đi, nếu muội có thể giúp ta thì ta có thể giúp muội một việc mà muội muốn”

Nàng giơ tay lên chặn miệng y lại bảo:”Không cần, huynh là ca ca của ta, ta giúp huynh”

Nói rồi nàng lập tức hỏi:”Tên giả kia là gì?”

Y lập tức trả lời:”Chu Thừa Huynh”

Nàng gật đầu rồi chạy đi ngay, chỉ một lúc sau nàng quay lại, vui vẻ trong cây kẹo hồ lô chạy vào thư phòng của y nói nhỏ:”Ca ca, huynh đứng đầu bảng, điểm tối đa luôn”

Y nghe xong liền gật đầu, bẹo má nàng nói:”Cảm ơn muội, sau này muội gả đi ta sẽ cho muội hồi môn thật hậu hĩnh”


Nàng lắc đầu phồng má bảo:”Ca ta không muốn gả đâu, ca ca đừng để ta gả có được không? Ta muốn ca ca nuôi ta cả đời”

Nghe nàng nói y liền gật đầu bảo:”Cho đến khi ta chết ta vẫn sẽ nuôi muội, ta chết rồi muội dùng tiền của ta sống an nhàn suốt đời, có chịu không?”

Nàng lập tức gật đầu ngay.

Một tháng sau, kì thi cuối cùng diễn ra, lần này là thi trước mặt hoàng đế ở ngay trong cung.

Y nói dối muốn đến biệt viện nghỉ ngơi, lập tức cưỡi ngựa rời thành. Đến biệt viện liền nhốt mình trong phòng, xung quanh không có người hầu nên rất an toàn.

Hệ thống ban đêm dịch chuyển y về kinh, y lúc này mới đến khách điếm đặt phòng nghỉ lại.

Ngày thi đến, y vào cung. Lần này thi có chút khó, thi trước mặt hoàng đế, muốn nhìn đi đâu cũng không được, hệ thống biết điều nằm ngay trên bàn thi lộ chữ ra cho y chép, cứ chép theo in hệt.

Hoàng đế thấy y chép nhanh như vậy còn nghĩ y viết phao, liền cho người xuống bắt, nhưng bắt nhầm, trên người y không có phao, nhưng người trước mặt y sợ hãi giao nộp luôn tờ phao ngay khi thái giám đến rồi nói:”Thần đã phao”

Y bị lục soát sau khi đối phương bị lôi ra ngoài, hoàng đế thấy y không chép thì hơi kinh ngạc, nhưng giây sau lại tập trung nhìn y chằm chằm muốn bắt phao y. Sở Tiêu ngoáy bút viết liên tục đến khi gần hết giấy rồi mới hạ bút xuống thở dài.

Sau kì thi, y bước ra khỏi điện, nhanh chân chạy khỏi cung. Lúc thái giám bước ra thì y đã đi rồi, đối phương chỉ đành ban thưởng cho Thám Hoa và Bảng Nhãn rồi quay trở vào báo:”Bẩm bệ hạ, Chu Trạng Nguyên đã bỏ chạy từ khi nào rồi ạ, những người khác nói nãy trước khi đi hắn bảo nhà hắn có việc, phải rời kinh gấp, thư vừa đến tay hôm qua”

Hoàng Đế khẽ gật đầu rồi bảo:”Truyền tin đi, bảo hắn sau khi quay lại thì vào cung nhận chức”

Thái giám nhận lệnh, người truyền tin vội vàng đến khách điếm của y thuê đêm qua. Y vừa chạy xuống từ trên lầu thì đã thấy đối phương ở trước cửa truyền tin:”Bệ hạ có lệnh, Chu Trạng Nguyên sau khi từ nhà về kinh thì vào cung nhậm chức, đây là ngọc bội ra vào cung”

Đối phương mang ra một miếng ngọc bội giao cho y và cả thánh chỉ sắc phong trạng nguyên. Y khẽ gật đầu, nói:”Tạ chủ long ân”

Sau đó chạy vội ra khỏi kinh thành, vừa ra đến bìa rừng liền nói:”Hệ Thống, mau dịch chuyển”

Hệ Thống tức thì truyền tống y về biệt viện, y đặt đồ lên bàn thở phào hỏi:”Nói đi, hiện tại hắn đang ở đâu?”


Hệ Thống trả lời:”Chưa sinh, vương phi còn chưa gả”

Sở Tiêu kinh ngạc hỏi:”Đây là chuyện gì?”

Hệ Thống trả lời:”Ngài nay cũng mới mười bốn thôi, nếu không phải nhà mẫu thân luyện võ, sáu tuổi đã chạy đến đó luyện võ thì chưa chắc thân xác có thể nhìn như mười tám, nữ đế tương lai hiện mới ba tuổi, khi nào nữ đế sáu tuổi thì vị đó mới hai tuổi, nghĩ là hiện tại vị kia một năm nữa mới ra đời, vương phi hai ngày nữa mới thành hôn cùng vương gia, sau đêm động phòng hoa chúc thì ba ngày sau vương gia mới đi”

Y triệt để câm nín, vò đầu bức tai nói:”Vậy hiện tại ta làm gì? Ta không muốn ngồi không”

Hệ Thống gợi ý:”Hay ngài đến chỗ chủ thần báo y đi”

Sở Tiêu khẽ gật đầu bảo:”Ý hay, mau đưa ta đi”

Hệ Thống liền nói:”Đợi chút, cần hỏi ý ngài ấy”

Mãi một nén nhang sau, hệ thống mới báo tin:”Chủ thần đồng ý rồi”

Nói xong liền dịch chuyển y đến điện của đối phương.

Chủ thần vẫn như cũ, mái tóc bạch kim trắng xoá, nhưng không cài trâm mà rũ xuống, trải dài trên nền điện, một thân bạch y đôi mắt thâm quần.

Sở Tiêu liền hỏi:”Người...gặp vấn đề sao?”


Nàng trả lời:”Còn hơn thế nữa”

Hệ Thống biến thành một con mèo trắng ngồi dưới chân y giải thích:”Trước đây chủ thần không tổ chức hôn sự vì sợ Quỷ Vương đến gây chuyện, ba ngày trước dưới sự thúc ép của vị kia đã tổ chức, Quỷ Vương tới giết đối phương ép chủ thần không được thành hôn, chủ thần thức trắng hai đêm vì tối hôm trước bị hắn hù doạ ngay trong mơ”

Y nghe xong mà mệt giùm, Sở Tiêu liền nói:”Sao ngài không đồng ý với hắn đi? Day dưa mất công lắm”

Nàng trả lời:”Ban đầu thật ra ta cũng có ý định đó, để hắn làm phiền cũng rất mệt, nhưng ta chỉ thành hôn với người mà ta yêu, hơn nữa ta không thích nam nhân, hắn là nam nhân”

Một nam tử xuất hiện, một thân hắc y trên người toàn là quỷ khí, hắn hỏi:”Từ khi nào ngươi lại nghĩ ta là nam nhân vậy?”

Nàng đứng bật dậy, lớn giọng bảo:”Ngươi mà cóc phải nam nhân bổn công chúa lập tức gả cho ngươi gả ngay bây giờ, bổn công chúa nói là làm”

Quỷ Vương nhếch môi cười bảo:”Ta là nữ nhân, ta trước nay vẫn luôn là nữ nhân, ta chỉ để hình dạng của nam nhân thôi mà, nàng nhớ phải gả cho ta đấy nhé, gả ngay bây giờ”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận