Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot

Dạ Sở Hiên vén rèm cửa, nhìn xuống phía dưới. Khu vực này bạo loạn quá dữ dội. Robot ở đây cuồng bạo hơn các khu vực khác, không chỉ tấn công khi nhận thấy con người, nó còn tấn công ngay cả khi không có con người.

- Sở Hiên.

Dạ Sở Hiên quay qua nhìn.

- Đi thôi.

Dạ Sở Hiên bước đi trước, ra khỏi phòng, năm người và NR-001 bước theo sau anh. Vừa ra khỏi phòng, lập tức có người giám sát đi theo nhóm người. Sáu người tỏ ra không quan tâm lắm, tiếp tục đi.

- Sở Hiên.

Dạ Sở Hiên đưa mắt nhìn qua. Người đàn ông nghiêm nghị nhìn Dạ Sở Hiên, phía sau có rất nhiều người, kể cả Lâm Đạt Sa.

- Ngài Maliha, Hội trưởng Công Hội. Lại gặp ngài rồi. - Anh lạnh nhạt đáp.

- Cậu muốn rời đi sao?

Dạ Sở Hiên hơi cười.

- Tất nhiên không. Tôi còn muốn tìm ngài nói chuyện đây. Ngài vẫn không định giao hồ sơ cho tôi sao?

Sắc mặt Maliha tối đi. Lâm Đạt Sa hơi nhíu mày.

- Sở Hiên, việc này có chút quá đáng...


Dạ Sở Hiên nhìn qua, ánh mắt chặn ngang lời của Lâm Đạt Sa. Anh nhìn lướt qua một loạt các cao tầng Công Hội, cũng nhìn qua những người giám sát theo sau anh.

- Tôi không muốn ép cậu. Cậu phải hiểu tình trạng của cậu lúc này. - Maliha trầm giọng.

Dạ Sở Hiên lắc đầu.

- Ngài sai rồi. Mặc dù tôi đang nằm trong sự khống chế của Công Hội, nhưng các người vẫn không thể ép tôi. Tất nhiên không lý do gì để phán tôi tử hình, hay án tù. Ngài nghĩ xem tôi có gì phải sợ đây?

- Vẫn thẳng thắn như thế nhỉ? Y hệt ba con.

Dạ Sở Hiên ném ánh mắt qua người vừa lên tiếng. Maliha nhíu mày, đe dọa nhìn qua.

- Sở Tần Ly, không tới lượt cô lên tiếng!

Người phụ nữ nhún vai, im lặng. Không ai nói tiếng nào. Dạ Sở Hiên chỉnh lại áo khoác blouse, chờ đợi đối phương lên tiếng.

- Hội trưởng!

Maliha nhìn qua người vừa tiến vào.

- Đám robot đã phá vỡ tuyến phòng vệ, đang ùa vào. Số lượng robot đã tăng lên.

Sắc mặt Maliha chợt biến, lập tức rời đi.

- Mở báo động. Bằng mọi giá phải giữ vững phòng thủ.

- Rõ.

Một đám người Công Hội lập tức tản ra. Dạ Sở Hiên nhìn theo.

- Lần này lành ít dữ nhiều rồi.

Tả Y Y cụp mắt. Nếu như tuyến phòng vệ vỡ, lập tức khu vực này sẽ bị đồ sát. Vậy số mệnh của bọn họ sẽ không lạc quan chút nào.

Dạ Sở Hiên ảo não xoa trán. Mặc dù tỏ ra bình tĩnh, nhưng tình trạng của anh cũng không tốt. Mạng sống của cả nhóm đang bị buộc với Công Hội. Tòa Thị Chính bị phá, họ cũng sẽ không toàn mạng. Kể cả có muốn giúp, họ cũng không có khả năng.

- Không nghĩ tới Hà Minh Di thế nhưng thà chết cũng không nói gì về đại loạn. - La Tử Ân lên tiếng.

Bốn người gật đầu tán thành. Dạ Sở Hiên nghĩ ngợi một hồi.

- Dù thế nào thì tôi cũng phải lấy được hồ sơ đó. Mọi người ở lại đây, tôi rời đi trước.

- Khoan đã Sở Hiên, tôi đi với cậu.

Dạ Sở Hiên nhìn La Tử Ân.


- Không. Cậu ở lại đây. Tôi có một số chuyện riêng tư cần nói với Maliha.

La Tử Ân nhíu mày. Dạ Sở Hiên vỗ vai La Tử Ân, nhìn qua mọi người.

- Giữ chắc súng của mình. Khi tuyến phòng vệ bị phá vỡ, mọi người nhất định phải tìm cách thoát khỏi đây.

- Còn anh? - Tả Y Y gấp gáp hỏi.

- Không cần lo cho anh.

- Sở Hiên!

Dạ Sở Hiên thở ra một hơi. Anh nghiêm túc.

- Đây là ân oán cá nhân của tôi. Hơn nữa, nếu không lấy được những hồ sơ này, kể cả có tiếp tục sống qua đại loạn cả nhóm chúng ta cũng sẽ không an ổn. Nhưng nếu chỉ có mọi người thì khác. Nếu không có tôi, mỗi người một nơi vẫn có thể sống tốt hết quãng đời còn lại, hiểu không?

Không ai biết phải đáp thế nào. Dạ Sở Hiên nhìn qua một lượt, sau đó rời đi. La Tử Ân nhìn theo, tới khi Dạ Sở Hiên đã đi khỏi, anh tức giận đấm vào tường.

- Cậu ta điên rồi!

- Giờ chúng ta làm sao đây? - Tả Y Y lo lắng.

Không gian rơi vào tĩnh lặng.

...

Ở phòng Hội trưởng, Maliha đang phát lệnh điều động quân đội.

- Hội trưởng.

Maliha ngẩng đầu, sau đó tiếp tục công việc. Dạ Sở Hiên tự tiện ngồi xuống.


- Bận rộn quá nhỉ.

- Cậu muốn gì?

Dạ Sở Hiên yên lặng cân nhắc lời nói. Anh nhìn người đàn ông vẫn còn đang bận rộn.

- Ngài nhớ Noahn chứ?

Trong một thoáng chốc, Maliha dừng lại. Nhưng chỉ là trong chốc lát. Ông lại tiếp tục công việc, không dám trả lời. Dạ Sở Hiên không hối thúc, nhìn chằm chằm ông ta.

Cửa mở.

- Hội trưởng, hệ thống phòng vệ cửa sau sắp vỡ.

- Tôi biết rồi.

Người phụ nữ báo tin không rời đi ngay. Nhìn người đàn ông đang thêm phần bận rộn, bà ta lại nhìn qua Dạ Sở Hiên.

- Sở Hiên.

- Lâu rồi không gặp, dì.

- Ừ.

Dạ Sở Hiên nhấc mắt nhìn qua, biểu cảm lạnh nhạt. Sở Tần Ly, em gái ruột của mẹ anh, một người rất có tiếng nói trong Công Hội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui