Phi thuyền trở về dinh thự, Anos một đường cũng không buông Đường Ân ra khỏi tay.
Đến khi đặt người trong lòng nằm sấp xuống chiếc ghế mềm mại, lại cẩn thận xem xét tránh chạm đến vết thương trên lưng của cậu.
Gọi quản gia đem đến số thuốc đã được chuẩn bị, hắn nhanh chóng nhận lấy rồi cầm lên
" Cái đó..hay là để em tự làm? " Đường Ân không nghĩ lại làm phiền Anos bôi thuốc cho cậu, dù sao cũng chỉ là những vết trầy nhỏ thôi mà
Anos lắc đầu, tay vẫn giữ chặt lọ thuốc cùng bông thấm như sợ cậu sẽ tranh với mình.
Hắn ngước mắt lên, đôi mắt có chút đỏ vì lo lắng, thật lâu mới trầm khàn cất giọng
" Vết thương ở lưng "
Liền không đợi Đường Ân phản ứng, đôi bàn tay to rộng đã nhanh nhẹn vén áo cậu lên đến nữa vai, Anos nhìn chăm chăm vào làn da vốn trắng nõn hiện tại đã bị vô số các vết trầy làm đỏ ửng, tay hắn run run đem thuốc thật nhẹ nhàng mà giúp Đường Ân thoa lên những vết trầy trên cơ thể.
Mỗi lần thuốc được thoa lên vết trầy, trái tim của Anos lại nhói lên một lần, làn da mềm mại của Đường Ân dù là một vết trầy nhẹ thôi cũng đủ khiến người thương xót, nói chi thứ tình cảm của Anos dành cho Đường Ân còn đặc biệt như thế
Đường Ân vốn không có cảm giác đau đối với vết thương này, nhưng khi cậu nhìn Anos lo lắng cho bản thân dù bản thân chỉ mang một vết thương nhỏ nhoi, trong lòng Đường Ân không khỏi lại sinh ra một cảm giác kì lạ.
Anos thoa đều thuốc lên những vết trầy của Đường Ân, rồi liên tục hỏi cậu có hay không bị thương ở những nơi khác nhưng Đường Ân luôn lắc đầu.
Dọn dẹp xong mọi thứ, Anos ngồi xuống bên cạnh Đường Ân, hỏi cậu về việc vừa xảy ra
Đường Ân nghĩ nghĩ cuối cùng cũng kể lại, và hiển nhiên cậu sẽ không ngu ngốc nói về sự tồn tại của hệ thống.
Anos chăm chú nhìn người thương mình kể lại mọi chuyện, ánh mắt nhu hòa không khỏi chứa đầy sự tự hào cùng tán dương, tay không nhịn được mà vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh của cậu.
Như được người kia công nhận, Đường Ân càng thêm vui vẻ mà kể lại sự tình lúc đó, mỗi lần kể xong một đoạn cậu liền ngước mặt lên nhìn cảm xúc của Anos, thấy anh vì cậu mà tự hào, đôi chân thon dài không kìm được mà đun đưa thể hiện cho việc chủ nhân của nó lúc này đang rất vui vẻ
" Ừm, Đường Đường thật giỏi "
Anos không quên khen cậu mỗi khi cậu ngước mắt lên nhìn hắn, và mỗi lần hắn khen cậu, có thể thấy tâm tình của cá nhỏ lại vui vẻ hơn một chút.
Nhìn xem, cặp chân thon dài kia liền không nhịn được muốn biến thành đuôi rồi
Anos nghĩ, nếu Đường Ân hiện tại ở trong nước, cái đuôi của cậu sẽ vun vẩy liên tục đi? Nghĩ đến hắn không kìm được tâm tình mà muốn xem mặt đó một lần.
Đường Ân kể xong thấy Anos đang trầm ngâm lúc sau, cậu im lặng không nói thêm mà ngoan ngoãn nghịch vạt áo của anh.
Mà Anos lúc này đang bận nhớ lại giá trị vũ lực của Đường Ân, hắn hiện tại mới nhớ ra, giá trị vũ lực của cá con nhà hắn rốt cuộc cao như thế nào,
Vừa cảm thấy may mắn khi cậu mạnh mẽ vừa có chút tiếc nuối khi cậu quá mạnh, bởi như vậy cơ hội đứng ra bảo vệ của hắn đối với Đường Ân quá thấp
Sẽ ra sau nếu trong một trận chiếc, vị nguyên soái hùng mạnh nhất của đế quốc Az khó khăn chiến đấu với một vài tên trùng tộc mà cá con nhỏ nhắn được hắn chăm sóc, cung phụng hơn tổ tông lại dễ dàng dùng một tay xử lý được cả bầy trùng tộc đây...
Và Anos vạn lần không ngờ rằng mình rồi sẽ có một ngày tận mắt chứng kiến khung cảnh đấy
Đường Ân nghịch một lúc, cậu buông tay ra mà ngáp ngắn một cái, sau đó đem tay dụi dụi mắt
Anos nhìn cậu cũng đã mệt liền tiến lên đem cậu bế về phòng trước sự từ chối đầy bất lực của Đường Ân
Hai tay che mặt, mang tai đỏ ửng, cái môi nhỏ của Đường Ân khẽ mắng vì Anos cứ làm như chân của cậu bị thương chả bằng
Trở về phòng, Đường Ân chọn mở công năng của hệ thống ra xem xét.
Nhìn một hành dài tài liệu đã được thu thập về nhân vật chính của thế giới này
Cậu hứng thú lấy ra rồi đặt lên bàn, sau đó xoay người thành thục mở ra tủ lạnh lấy vô số món ăn vặt xếp gọn gàng kết bên chồng tài liệu dày cộm
Tay bóc lấy một viên đậu cho vào miệng, vừa nhai vừa lật xem phần đầu tiên của tài liệu
Hóa ra thế giới cậu xuyên đến lúc này lại không phải là thế giới gốc.
Kết cục của thế giới này cũng không phải là nhân vật chính cuối cùng đi đến đỉnh cao nhân sinh, sống một cuộc sống được kính mộ đến cuối đời, mà là một thế giới được lập lại từ một lần trọng sinh của nhân vật khác
Thẩm Trạch An như cũ vẫn là tam thiếu gia nhà họ Thẩm.
Nhưng vì chỉ số dựng dục quá thấp nên rất hay bị mọi người đem ra bàn tán, nhà họ Thẩm cũng mặc kệ đứa con không có giá trị lợi dụng này nên chọn không quan tâm.
Duy nhất có Thẩm Đình Nghi, là anh họ của Thẩm Trạch An đồng thời cũng là một giống cái có chỉ số dựng dục và nhan sắc cực cao không biết vì sao lại liên tục đứng phía sau chọn bảo vệ Thẩm Trạch An khỏi những lời chỉ chỏ xung quanh
Ngỡ vì lí do nào tốt nhưng không ngờ thứ anh ta muốn là lợi dụng sự tin tưởng của nhân vật chính, đem nhân vật chính của thế giới này làm bàn đạp để bản thân tỏa sáng trong mắt những thú nhân cường đại của các gia tộc hào môn lớn.
Mà nhân vật chính do không được mọi người quan tâm, cộng thêm những lời nói ngon ngọt, tẩy não của Thẩm Đình Nghi nên tính tình ngày càng tự mãn và không xem ai ra gì
Dường như dự đoán được chỉ số dựng dục của Thẩm Trạch An trong một ngày nào đó sẽ tăng cao, Thẩm Đình Nghi luôn giở những trò quỷ thần phía sau lưng nhân vật chính của thế giới này hằng ngày, hằng đêm, mục đích để nhân vật chính vừa sợ hãi vừa không khống chế được mà dựa vào mình...
Và đúng như ý của Thẩm Đình Nghi, Thẩm Trạch An đúng thật càng lúc càng dựa vào cậu ta, và chỉ cần là cậu ta muốn Thẩm Trạch An điều có thể giúp cậu ta làm được, giống như một con rối bị tẩy não, không biết phân biệt việc bản thân làm rốt cuộc có tốt hay không chỉ biết nhận mệnh rồi tận sức hoàn thành
Cho đến một ngày, vị hôn phu của Thẩm Trạch An cứ thế từ hôn với cậu, đối tượng kết hôn mới lại là Thẩm Đình Nghi, Thẩm Trạch An mang tâm tình rất kì lạ trở về căn phòng của mình, trên đường đi, cậu ta vô tình nhìn thấy sự thật trước giờ luôn được che giấu, ngay tại giây phút đó, nhân vật chính của thế giới dường như không tin tưởng vào nhưng vì mắt mình nhìn thấy, thật sự không thể tin người duy nhất bản thân có thể dựa vào lại chính là người gây ra nổi sợ hãi cho mình
Cũng từ đó về sau, Thẩm Trạch An liên tục tránh tiếp xúc với Thẩm Đình Nghi, ngẫm về những việc mình đã làm trong trong thời gian trước, Thẩm Trạch An không khỏi rùng mình khi nhớ lại, cậu hận bản thân vô tri, hận bản thân quá tin người...nên dần dần rất tự ti, không để cho Thẩm Trạch An có cơ hội được chuộc lại lỗi lầm thì một đơn kiện đã được gửi đến nhà Thẩm Trạch An, nhân vật chính thế mà lại bị tố cáo sử dụng thuốc kích thích để tăng chỉ số dựng dục lên, sau đó là hàng loạt bằng chứng cho thấy cậu ta mắc chứng bệnh hoang tưởng nặng, tòa án đế quốc vì những bằng chứng có tính thiết thực trên cuối cùng đưa ra quyết định lưu đày Thẩm Trạch An đến một tinh cầu bỏ hoang...
Đường Ân chớp mắt, nếu cậu không lầm thì hôm qua gặp Thẩm Trạch An đã là thời điểm phát sinh vấn đề từ hôn đi? Vậy không phải là nội dung của thế giới này đã đi được một nữa?
Càng nghĩ càng đau đầu, Đường Ân đem số tài liệu còn lại cất vào nút không gian sau đó xoay người ngã thẳng mình lên giường mê man đi vào giấc ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...