Hộc, hộc, hộc---------.
Mạt Kỳ Miểu dùng hết sức bình sinh chạy một mạch đến con hèm phía trước, phía sau y là một bầy tang thi khoảng hơn mười mấy con đang cứng ngắc đuối theo.
Mạt Kỳ Miểu khóc không ra nước mắt liều mạng chạy, hơn mười phút trước y vừa mở mắt ra phát hiện bản thân xuất hiện ở cái nơi xa lạ này, đâu đâu cũng toàn tòa nhà công trình đổ nát.
Nhưng điều đáng sợ là có xác sống!
Người đã chết, mặt mũi còn toàn máu, thịt da thì nát bấy, dịch nhầy từ mũi, miệng, tai đang chảy ra nhìn kĩ còn thấy vài con dồi bì lúc nhút bên trong, nhìn thôi đã rợn người.
Mạt Kỳ Miếu đã đọc, xem không ít phim ảnh tiểu thuyết tất nhiên biết bản thân đã xuyên đến mạt thế!
Oa, người ta xuyên thì đến cổ đại làm quan lớn, không thì xuyên đến tương lai làm thiếu tướng gì đó! Còn y lại xuyên đến mạt thế làm cục thịt di động?!
Thật không công bằng!
Mạt Kỳ Miểu chạy cũng không kịp thở, bước chân loạn choạng về phía trước, chỉ là khi chạy vào con hẻm lại phát hiện là đường cùng.
Hết đường để chạy, này mà muốn y bị xé tan xác chết đúng chứ?!
Mạt Kỳ Miểu trước khi xuyên là một cậu ấm trạch nam, không thích giao lưu tiếp xúc với bên ngoài nên sớm đã luyện ra được một thân thể cực phế! Tay trói gà không chặt, nói chi đến giết tang thi.
Tiếng gào gú càng ngày càng gần, có lẽ hôm nay y không qua khỏi rồi.
Mạt Kỳ Miểu nhắm mắt, lẳng lặng chờ đợi cái chết đến..
Bang------Bùm!
Mạt Kỳ Miểu ôm chặt đầu, không dám mở mắt ra.
Một phút, hai phút rồi ba phút, không thấy đau đớn đâu.
Sau tiếng động cực lớn kia mọi thứ trở nên im lặng, không còn tiếng gào gú của tang thi.
Y run run mở mắt ra nhìn, tang thi mới nãy còn muốn xé xác y ra bây giờ đã trở thành bãi thịt vụn, chính xác là còn nát hơn thịt.
Khung cành này khiến bụng Mạt Kỳ Miểu cồn cào, hình như còn sắp nôn.
Cộc, cộc, cộc.
Tiếng bước chân đến gần, Mạt Kỳ Miểu không có tấm tình nhìn xem là ai bây giờ y chỉ lo nôn ói sau khi đã nhìn thấy mấy thứ không sạch sẽ.
Mạt Kỳ Miểu năm nay vừa tròn mười tám cái bánh chưng, cha mẹ từ lúc y còn nhỏ đã ly hôn, đường ai nấy đi.
Y cùng bà ngoại sống nương tựa vào nhau, nhưng năm ngoái bà vừa mới mất gia đình nhỏ cũng như vậy không còn.
Sau đó được mẹ đón về sống với cha dượng, có lẽ không hợp mắt ông nên liền bị đẩy xuống cầu thang mà chết.
Mở mắt lần nữa phát hiện bản thân còn sống chưa kịp vui mừng liền bị tang thi đuổi đến chạy bán sống bán chết, Mạt Kỳ Miểu dáng người mảnh khảnh, do di truyền gen của mẹ y nên chiều cao có vẻ khiêm tốn, làn da trắng như trứng gà bóc vỏ, gương mặt tinh xảo bất phân nam nữ cũng là do di truyền từ người mẹ.
Y một tay vịn lấy bức tường khô ráp đầu rong rêu phủ quanh, khỏe mắt có chút hồng nhuận, đôi môi trắng bệch, sắc mặt cực kì khó coi mà ôm lấy bụng nôn khan.
Kỷ Lâm Hạo đứng một bên nhìn thiếu niên đang nôn khan đôi diện, cho dù là hành động khó coi nhưng đặt ở trên người thiếu niên này lại không làm vẻ đẹp của y lui mờ.
Hắn chống tay một bên dựa vào tường chờ thiếu niên xong việc, ánh mắt đảo qua bãi vụn thịt trên nền đất liền nhíu mi.
Đối với người sống trong mạt thế hơn năm năm như hắn thì chuyện này như cơm bữa.
Gần đây có một siêu thị bỏ hoang, hắn vừa lúc đến muốn xem xem bên trong có thu hoạch được gì không thì phát hiện một luồng sáng kì lạ phát ra gần đó.
Do tính đề phòng nên chỉ núp một bên nhìn, không tới một phút thì ánh sáng biến mất thay vào đó là thiếu niên này.
Nhìn bộ dạng liền biết 'vô dụng', vừa tỉnh lại liền xui xẻo gặp ngay đám tang thi.
Ôm tâm tư xem kịch vui nên hắn không ra tay giúp, mạt thế xuất hiện lòng thương hại của hắn đã sớm bị bào mòn.
Chỉ là, đến khi nhìn người tuyệt vọng bị bao vây bởi tang thi hắn lại có chút không nỡ.
Dù sao xin ra cũng một bộ 'yêu nghiệt' đến thế, còn từ trong luồng sáng kì lạ xuất hiện Kỷ Lâm Hạo có chút hứng thú.
Nhưng nguyên nhân khác là do hắn thấy y có giá trị, dù người có 'vô dụng' nhưng dị năng của y lại khá hữu dụng với hắn.
Từ khi mạt thế đến khoảng một năm, hắn liền khác với những người khác, ngoài dị năng của mình ra hai mắt hắn còn biến dị, có thế nhìn thấu dị năng của đối phương.
Lúc nãy hắn vừa xem, phát hiện thiếu niên chỉ có ngoại hình nầy ấy mà sở hữu song dị năng hệ mộc lần không gian.
Dị năng hệ mộc phải biết là cực kì hiếm trong hiếm, chưa đến 1% số người có được, mà hơn dị năng hệ mộc phải nói đến dị năng không gian chỉ chiếm 0,3% số người sở hữu.
Ấy mà thiếu niên này lại có cả hai, nếu để cho mấy kẻ ô hợp kia biết còn không biết sẽ làm gì với y.
Mạt thế bùng nổ, dân số chỉ còn 1/10, nguồn nước bị ô nhiễm, thực vật lẫn động vật điều biến dị không để con người dễ chọc vào.
Đa số con người biến thành tang thi, một số ít có dị năng, số còn lại là người thường.
Người sở hữu được dị năng hệ mộc cực kì được săn đón, ngoài ra dị năng này còn có một đặc điểm khiến người ta phải lóe mắt hâm mộ.
Chính là có thể trị thương, nếu dùng nhuần nhuyễn dị năng thì càng phát huy được sức mạnh.
Có điều, cả hai dị năng này đều không có tính công kích.
Đúng là phù hợp với bộ dạng 'vô dụng' này của thiếu niên.
*Là Mạt Kỳ Miểu x Kỷ Lâm Hạo, không phải "Miếu", "Miều", "Miệt" nha, bấm mà nó nhảy chữ sai hoài.
Mấy bạn có thấy hảo tâm sửa lại giúp mình.
Truyện chủ yếu theo lối nhẹ nhàng, ngọt sủng, nấu ăn, sinh hoạt nên sẽ không kịch tính như những truyện mạt thế khác.
Bạn nào thấy không hợp xin âm thầm rời đi, đừng buông lời cay đắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...