Xuyên Đến Hiện Đại Tiểu Cung Nữ Làm Giàu Bằng Mỹ Thực


Edit: Hến Con“Tiểu Hướng, cháu dậy sớm vậy.

” Cố Như Phương cười ha hả đi đến cùng cô chào hỏi, bên người còn có một người đàn ông trung niên cùng một thiếu niên đi cùng, chắc hẳn là chồng và con trai nhà thím ấy.

Hướng Quỳ nhìn một nhà ba người này, cũng cong mi mỉm cười đáp lại.

“Chú thím, buổi sáng tốt lành.

”“Buổi sáng tốt lành, đây là em trai Tiểu Hổ, nhỏ hơn cháu hai tuổi, ta nghĩ cháu hôm nay có khả năng sẽ vội vàng, nên mang đến cho cháu hai tráng đinh miễn phí này.

”“Mẹ mới là tráng đinh.

” Trần Hổ mặt rất thối, lẩm bẩm.


Một buổi sáng tinh mơ cuối tuần tốt đẹp, lại bị mẹ kéo tới làm giuos việc cho người khác, hắn muốn điên luôn rồi.

“Cháu chính là Tiểu Hướng à, ngày hôm qua thím Cố cháu về nhà vẫn luôn ở khen ngợi cháu, nói tay nghề của cháu quá tốt, về sau hàng xóm chung quanh đều thật có lộc ăn rồi.

”“Ha hả!” Ba của hắn thật là lão cáo già, Trần Hổ bĩu môi, rõ ràng tối hôm qua hai cha con hắn đáng thương vô cùng ăn mì gói, lúc ăn còn tiện thể mắng một trận.

Cố Như Phương vỗ vỗ con trai, còn thất thần làm gì, chạy nhanh giúp tỷ tỷ làm việc.

Trần Hổ không dám cãi lời mẹ hắn nói, nhưng là trong lòng lại rất khó chịu, cố ý bày ra vẻ mặt không cao hứng cho Hướng Quỳ xem, kết quả Hướng Quỳ căn bản không chú ý đến hắn, hắn chỉ có thể tức giận làm việc.

Thực ra Hướng Quỳ thấy được, ở trong cung đến kẻ ngốc cũng có bản lĩnh biết xem mặt đoán ý, chỉ cần không trêu chọc đến cô, cho nên cô không để ý tới mà thôi.

Bốn người làm việc tốc độ rất nhanh, một buổi sáng liền dọn dẹp xong hơn một nửa.

Giữa trưa Hướng Quỳ như cũ giữ bọn họ ở lại đây ăn cơm, trước hai tiếng cô đã bắt đầu chuẩn bị rồi, Trần Hổ tự nhận là làm việc không công nên đúng lý hợp tình đồng ý, hắn làm việc, dựa vào cái gì mà không ăn, mà Cố Như Phương nghĩ đến tay nghề của cô, cũng rất nhớ mong, nhịn không được gật đầu đồng ý.

Giữa trưa nhiều người, lại hỗ trợ cô nấu ăn, bữa cơm làm rất phong phú, ước chừng có mười món ăn.

Cọng hoa tỏi non xào thịt khô, đầu cá xào ớt cay, xương sườn hấp khoai sọ, thịt chiên xù, khoai tây hầm thịt bò, đậu hũ Ma Bà, giá xào, thịt viên đầu sư tử, bắp cải luộc, súp canh gà.

Một bàn đều là những món ăn tiêu chuẩn, cấp bậc tiếp đãi khách quý.

Trần Hổ vẫn luôn nghĩ rằng mẹ hắn phóng đại,cho đến khi nhìn thấy một bàn ăn giống như trong những bức ảnh chụp, tròng mắt đều sắp rơi ra ngoài, không nghĩ tới có thể làm được những món ăn này, hơn nữa nhìn qua còn rất ngon.

Trần Hổ nếm thử một miếng, đôi mắt sáng lên.

Tuyệt vời! Tay nghề như thế này mà không mở tiệm cơm thì thật đáng tiếc, hắn có thể mỗi ngày đều đến ăn.


Đối mặt với mỹ thực, mấy người đều không có nói chuyện, vùi đầu vào ăn, trong lúc nhất thời chỉ có âm thanh chén đũa va chạm cùng tiếng nhai nuốt thức ăn.

Có hai người đàn ông ở đây, mười món ăn thế nhưng đều ăn hết sạch, ăn uống no đủ, mấy người nằm ở ghế trên không muốn nhúc nhích……Buổi chiều chủ yếu là đi mua sắm, Hướng Quỳ liền cự tuyệt bọn họ hỗ trợ, Cố Như Phương thấy thì không có việc gì nữa, mới đồng ý đi về.

Lúc gần đi, Hướng Quỳ cho mỗi người một cái bao lì xì.

“Thím không cần, đều nói là tới hỗ trợ, hơn nữa chúng ta còn ăn miễn phí một bữa cơm như vậy rồi.

” Cố Như Phương tìm đủ kiểu từ chối, không chịu nhận bao lì xì.

“Làm bao nhiêu việc thế mà không thu bao lì xì, thím mà như vậy lần sau cháu không dám tìm thím hỗ trợ nữa đâu.

”Điểm đạo lý đối nhân xử thế này, Hướng Quỳ vẫn hiểu rõ, thân huynh đệ còn tính sổ sách minh bạch, huống chi mọi người chỉ là hàng xóm, tính rõ ràng mới dễ ở chung.

Cố Như Phương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhận lấy: “Ngươi đứa nhỏ này chính là quá khách khí.

” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng nụ cười cũng không có ngừngĐứa nhỏ này là một đứa tốt tính, có chừng mực, biết cảm ơn.


Trần Hổ đắc ý cầm bao lì xì, ăn một bữa tiệc lớn, còn có bao lì xì cầm về, về sau Tiểu Quỳ tỷ tỷ chính là chị ruột của hắn.

Đáng tiếc vừa rồi quên chụp ảnh, bằng không bữa tiệc lớn kia đủ để hắn khoe khoang một vòng bạn bèChẳng qua có tỷ tỷ lợi hại như vậy, cũng đủ để hắn khiến bạn bè hâm mộ“Tiểu Quỳ tỷ, về sau có việc gì thì có thể tìm ta, ta che chở cho tỷ.

” Trần Hổ vỗ ngực nói.

“Được, cảm ơn ngươi.

” Hướng Quỳ mỉm cười nóiTiểu tử này rất thú vị, tâm tư đều viết hết ở trên mặt, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ.

Trần Hổ nhếch miệng, có chút ngượng ngùng, Tiểu Quỳ tỷ thật ôn nhu, lại xinh đẹp, còn có tay nghề làm đồ ăn ngon, quả thực là nữ thần hoàn mỹ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận