Edit: Hến Con“Tiệm tạp hóa làm ăn không tốt lắm, cho nên cháu tính toán đóng cửa rồi mở tiệm cơm nhỏ, hiện tại cháu dọn dẹp ở dưới tầng một chút, thím sao người lại tới đây?” Hướng Quỳ buông đồ trong tay xuống đi qua“Đây là bên nhà cũ đưa tới một ít rau xanh, đều là nhà tự trồng lấy, ăn không hết, ta liền nghĩ đưa cho cháu một chút.
” Cố Như Phương sang sảng cười nói, cầm trong tay rau xanh đưa cho nàng.
“Cảm ơn thím còn nghĩ tới cháu.
” Hướng Quỳ cong mi cười nhạt, không có từ chối, cảm tình đều là như thế này, gần gũi mà làm quen nhauNàng tiếp nhận đồ ăn bỏ vào trong phòng bếp, ở trong lòng nhớ kỹ về sau sẽ đáp lễ lại, “Thím ngồi một chút, cháu đi lấy cho thím chén nước.
”“Ngươi đứa nhỏ này cũng thật là, nhiều chuyện cần làm như vậy, một người làm còn vội vàng, sao không gọi thím tới hỗ trợ, nhà cách gần nhau như vậy.
”Cố Như Phương làm bộ không vui nói, sau đó liền xắn tay áo nhanh nhẹn giúp quét dọn cửa hàng.
Một cô gái độc thân ở nơi này cũng không dễ dàng, cha mẹ cũng đã mất, có thể chiếu cố thì chiếu cố một chút.
“Không cần, thím, cháu có thể làm được một mình.
” Hướng Quỳ vội vàng đi qua ngăn cản, “Thím là khách, sao có thể để thím làm việc được.
”“Đều là hàng xóm với nhau, không cần khách khí.
” Cố Như Phương không thèm để ý xua xua tay.
Cô cảm thấy cô gái nhỏ mở tiệm cơm không đáng tin cậy, chút nào hơn nữa là tại nơi hẻo lánh như thế này, nhưng lại khó mà nói thẳng được, trong lòng suy nghĩ đem mấy chị em nhảy quảng trường đều kéo tới đây, cổ vũ tuyên truyền một chút.
Hướng Quỳ mỉm cười, thím này thực đáng yêu, nhân phẩm cũng không tồi, có thể dựa vào.
Hai người vẫn luôn vội đến buổi tối, Hướng Quỳ giữ thím ở lại ăn cơm, Cố Như Phương không nghĩ phiền toái cô gái nhỏ, nói cái gì cũng không chịu, còn tính toán lúc nàng không chú ý chạy về nhà.
Hướng Quỳ giữ chặt lấy thím, lời nói khẩn thiết: “Thím, cháu muốn mở tiệm cơm, vừa vặn thím ăn thử trước cho cháu xem thế nào.
”Nghe cô nói như vậy, Cố Như Phương nghĩ chính mình nói, không chừng có thể cho con bé một ít đề nghị, cũng không có cự tuyệt nữa.
Hướng Quỳ đi vào phòng bếp, mời người khác ăn cơm cũng không thể quá keo kiệt, còn may cô hôm nay mua không ít đồ ăn.
Cố Như Phương cầm di động nhắn tin cho bạn già nhà mình, nói hôm nay có hẹn, cơm chiều hai bố con tự giải quyết.
Trong phòng bếp mùi hương không ngừng truyền ra, Cố Như Phương nuốt một ngụm nước miếng, Tiểu Hướng nấu ăn vậy mà còn rất thơm đấy, khiến mình có chút thèm.
Hướng Quỳ động tác rất nhanh , một tiếng rưỡi liền làm xong sáu món ăn và một món canhCó thịt kho tàu, bánh rán nhân hẹ, thịt xào ớt cay, làm một nồi khoai tây nghiền, hương chiên đậu hủ, thanh xào giao bạch, còn có một nồi canh thịt củ cải.
Cố Như Phương thấy liền chấn động, đầu bếp làm món ăn chắc cũng chỉ đến như vậy, màu sắc hương vị đều đầy đủ, nhìn thế này chắc chắn ăn rất ngon.
“Thím, mau nếm thử xem.
”“Được.
”Cố Như Phương gắp một miếng thịt kho tàu, đây là món ăn chính, để làm được món ăn này chính tông rất khó, chờ tới khi ăn xong, quả thực món thịt kho tàu ngon muốn nuốt đầu lưỡi.
Thịt kho tàu nhìn là thấy mê người, màu sắc hồng nhuận, ăn vào càng thơm, vị nồng đậm, béo mà không ngán, hơn nữa mỗi miếng thịt được cắt lớn nhỏ đều nhau.
Thật sự là ăn quá ngon, đây là món thịt kho ăn ngon nhất mà cô từng ănCái nồi canh thịt hầm củ cải này cũng hầm thật chuẩn, củ cải mềm mại, canh ngọt thanh tươi ngon.
Cô lại gắp món ăn khác, cũng đều ăn rất ngon, khó trách Tiểu Hướng tự tin mờ quán ăn, có tay nghề như thế này, thì cô không cần lo lắng nữa rồi.
“Tiểu Hướng, tay nghề của cháu quả thực rất tuyệt, ăn quá ngon!”Cố Như Phương giơ ngón tay cái lên, khen không dứt miệng, đã lâu không ăn no căng thếnày, bụng thực no, thỏa mãn về đến nhà, còn nói khen ngợi Hướng Quỳ với chồng và con không dứt miệngHướng Quỳ thu thập xong, lại cầm di động để học tập, mãi cho đến đêm khuya.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...