Xuyên Đến Hiện Đại Tiểu Cung Nữ Làm Giàu Bằng Mỹ Thực


Edit: Hến ConTưởng Hẻm có dã tâm, hắn vẫn luôn mộng tưởng làm người đại diện vương bài, chính vì gặp gỡ một nghệ sĩ cá mặn như vậy, thật là hận không thể rèn sắt thành thép“Ai làm hỏng chuyện.

Ta vẫn luôn đều thực nghiêm túc đối đãi với mọi người, cũng kính nghiệp, không bạo hỏa thì cũng không thể trách ta.

” Trần Thanh Mộc nghe hiểu được hắn oán trách, thực không tán đồng, nhưng vẫn buông chân, ngồi thẳng dậy, dừng lại một chút, có chút chột dạ, giống như thật sự là lỗi của hắn, Tưởng ca vẫn luôn nhắc mãi, hắn biết mộng tưởng này của người dại diện.

Tưởng Hẻm lắc đầu, cũng không thể trách hắn, Trần Thanh Mộc diện mạo là kiểu đẹp trai đoan chính, kỹ thuật diễn ở trong giới diễn xuất cũng coi như không tồi, hơn nữa có thể nói là một người kinh nghiệp, chỉ cần có vai diễn thì sẽ nhận vai, nhưng chính là không nổi tiếng lắm, có thể nói do thời vận chưa tớiTrần Thanh Mộc xoay đầu, tiếp tục xem lịch trình tiếp theo, hôm nay sau khi diễn mấy cảnh xong, ngày mai! ! , không có hắn lịch diễn, không cần tới, mà hắn thấy hơi bối rối, hành trình khác cơ bản không có, ngày mai có thể nghỉ ngơi.

Trần Thanh Mộc giơ lên một khuôn mặt mỉm cười, kỳ thật đối với việc có bạo đỏ hay không hắn không thèm để ý, trong nhà hắn có hơn 50 căn cho thuê, cũng không thiếu tiền, tiến vào giới giải trí trừ bỏ bị Tưởng ca lừa dối, cũng là thật sự thích diễn xuất, ngày nào đó thấy không thích nữa thì trở về kế thừa gia sản.


Lúc này bụng đột nhiên đói kêu vang, vì để phù hợp với vai diễn, hắn bị người đại diện buộc giảm mười mấy cân, trong bụng một chút nước luộc đều không có.

“Cơm tới.

”Có người kêu một tiếng, một đám người tức khắc vây quanh đi lên nhận cơm, Tưởng Hẻm cũng thu hồi tâm tư, chạy nhanh tới cầm hai phần cơm hộp tới đây, đem một hộp đưa cho Trần Thanh Mộc.

Trần Thanh Mộc mở ra, tức khắc cả mặt suy sụp, tất cả đều là củ cải rau xanh, còn có vài miếng thịt luộc, nhìn thôi đã không muốn ăn uống rồiHắn tùy tiện ăn mấy miếng, không một chút hương vị, thật sự là khó ăn khó nuốt, ngày mai được nghỉ ngơi, hắn nhất định phải trốn Tưởng ca lén lút đi ăn một bữa thật ngon.

Đột nhiên nhớ tới trước đó hai ngày, hắn có lướt diễn đàn ăn dưa, hình ảnh món ăn kia đến hiện tại hắn nghĩ đến đều muốn nuốt nước miếng.


Trần Thanh Mộc bình thường trừ bỏ diễn kịch, thì thích lướt internet, các thể loại ăn dưa hay nói chuyện phiếm hắn đều thích, vì thế còn trộm mở một tài khoản phụ, đi tới nơi nơi lang thang ăn dưa, ai cũng không biết.

Địa chỉ lúc ấy hắn còn cố ý nhìn lại, hình như cách nơi này không xa lắm, ở trấn cách vách, ngồi xe hơn nửa giờ rất thuận tiện, hương vị kia hai tài khoản lúc trước cãi nhau ủm tỏi cũng đã đến ăn thử rồi, hẳn là không tồi, bằng không vì cái gì mà huynh đệ anti-fan sau đó lại im lặng như vậy, hắn quyết định liền đi tới nơi đó ăn.

Bên kia, Hướng Quỳ đang ở khí thế ngất trời xào rau, nàng một tay đảo nồi, một tay mạnh mẽ xào, tiệm cơm nhỏ dần dần đi vào quỹ đạo, khách hàng không tính là nhiều, nhưng chỉ có khách hàng cũ cũng đủ để Hướng Quỳ vội, một người làm tất cả mọi việc, mỗi ngày bận rộn, nên có chút lực bất tòng tâm, xem ra phải tuyển người tới hỗ trợ mới được.

Cô đối với việc tuyển dụng và lương bổng không có hiểu rõ lắm, cố ý tìm mấy bản thông báo tuyển dụng vẽ lại học tập, mới dùng giấy viết tay thông báo tuyển dụng rồi dán ở bên ngoài tiệm cơm nhỏ.

Thuê một người rửa bát, 3000 tệ một tháng, mỗi ngày làm việc tám giờ, bao ăn, nghỉ ba ngày mỗi tháng.

Kể từ khi dán thông báo tuyển dụng lên vẫn không thấy có động tính, Hướng Quỳ cũng không thèm để ý, cô hiện tại đang vội vàng nghiên cứu món ăn mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận