Edit: Hến ConCả buổi trưa cô vội vàng làm việc, một phút cũng không nghỉ, rốt cuộc ở thời điểm ăn cơm đã làm xong toàn bộ.
Trông thì rất nhiều, hơn hai mươi cái bình chỉnh chỉnh tề tề bày biện, mỗi một bình ướp món ăn đều không giống nhau, có hột vịt muối, tương ớt, dưa chuột muối, kim chi, củ cải muói, rau cải muối! ! cải mai khô.
Buổi tối khách nhân vẫn rất nhiều, nhưng vẫn là những khách hàng cũ, Hướng Quỳ lại bận rộn công việc.
“Tiểu Hướng, khi nào thì có món ăn mới vậy?”Tuy rằng mấy món ăn này ăn không ngán, nhưng là các bà vẫn muốn thưởng thức nhiều đồ ăn khác nhau.
“Cháu đang nghiên cứu, cuối tuần này hẳn là có thể lên món mới.
” Hướng Quỳ suy nghĩ một chút nói.
“Vậy chúng ta rất chờ mong.
” Mấy lão thái thái cười nói.
“Đúng rồi, Tiểu Hướng, ngươi có thể hay không mỗi ngày nấu nồi cah, chỉ ăn mỗi cơm thì hơi khô.
” Một lão thái thái đề nghị.
Lời nói lập tức được các khách hàng khác tán đồng: “Đúng đúng đúng! Ăn cơm nhất định phải có món canh mới đủ vị.
”Với canh?Hướng Quỳ trầm tư: “Được, cháu sẽ cân nhắc.
”Đối với đề nghị của khách hàng chỉ cần không phiền toái Hướng Quỳ luôn luôn là đồng ý, ngày hôm sau, cô liền nấu một nồi canh xương hầm củ cải thật toMón canh này cũng không đắt lắm, cô ý tứ thu một tệ tiền nguyên liệu nấu ăn, cũng coi như một cách trả ơn cho những khách hàng cũKhách hàng thấy lão bản tiếp nhận ý kiến của họ, đều rất vui, cảm thấy bản thân mình được coi trọngMột tệ cũng không tính là đắt, hơn nữa này món canh này còn rất nhiều, hương vị cũng không tồi.
Cố Hoà Bình như thường lệ tới mua cơm, nhìn thấy lần này có món canh, liền chụp ảnh rồi gửi trong group hỏi bọn họ có muốn món này hay không, nếu muốn thì trả thêm một tệ.
.
Sau nhiều lần giao cơm, Cố Hoà Bình trở thành người chuyên giao cơm cho ký túc xá của Chu Dần, để thuận tiện, liền lập một group riêng, có yêu cầu gì thì trực tiếp ở trong group nói.
【 Chu kỳ bắt đầu lặp đi lặp lại:: Muốn! 】【 Cơm niêu thịt chưng rau củ mãi mãi là món ăn yêu thích nhất: Muốn muốn muốn! 】【 Nhược Nhược lại offline: Đương nhiên muốn! 】【 Dịch Cố Tĩnh Niên: Ta muốn! 】Mấy người đều không chút do dự trả lời, Cố Hoà Bình lại đóng gói thêm bốn phần canh.
Trong ký túc xá, mấy người đang gào khóc đòi ăn chờ tiểu ca chạy việc đưa cơm.
Từ sau khi ăn món ăn của tiệm cơm nhỏ Hướng thị, bọn họ đều không đi ăn cơm ở cửa tiệm khác, bữa trưa và bữa tối đều được tiệm cơm nhỏ Hướng thị nhận thầu, đã trở thành nhà ăn chuyên chức của bọn họ, nếu có cả bữa sáng, chắc chắn bọn họ cũng sẽ ăn ở tiệm cơm này luôn.
Vài phút sau, tiểu ca chạy việc giao cơm đến, hôm nay đến phiên Triệu Chiêu đi xuống lấy cơm.
Từ sau khi cùng nhau ăn cơm, vì tránh rắc rối, mọi người liền thay phiên nhau xuống lấy cơm, bình thường trong ký túc xá mấy người đều là bạn cùng phòng, nước sông không phạm nước giếng, hiện tại ăn cơm cùng nhau, quan hệ cũng trở lên thân thiết hơn.
Rất nhanh sau đó, Triệu Chiêu cầm theo túi đồ ăn cực lớn lên phòng, từng người đi qua nhận phần cơm của mình.
“Oa, đặt món canh này quả nhiên không sai chút nào, ngọt thanh, canh cũng nhiều, một tệ này tiêu không lỗ.
” Tôn Tân Hoa kinh hỉ nói.
Hắn bình thường ở bên ngoài mua một phần canh bảy đến tám tệ cũng không ngon như thế này, tất cả đều được pha trộn, mà phần canh này vừa thấy chính là được hầm từ từ, lão bản rất thật thà.
Mấy người khác nghe thấy vậy, cũng đem ánh mắt đặt ở bát canh, nếm thử một ngụm, quả thực rất ngon, thậm chí còn ngon hơn món canh bọn họ nấu ở nhàTiệm cơm nhỏ Hướng thị, khách nhân chủ yếu là các ông các bà, hôm nay mọi người cũng khen ngợi món canh này hết mức, củ cải hầm mềm mại, hòa quyện với mùi thơm từ xương ống, các bà rất thích.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...