Edit: Hến ConTrời đã tối, bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, kết thúc một ngày buôn bán, Hướng Quỳ ngồi đếm doanh thu hôm nay, so với ngày hôm qua nhiều hơn một chút, coi như tiến bộ.
Thời gian còn sớm, cô lại ngồi đọc sách một lúc, cô đã quen với nhịp sống ở hiện đại, cô hiện tại cũng đi ngủ muộn hơn.
Ngày hôm sau, mấy lão thái thái lại tới đây ăn cơm, hơn nữa lần này còn dẫn cả gia đình đi cùng.
Con cái của họ đều đi làm ở bên ngoài, cơ bản quanh năm suốt tháng đều không về ăn cơm cùng, trong nhà chỉ có hai người, lười biếng phiền phức, cửa hàng này lão bản nấu cơm ngon, lại sạch sẽ vệ sinh, các bà cũng có tiền, cho nên đơn giản đến ăn ở quán này.
Bạn già của các bà đối với việc ăn uống ở bên ngoài đều không ủng hộ lắm, bên ngoài đồ ăn không sạch sẽ, bọn họ đã lớn tuổi như vậy rồi, không thể mang sức khỏe ra đánh cược được.
Đặc biệt là khi nhìn thấy là tiệm cơm nhỏ như vậy, càng bắt bẻ ghét bỏ không chịu được, sôi nổi muốn khuyên bạn già nhà mình trở về.
Nhưng là người đã từng ăn qua món ăn do lão bản làm, đều rất tin tưởng, mấy lão thái thái đều không đồng ý đi, các bà hiện tại đều bị tay nghề của lão bản thu phục đến kén chọnCố Hoà Bình ngựa quen đường cũ cưỡi xe máy điện đến, nhìn thấy tiệm cơm nhỏ Hướng thị chật ních người, trợn tròn mắt, như thế này thì phải xếp hàng đến khi nào đây.
Hắn hít một hơi thật sâu, cầm nồi vọt vào bên trong, lớn tiếng cùng lão bản đặt cơm.
Hướng Quỳ cũng quen với tiểu ca chạy việc mỗi này đều tới đây, mỉm cười tiếp nhận nồi.
Cố Hoà Bình thấy nàng lo liệu việc không xong, có quá nhiều việc, chủ động giúp nàng tiếp đón khách hàng, bưng bê cơm.
“Cảm ơn, ta có thể tự mình làm được.
” Hướng Quỳ vội vàng nói.
“Không có việc gì, dù sao ta cũng đang chờ, ta giúp ngươi thì ngươi cũng có thể nấu nhanh hơn một chút” Cố Hoà Bình cười cười nói.
Có thêm một người hỗ trợ, Hướng Quỳ động tác nhanh hơn rất nhiều, rất nhanh đã nấu xong cơmNhững khách hàng mới tới thưởng thức tay nghề của lão bản, ăn thấy rất ngon, cũng không có cằn nhằn với quyết định của bạn già nhà mình nữa.
Luống cuống tay chân vội vàng xong, Hướng Quỳ nghỉ ngơi một chút, nhìn về phía tiểu ca chạy việc nói “Ngươi chắc cũng chưa ăn gì, ta làm cho ngươi một phần, ăn xong hãy đi.
”“Ta không cần.
” Cố Hoà Bình liên tục xua tay, không muốn phiền toái lão bản.
“Không có việc gì, thuận tiện làm thôi, coi như cảm tạ ngươi đã giúp đỡ, hơn nữa đã làm xong rồi.
”“Vậy thì cảm ơn lão bản.
”Nghe lão bản nói như vậy, Cố Hoà Bình cũng không hề cự tuyệt, ngồi xuống ăn.
“Lão bản tay nghề tốt như vậy, khó trách có nhiều khách hàng như vậy.
” Cố Hoà Bình ăn món ăn do lão bản làm, rốt cuộc cũng biết những khách hàng đó vì cái gì mà chấp nhất đối với tiệm cơm nhỏ này như vậy.
Hương vị món ăn này thật là đáng giáHắn tháng này có một ngày nghỉ, đến lúc đó sẽ mang theo người nhà cùng nhau tới đây ăn một bữa.
“Không có đâu, chỉ là được mọi người quan tâm thôi” Hướng Quỳ nhẹ nhấp môi cười nói.
Cửa tiệm của cô ở vị trí hẻo lánh, mấy ngày nay cơ bản đều là dựa vào những khách hàng quen thuộc nàyKhách hàng còn đang đợi cơm, Cố Hoà Bình ăn rất nhanh, nhanh chóng ăn xong, liền vội vàng chạy đi giao cơm.
Ăn cơm xong, Hướng Quỳ lại rảnh rỗi, nồi niêu chum vại mà cô đặt hàng vừa vặn cũng tới nơi, chuyển phát nhanh mang vào trong tiệm, cô rửa sạch toàn bộ rồi để ráo, sau đó bắt đầu làm dưa muối.
Dưa muối cách làm không khó, chủ yếu kiểm soát kỹ thuật ướp với khống chế thời gian là được.
Hướng Quỳ đem rau dưa tất cả đều rửa sạch sẽ, dùng dao cắt nhỏ, ướp, sau đó đem mấy cái bình chuyển vào phòng bếp.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...