Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy


Editor: ChieuNinh_dd.

Carmen bọn họ tới cửa mang đến một con công dê còn thêm một cái sọt, con công dê hiện tại Liễu Thư rất không thích đã bầu bạn chơi đùa với con dê con rồi. Sau đó mắt chớp cũng không chớp, không ngừng nhìn vào trong sọt của hắn, nàng thấy được trong sọt có da thú phủ lên mấy thứ, xem bộ dáng hình dạng, thật là rất tương tự cùng với vật mình ngày ngày suy nghĩ.

Nhìn trông mong Gina, không có biện pháp còn không phải sợ Allen ăn vị (ghen) sao, chỉ có thể xem xét cô ấy bằng không dùng ánh mắt ý bảo Carmen là không thể.

Ánh mắt Liễu Thư đều rõ ràng như vậy, làm sao có thể không cảm giác, Gina thấy buồn cười, trước kia cũng không quen thuộc cô, nhưng mà một nhóm đi bộ lạc Dực Xà xem như chân chính hiểu biết. Nhìn cô có khi ở trên một vài chuyện điều rất có lý, chỉ huy rõ ràng, nhưng một loại tình huống cũng lại là mặt khác, liền ví dụ như hiện tại, thoạt nhìn chính là cảm giác ngơ ngác.

Không khỏi mím môi cười, chỉ chỉ giỏ đặt trên mặt đất nói: "Tự mình xem đi." Cô cùng Carmen lại đây là vì việc này, mệt Liễu Thư còn là bộ dạng khẩn trương không thôi.

"Đợi chút." Allen nâng tay ngăn lại Liễu Thư động tác, hắn tự nhiên biết bên trong là cái gì, nhìn biểu tình Carmen hắn liền có hiểu biết, nếu không được tuyệt đối sẽ không là loại mặt bình tĩnh không chút thay đổi này, nay trong giỏ khẳng định là thành phẩm, nếu là như thế thì đều là vật phẩm sắc bén, hắn cũng không dám để cho Liễu Thư chạm vào.

"Carmen cảm ơn cậu, lần này hẳn là mất của cậi không ít công phu." Mấy ngày nay hắn có chú ý tới Carmen đều rất ít đi săn bắn đâu, cho dù là đi cũng là cùng hắn săn nhiều một ít, hơn nữa còn có một bộ phận là đưa cho Gina, nhưng mà đại thúc Buck cũng có hỗ trợ làm cạm bẫy nhỏ bắt tiểu thú, trong nhà đều tạm ứng phó.

Liễu Thư kỳ thực rất ngạc nhiên, hắn rốt cuộc là làm từ trên mặt bất biến của Carmen nhìn ra 'Thành công hoàn thành', tuy rằng cô thực kích động, nhưng đồng thời cũng mang theo tâm tính không ôm kỳ vọng nhiều đến xem, kỹ thuật rèn của tộc nhân Dực Báo còn chế tạo trên hình dạng cơ bản, cụ thể chế tác tinh phẩm còn chưa rèn thành công.

Kỳ thực Carmen đã đưa một bộ phận sắt khí bọn họ muốn rèn tới đây, không phải chủy thủ Liễu Thư muốn, mà là thương, trường thương thép cứng.

Từ ngày trao đổi với tộc nhân Dực Báo mấy thanh sắt dài, lúc ấy Liễu Thư nhìn liền có ý tưởng, lúc đi thì biểu lộ ý nghĩ của mình, phải làm trường thương, kỳ thực cái này cũng rất đơn giản, chỉ cần rèn tạo ra đầu nhọn, mặt sau cũng cũng chỉ cần tinh luyện, cho nên thật sự không tốn bao nhiêu, vì vậy không tới hai ngày Carmen đã đưa trở lại.

Trường thương màu đen, mũi thương bén nhọn, mãnh lực đưa tới phía trước chạm vào một tiếng xuyên thủng qua một cây đại thụ mấy người ôm hết, lại dùng lực kéo ra bên ngoài một cái, trong vụn gỗ tràn lan, cây xanh lớn cũng theo đó chậm rãi sụp đổ.


Trường thương làm tốt, Carmen cũng là lần đầu tiên nhìn đến uy lực này, không khỏi cũng ngẩn ngơ, thật không ngờ thế nhưng sẽ có uy lực như thế, quả thực có thể so sánh với lợi trảo của thú nhân. Không, trường thương là tốt hơn cả lợi trảo, không phải nói sắc bén, mà là móng vuốt là sống, thương là chết, nhưng cả hai cũng đều có khuyết điểm. Thú nhân có móng vuốt cường hãn vô cùng, nhưng mà nếu có trường thương trong tay, cũng càng như hổ thêm cánh, nhất là thú nhân nửa thú hóa, trên thể trạng không cường ngạnh như hoàn toàn thú hóa, nhưng có vũ khí sẽ không giống. Giờ khắc này, mắt Carmen sáng xán lạn, có một loại ý tưởng làm cho hắn cảm xúc mênh mông.

Không riêng gì Carmen dị biến, Allen và thú nhân nhìn đến cũng bắt đầu suy tư, Liễu Thư lại tia sáng kỳ dị lăn tăn lăn tăn, Allen liền níu lấy trường thương lăn qua lộn lại nhìn thật kỹ. Thú nhân khí lực rất lớn, một móng vuốt cào đổi lại một thân cây không có vấn đề, nhưng mấu chốt là sắt này cũng chẳng qua là sắt thôi, cũng không phải thần binh lợi khí gì, cho dù khí lực lớn hơn nữa chỉ dùng hơi quá cũng sẽ hư hao. Nhưng nhìn trường thương vẫn là bộ dạng ngăm đen phổ thông, ngẫm lại nó vừa rồi đâm xuyên một ngọn đại thụ, cô thấy hẳn là một cân nhắc một chút lần sắt này rốt cuộc là làm bằng vật liệu gì.

Thẳng đến sau đó Liễu Thư cũng không thấy ra sắt này chất liệu như thế nào, lấy ánh mắt bình thường của cô nhìn tới nhìn lui, lăn qua lộn lại, cũng chính là bộ dáng đó. Duy nhất chính là thấy nó tựa như chất liệu tốt hơn chủy thủ của mình, sau đó cô nghĩ chẳng lẽ là huyền thiết linh tinh gì đó, càng nghĩ cũng không quản nựa, chỉ cần biết rằng sắt này là thứ tốt là được, có lẽ thời kì viễn cổ nguyên thủy sắt chính là tốt hơn hậu kỳ nói cũng không chừng. Nhìn xem cổ đại hở ra chính là các loại thần binh, chất liệu tốt chính là về sau không còn, không chừng đâu. ChieuNinh tại: diendan.com

Không nghĩ ra sẽ không nghĩ nữa, trường thương nhà cô tổng cộng để cho Carmen chế tạo ba cây, trong nhà có hai cây, một cây khác đưa cho Oman, nghe nói vô cùng yêu thích, còn kém chút là yêu thích không buông tay, làm cho Eva đều ghen tị. Vì thế hảo thú nhân Oman chạy nhanh đi dỗ nàng dâu, dỗ xong rồi sau cùng tiếp tục ôm trường thương bảo bối đó. Sau đó Oman và Allen đều mang theo trường thương đi ra ngoài săn bắn, chiến tích khả quan, vì thế có cái mở đầu này, trong nhà người có gang đều đi nhà Carmen yêu cầu chế tạo một phen, gang ít cũng không ngại, làm cái nhỏ chút. Vì thế mọi người cũng không để cho hắn bận việc vô ích, mọi người đều có lưu lại đồ ăn và con mồi, dù sao nghe nói Carmen bỗng nhiên kiếm bộn, mọi người đưa cũng khẳng khái, đồ ăn vì thế liền hơn, Gina còn giúp chứa đựng một ít làm đồ ăn qua mùa đông nữa.

Trong lúc nhất thời trong bộ lạc ồn ào huyên náo rèn thương, ngay cả nhà tộc trưởng đều chế tạo vài thanh, Liễu Thư còn kỳ quái chỗ nào đến nhiều sắt như vậy, cô nhớ rõ người cùng đi ngày trao đổi cũng không đổi rất nhiều nha. Allen biết mới giải thích cho cô, ngày trao đổi đều trải qua nhiều năm như vậy, người từng nhà đi tới tới lui lui cũng có không ít, một vài nhà sẽ luôn trao đổi một ít mang về. Tuy rằng khi đó gang này đối với bọn họ vô dụng, nhưng nhìn thứ mới mẻ cũng không phải rất quý liền trao đổi, hiện tại ngẫm lại thật sự đáng giá, có không ít thú nhân nhà không có gang liền âm thầm hối hận, suy nghĩ năm tiếp theo cho dù mình không thể đi cũng muốn nhờ người mang mấy khối trở về mới tốt.

Đại gia hỏa trong tay đều có vũ khí, tuy rằng đều là một hình thức trường thương, nhưng mà chủy thủ của cô thế nào thời gian lâu như vậy cũng chưa xong, Liễu Thư tuy nói trong lòng có vẻ gấp, nhưng mà lo lắng quấy rầy đến Carmen vẫn đều chịu đựng không hỏi, hôm nay cuối cùng là tới, hiện tại Allen đều chứng thật đao của mình tốt lắm, thật là vui khỏi phải nói.

"Để anh mở ra giúp em." Mắt thấy Liễu Thư sắp đợi không kịp, Allen buồn cười lắc đầu, vươn tay rất nhanh lấy ra một tấm da thú, nếu không nhanh chút có lẽ tự cô liền muốn đích thân xuống tay, Allen luyến tiếc, nếu không cẩn thận bị quẹt, cô bị thương, mà đau là ở đầu quả tim của hắn.

Một tấm da thú bị bàn tay to của hắn thoáng cởi bỏ, da thú vừa mở ra một thanh lưỡi dao dài mảnh đen thui không vỏ bày ra trước mắt bốn người bọn họ, lưỡi đao sáng lên hiện ra, vừa thấy đến lưỡi dao này, Liễu Thư kinh hỉ hơi hơi trừng mắt to, vươn tay muốn lấy, chẳng qua bị Allen lanh tay lẹ mắt ngăn lại.

"Cẩn thận chút, đao này rất sắc bén, sao em cũng không nhìn xem." Ngữ khí đều mang theo trách cứ, vừa thấy đao này, Allen biết nó tuyệt đối là đổ máu, ở mặt ngoài nhìn không thấy, nhưng hắn chính là ngửi được mùi máu tươi.

"Allen nói rất đúng cô phải cẩn thận chút." Carmen cũng nghiêm trang gật đầu, rũ mắt xem cây đao này, khóe miệng thế nhưng hơi hơi nhếch lên: "Tôi thật không ngờ sẽ chế tạo ra một cây đao như vậy, nói đến thì đây cũng chính là dùng tài liệu còn dư lại làm ra."

Liễu Thư nghe không rõ ý tứ này, cái gì chỉ dùng tài liệu còn dư lại, trong lòng mặt nghi hoặc liền hỏi ra. Truyện chỉ được đăng tại diendan.com. Trang khác chỉ là “” không hề xin phép. ChieuNinh tại: diendan.com

Carmen liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái, cũng không nóng vội giải thích mà là xoay người từ sọt trong lại đều ra mấy cuốn da thú khác, sau đó vừa mở ra, thế nhưng đều là đao, chẳng qua bất đồng là mấy cây đao này đều là sáng như tuyết, mà lại chỉ có một cây đao là sáng lên.


Tổng cộng là bốn thanh đao, mà một thanh trong đó là đó lưỡi dao ngăm đen, chỉ chỉ một cây đao đầu tiên kéo kéo khóe miệng: "Mấy ngày hôm trước không phải tôi đưa ba cây thương cho mọi người sao, trong đó thanh thương nặng nhất và cây đao này chính là cùng một khối gang."

"Làm sao có thể?" Nhíu mày tự nói, Liễu Thư nghĩ tới, xác thực đưa đi gang cũng chỉ đủ làm hai thanh thương, như vậy thanh thứ ba là sao lại thế này, gang này cô thấy Allen đưa đi, quay đầu nhìn hắn, thấy hắn đang suy nghĩ, không khỏi lại nhìn về phía lưỡi dao ngăm đen đó. Carmen làm lưỡi dao, thật là lưỡi dao, hình chữ nhật đều không phân chia lưỡi dao cùng sống đao, cũng không có tay cầm, chính là một cây đao trụi lủi, nhưng sắc bén thì cô nghĩ không cần thử, chỉ nhìn liền có loại hàn khí.

"Chẳng lẽ hai người đã quên nhà một viên gang trong viện mình sao?" Thấy bọn họ thật sự nghĩ không ra, Carmen đột nhiên thực bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn Gina một cái, cuối cùng chỉ có thể thực bất đắc dĩ nhắc nhở: "Hai người cứ bỏ trong viện như vậy, tôi thấy đáng tiếc, liền nói Allen cầm lấy, lại thật không ngờ chất liệu sẽ tốt như vậy, a ba cũng nói đây là gang tốt nhất ông mới gặp qua rèn sắt nhiều năm như vậy, hai người thật may."

"A, anh nói là cầu sắt à." Bị Carmen 'Một viên' nhắc nhở, Liễu Thư nhớ tới một viên cầu sắt đặt ở ở dưới dàn nho nhà mình. Đây là lúc trước thời điểm cùng trao đổi tộc nhân Dực Báo Liễu Thư nhìn trúng một viên gang, chỉ là mang về thì cô đã quên ước nguyện ban đầu. Vừa vặn dưới sân nho có sắp xếp một máng nước nối thẳng bên ngoài, lúc không có việc gì thì bịt lại, lúc cần phải dùng thì vạch ta, dùng cầu sắt chắn còn có khe hở nước chảy, cũng có thể ngăn trở động tường viện. Hơn nữa đối phó Tiểu Bạch thỉnh thoảng mang Tiểu Hỏa đi ra ngoài đi bụi đặc biệt hữu hiệu, trong lúc nhất thời liền cũng đặt ở đàng kia, trước đó vài ngày còn trông thấy, không nghĩ tới đã sớm bị Allen đưa đi ra ngoài.

"Thì ra là cái kia..." Allen có điểm chột dạ, lúc ấy hắn cũng không đặc biệt chú ý, Carmen đi ngang qua muốn hắn cũng liền cho.

"Hai người nhớ tới thì tốt rồi, tôi sớm nhìn ra là gang, khối lớn như vậy đặt đó cũng đáng tiếc." Thời điểm Carmen nói lời này còn nhìn thoáng qua bên ngoài sân phòng ở, ánh mắt vừa vặn là dàn nho, làm cho Allen và Liễu Thư đều ngượng ngùng cười cười, nghe nói người tộc rèn Dực Báo đối với sắt rất coi trọng, bọn họ chà đạp tệ như vậy thật là không tốt đâu.

Carmen cũng không để ý nhiều, nhìn nhìn lưỡi dao ngăm đen nói: "Sau khi tôi trở về liền bắt đầu tinh luyện, thật không ngờ chất liệu gang này tốt như vậy, vì thế liền chế tạo trường thương đó, so với làm bằng sắt khác đều muốn nặng hơn  một ít."

"Tôi đều cho cậu, chính là của cậu." Allen cũng thích cây thương đó, hắn dùng thực thuận tay, vì thế coi như làm vũ khí của mình, vì thế hắn còn đặt biệt tìm khối đá, không có việc gì thì thích mài cây thương đó, hiện tại muốn trả lại cho Carmen hắn thực sự luyến tiếc, nhưng mà, dù sao cũng là mình cho hắn.

"Tôi muốn thì sẽ không đưa trở lại, hơn nữa lại càng sẽ không đưa cho cậu rồi còn muốn lấy trở về." Carmen nghiêm sắc mặt, đặc nghiêm túc nói: "Gang đó vốn là là các người, tôi chỉ là đáng tiếc sắt đó thôi, lần này bả đao cũng cho mang đến hai người, hai người khẳng định là muốn hỏi vì sao cái đao này bất đồng, mới giải thích."

Allen ngượng ngùng nở nụ cười một chút, cũng không ngại biểu tình Carmen, cười cười đấm một quyền lên bờ vai của hắn, cũng không chối từ nữa: "Vậy tôi liền cảm ơn anh em, tôi thật sự thực thích cây thương đó, dùng rất tốt thực thuận tay, bây giờ còn có thanh đao này cho Tiểu Thư không còn gì tốt hơn."


"Ừ, chủy thủ trước kia của Tiểu Thư đều là không rời thân, thanh đao này so với chủy thủ kia muốn dài hơn chút, cậu dùng khả năng sẽ không thuận tay." Gina cũng nói, kỳ thực lần đầu tiên nhìn đến thanh đao này cô cũng thực sự thích, nhưng biết là của Liễu Thư cô cũng không nghĩ tới, hơn nữa Carmen đáp ứng rồi sẽ đặt biệt chế tạo một thanh cho cô.

"Không sao cả, dài chút mới dễ sử dụng đây, tớ còn ghét bỏ trước kia nhỏ." Hiện tại trong mắt trong lòng Liễu Thư cũng chỉ có thanh đao này, chỗ nào còn có khác, nghe vậy thẳng lắc đầu, Allen nhìn bật cười, thật cẩn thận dùng da thú bọc thanh đao vài tầng mới đưa cho Liễu Thư, xong rồi còn dặn dò: "Cẩn thận chút, đừng làm bị thương tay."

Gina có chút hâm mộ thấy Allen tri kỷ, nhìn Carmen bên cạnh, sau đó thỏa mãn nở nụ cười, tuy rằng thú nhân nhà mình không ôn nhu ấm lòng bằng nhà người khác, nhưng mà mình yêu, hơn nữa thú nhân có đôi khi nhìn như lạnh nhạt, lại âm thầm có động tác hàm nghĩa, cũng là đánh thẳng tâm linh của cô.

"Carmen anh thật lợi hại." Liễu Thư không thể không tán thưởng, đao này không phải rất mỏng, nhưng mà lưỡi đao cũng rất bén, một thanh đao tốt cho dù Liễu Thư mắt kém cũng có thể nhìn ra được.

"A ba nói, phải tinh luyện, cho dù là chất liệu tốt cũng pải vậy, tôi tinh luyện rất nhiều lần, chất liệu tốt không thể hỏng rồi." Carmen giải thích, nói đến sau đó lông mày biến đổi, đúng là nghiêm túc trang trọng, giọng điệu cũng càng thêm trầm thấp.

"Quan trọng là thanh đao đao ra lò khi liền uống máu, chỉ dùng máu nóng để làm nguội nó."

Từ lúc có Liễu Thư nhắc nhở, nước lạnh làm nguội hai cha con Buck và Carmen thí nghiệm rất nhiều, sự thật chứng minh nước lạnh làm nguội thật là có thể làm, hơn nữa sau khi làm lạnh như vậy làm cho sắt khí vừa đúc thành càng thêm căng đầy, hình như phẩm chất rất tốt.

Tại thời điểm chế tạo đao đó Carmen thế nhưng đột phát ý tưởng, tự mình bắt một con thú trở về, ở khi Buck đại thúc bưng nước lạnh đi tới, hắn dùng kìm sắt mang theo lưỡi dao bị lửa nung đỏ, mắt cũng không chớp cái nào liền đâm vào cổ họng con thú, không xuất hiện cảnh tượng máu tươi phun tung toé, bởi vì huyết nhục chỗ cổ họng con thú đã sớm bị nhiệt độ cao thiêu cháy, không thấy máu tươi.

Carmen thình lình xảy ra động tác cũng làm đại thúc Buck bối rối, cuối cùng xem con thú, tự nhiên là chết không thể chết hơn, nhưng mà lưỡi dao cắm ở trong cơ thể nó chỉ chừa một chút xíu đã giảm nhiệt độ, hắn sắc mặt cổ quái rút ra, vẫn không mang ra một chút máu, lại đi sờ thi thể thú, dĩ nhiên là rất nóng.

"Trường thương của cậu cũng không uống máu." Nhìn Allen, Carmen hảo tâm nói một chút.

Đối với thương của mình có uống máu hay không Allen tỏ vẻ một chút cũng  không sao, nhưng mà nhìn trên mặt đao trong tay Liễu Thư liền cao hứng không dừng được: "Đao tốt như vậy, lực lượng cũng mạnh." Mô dạng đó còn kém không khen ngợi ra sức ca công tụng đức.

Gina cũng gật gật đầu theo, còn lấy ngón tay đầu đẩy đẩy Liễu Thư, ý tứ là cậu được cây đao này, cao hứng đi. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* D^d^l^q^d

Cao hứng thì cao hứng, nhưng mà Liễu Thư thực sự 囧, vừa ra lò liền uống máu, đao này hẳn là sẽ không... Sẽ không là ma đao gì đi, không phải cô miên man suy nghĩ, bình thường kịch tình đặt ra đều là như vậy, loại đao này sinh ra đều bị người ta rất kiêng kị, nhưng xem hiện tại người bên cạnh yêu thích không thôi, vậy cô... Thôi đi, cứ cầm là được.


Có đao mới Liễu Thư cũng quy hoạch một chút, bốn thanh đao, một thanh nhất định sẽ là hoàn toàn xứng đáng —— dao phay, coi như hết, đao đá, vỏ ngọc trai làm đao thật tình không dễ dùng, nhất là thời điểm cắt thịt, chỗ nào kêu là cắt chứ quả thực kêu mài thì đúng hơn. Cho dù là trên tay Allen cũng bắt đầu phiền toái không thôi, có đao, lúc này cuối cùng là giải quyết đại sự nhân sinh.

Còn lại đao tốt không cần phải nói Liễu Thư tự mình dùng, mặt khác đưa cho Eva một thanh Noreen một thanh, nhà Kathy cùng Alice đều có khối gang nhỏ còn có thể rèn một cây đao. Noreen nghe nói chuẩn bị sang năm ký khế ước cùng với Sander, Liễu Thư thầm nghĩ coi như tặng lễ trước tiên, khụ khụ, đương nhiên cũng sẽ bổ sung một chút nữa.

Bốn thanh đao đều không có chuôi đao, cũng không có vỏ đao, cái này dùng sẽ có thể phiền toái, sẽ làm bị thương tới tay, Liễu Thư tìm Allen cộng lại một chút, lại bắt đầu làm thợ mộc, hiện tại chỉ có thể dùng đầu gỗ tay cầm, lúc làm thì phiền toái muốn chết, cô quyết định lần khác hẳn là đề nghị Carmen một chút, rèn đao không bằng trực tiếp cũng làm luôn tay cầm đao đi.

Hết chương 40_Q3.




















Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui