Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy


Carmen ký khế ước bạn lữ, Liễu Thư nghĩ người đầu tiên chính là Gina, kỳ thực đây đã không xem như bí mật, ái muội giữa hai người chính là ai cũng đều có thể nhìn ra được, cũng chỉ đại thúc Buck không chú ý, hiện tại hắn nói ra rõ ràng ở trước mặt đại thúc Buck như vậy, xem ra ngày của Gina và hắn là sắp tới gần, thật là một tin tức tốt.
"Chúc mừng cậu Carmen, Gina nhất định sẽ thật cao hứng." Allen vốn sẽ không để ý việc này, nhưng Carmen là anh em tốt, hơn nữa mỗi ngày cùng Liễu Thư nói chuyện phiếm ít nhiều cũng biết, vừa rồi sửng sốt qua đi, phục hồi tinh thần lại chính là chúc mừng, kỳ thực ở trong mắt hắn hai người cùng một chỗ là quan hệ sớm hay muộn, nói Carmen có thể kéo đến bây giờ cũng coi như đủ bội phục hắn.
"Gì? Gina?" Buck thật là thật không ngờ sẽ là Gina, dù sao cũng là giống cái xinh đẹp nhất bộ lạc, rất nhiều thú nhân theo đuổi, không phải hắn nói con trai của mình, giống cái ở trong mắt hắn đều là thích đối với mình tốt, họ có thể cảm giác được thú nhân yêu thích mình.

Con trai nhà mình bộ dáng lạnh lùng thản nhiên, nhóm giống cái hình như cũng không thích lắm đâu, hà tất là Gina xinh đẹp được truy nâng rất cao, hiện tại nói cho hắn, tương lai con dâu là cô ta, đại thúc Buck có điểm không quá tin tưởng.
"Đúng vậy, thúc thúc Gina và Carmen là một đôi rất tốt." Thấy đại thúc Buck khác thường, Liễu Thư vội nói: "Lúc đi bộ lạc Dực Xà dọc theo đường đi đều là Carmen chiếu cố Gina, người khác cũng không lạnh nhạt như mặt ngoài đâu, chính là không thích nói chuyện mà thôi, đối với giống cái mình thích thì lại rất tốt, ngài cũng đừng lo lắng." Liễu Thư muốn đi vào cửa, nhưng mà ở bên ngoài liền cảm giác nhiệt độ bên trong, ngẫm lại vẫn là quên đi, liền ở bên ngoài nói chuyện cũng được.


"Nó hả..." Đại thúc Buck không thể không dùng biểu tình hoài nghi liếc mắt nhìn con trai một cái lại liếc mắt một cái, thật sự là không thể tin tưởng hắn đối với giống cái là bộ dáng thanh âm ấm áp mềm giọng, nhưng mà ngẫm lại thời điểm mình hành động không tiện nó đối với mình chiếu cố cẩn thận tỉ mỉ, cảm thấy đứa nhỏ đầu gấu ở phương diện nào đó vẫn là thực đáng giá nhắc tới, không chừng có giống cái thích điểm này đâu.
Hình như là xem đã hiểu biểu tình a ba, Carmen hiếm khi thấy bất mãn, liếc mắt một cái không hờn giận nói: "Con thì làm sao, con không phải chăm sóc ba rất tốt sao." Ý tứ ngầm chính là chiếu cố ngài đều có thể, giống cái sao lại không được chứ.
"Khụ khụ." Buck có chút xấu hổ, chẳng qua vừa nghĩ con trai rốt cục có được bạn lữ ký khế ước, có thể thành gia, lập tức không chừng còn có con, trong lòng vui vẻ thôi đừng nói nữa, đối với chuyện lo lắng Gina có phải nhất thời xúc động mới đáp ứng Carmen hay không cũng không nhắc lại, dù sao đều là nhà mình, hắn tin tưởng cho dù là xúc động, con trai cũng có thể cho con bé cam tâm tình nguyện.
"Như vậy thì tốt, nếu con có thể thành gia thì tốt rồi, ba cũng không làm thất vọng a mẹ chết đi của con." Nói xong, Buck liền có chút xúc động rơi lệ, nhưng mà một đại lão khóc thì thật tình khó coi, rốt cuộc ngừng lại chính là hốc mắt có chút đỏ, hai tay hung hăng lau mặt, dấu đi biểu tình trên mặt, lại nhìn Carmen hình như lúc này mới phát hiện, báo nhỏ Caramen ngày nào giờ đã là một thú nhân trưởng thành, nhớ lại năm đó thật là cảm khái một phen.
"Gina cũng là ba nhìn lớn lên, bên kia con bé không có thân nhân gì, các con chuẩn bị khi nào thì hoàn thành nghi thức ký khế ước?" Thoáng cảm tính một phen sau đó đại thúc Buck lập tức vui vẻ bắt đầu tính ngày, phải cưới con dâu về đến, sớm một chút sinh đứa nhỏ, người già đi liền muốn nhìn đến một ít ấu tể sinh mệnh mới, nhất là có quan hệ huyết thống với mình.
"Hiện tại đừng quản nhiều như vậy." Carmen ra vẻ có chút không kiên nhẫn, nhưng mà người quen thuộc đều biết đây là hắn thẹn thùng, cho dù một mặt lạnh trước sau như nhìn không ra cái gì, nhưng mà phải tai nhọn lặng yên đỏ lên, cẩn thận chú ý nhìn vẫn có thể phát giác, Buck rất hiểu biết con trai nháy mắt mấy cái, sau đó thì hiểu rõ, pha trò nở nụ cười: "Được được, ba không hỏi con, chuyện của các con hẳn là tự mình hiểu được, ba sẽ chờ ngày đó."
"Đến đến, Allen cho ta nhìn xem các con muốn đánh cái gì, cho dù ta không có thể giúp các con làm, Carmen cũng có thể, hơn nữa ta còn có thể bên cạnh nhìn." Giải quyết một chuyện lớn, Buck có vẻ thật cao hứng, vỗ vỗ bả vai Allen, từ trong sọt hắn cầm lấy một xấp da thú, lật ra từng cái nhìn.
Da thú đó là bản vẽ Liễu Thư đã sớm vẽ xong, bản vẽ đao, trên mặt là hình dạng mấy bả đao, không chỉ như thế còn có chút binh khí lạnh, dù sao sắt này cô không tính làm ra đồ dùng.

Có một lần Allen trở về, tuy rằng gạt cô, vẫn bị cô phát hiện bị thương, miệng vết thương không lớn là ở trên cánh tay, hắn che không nói cho cô, thẳng đến khi cô ép hỏi mới nói là bị một loại Giảo Mây quấn người cắt.


Khi đó cô liền suy nghĩ, thú nhân cường hãn đi nữa thì ở phương diện nào đó vẫn có chút khiếm khuyết, nếu như bọn hắn có trong tay công cụ binh khí, thời điểm săn bắn cũng không đến mức bó tay bó chân, cho nên lúc này đây tìm đại thúc Buck chế tạo sắt khí, cũng không hoàn toàn là vì chủy thủ của cô mà đến.

"Những thứ này ta đều chưa thấy qua." Buck không thể không tán thưởng, nhìn mấy hình ảnh rất giống làm lòng hắn đều rung động, chủy thủ hắn gặp qua, trước kia Liễu Thư cũng chỉ có một thanh, thực sắc bén, hắn cho là một loại đặc biệt, thật không ngờ hôm nay mới biết được càng đặc biệt còn ở phía sau, rất đa dạng, nháy mắt liền để tim của hắn nhiệt huyết lên.
"Ta..."
"Nghĩ cũng đừng nghĩ." Carmen lạnh lùng hừ, vươn tay liền đều đoạt đi bản vẽ trong tay Buck, sau đó nhanh chóng lui về phía bếp lò đằng sau, cũng không quản cha hắn có phải tức giận đến thổi phì phò hay không.
Trừng mắt, nhét bản vẽ vào trong ngực, giương mắt nhìn lại: "Cánh tay của ba không thể lại dùng khí lực, nếu ba phế đi cũng đừng trách con."

"Thằng nhóc..." Buck tức giận ngực không ngừng nhấp nhô, một khuôn mặt đều đỏ bừng, rất tư thế có tiến lên đánh người nằm bẹp, nhưng Liễu Thư và Allen đều thực lo lắng, lo lắng nhìn Carmen, nhưng mà Carmen thì sao, vẫn là bộ dáng vô cùng bình tĩnh, một chút cũng không bị bộ dạng Buck hù đến, ngược lại thảnh thơi phản bác nói: "Một con không phải thỏ thú, hai con không phải thằng nhóc con." Biểu tình thực bình thường, giọng điệu thực đáng đánh đòn, kết hợp cùng một chỗ chính là bản thân Allen nhìn mà tay cũng ngứa ngáy, càng đừng nói là Buck vì cánh tay dần dần tốt, tính tình càng ngày càng táo bạo.
"Mày mày, mày muốn tức chết tao hay sao?" Nhẫn nại đến cuối cùng, liền nghẹn ra một câu này, đại thúc Buck xem ra thật là một chút biện pháp với con trai cũng không có.

Liễu Thư không khỏi bắt đầu đồng tình
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui