Mn có mún biết vi hiện giờ thế nào không nà ? Hãy cùng theo dõi câu truyện cùng bọn mình nha
_________________ quay lại chỗ vi nhé _______________________
Tại ngôi nhà hoang đường ZZZ ở vùng ngoại ô phía Tây Bắc có 5 người đang nói chuyện với nhau
- Mày có để lộ gì không đó? - Người 1
- Chắc chắn không đâu, tôi đã quan sát rất kĩ, không có ai đi theo cô ta - Tên 2
- Tốt, bây giờ ra ngoài canh thiệt cẩn thận, nếu mà có sai sót gì thì mạng chó của ngươi không giữ được đâu - Người 2
- Ê mày, tính sao đây? - Người 3
- Theo kế hoạch mà triển thôi - Người 4
- Cho tao vụ này đi - Người 1
- Cũng được, bọn tao sẽ là những vị khách xem kịch - Người 3
- Trang, chị lấy cho em xô nước - Ả như
- Nghi mày lấy cho tao một ít muối nha - Ả như
- Oke - Đồng thanh
Ả Như lấy xô nước tạt thẳng vào mặt Vi
- ...Ưm... - Vi vì bị nước hất vào mặt mà lờ đờ tỉnh dậy
- Tụi mày... - Vi nhíu mày
- Tỉnh rồi à, sao? Tất cả là tự mày chuộc lấy thôi, nên nhớ anh Thiên mãi mãi là của tao, haha... - Ả Như
- Đấy chỉ là suy nghĩ của mày mà thôi - Vi vẫn ngạo mạn đáp lại
- Mày...dám láo với tao à? - Ả Như không cãi lại nên hăm he
- Ừ...thì tao láo nhưng tao biết điều, còn hơn mày...cái thứ nói nhiều mà không biết nhục - Vi vẫn không vừa, vẫn cứ thế mà đốp chát lại
- Cái loại cướp bồ người khác như mày thì xã hội không ai chào đón đâu, haha... - Ả Như tuy tức lắm nhưng vẫn gân cỗ lên mà cãi, ba ả kia cũng vậy, định ra giáng cho Vi mấy bạt tai nhưng bị ả Như ngăn lại, dù gì thì ba ả cũng chỉ là khách mời
- Ngày vẫn đẹp và trời vẫn xanh...Nhưng sao tao vẫn thấy mấy đứa làm tanh xã hội thế này - Vi không sợ mà còn vặn ngược lại ả, đường đường là một phó bang chủ như cô thì lẽ nào lại đi sợ cái lũ tép riu hôi hám này, nhưng mà tâm trạng không được tốt nên cứ để cho tụi nó thích làm gì thì làm, bao giờ ra ngoài thì trả lại cũng được
- Dám láo à, để tao cho mày biết, thế nào là đau đớn - Ả Như nói rồi cầm con dao đã được dắt sẵn trong túi quần rồi tiến lại gần Vi và...
Roẹt.......... một đường ở tay trái của Vi cũng không dài nhưng mà máu không ngừng rỉ ra, ả cứ tưởng Vi sẽ không chịu được mà kêu đau nhưng không cô không hề kêu, mà ngược lại, cô đang cười nhạo ả:
- Thật may cho mày là tao chỉ làm đẹp cho tay mày thôi đấy, chứ để tao mà làm cho mặt mày xinh thêm một chút là mày tiêu rồi, để coi còn giám giật bồ người khác nữa không - Ả Như vẫn kênh kiệu
- Haizzz, mày thích làm gì thì làm một lượt luôn đi, tao không đủ kiên nhẫn đâu à nha - Vi thở dài ngao ngán
- Đã thích thì tao chiều, tao làm một lượt luôn - Ả ta nói rồi lại rút trong người ra cái kéo...
- Woaaa...Mày có túi thần kỳ của bạn mèo máy Doremon hả? Sao mà nhiều thứ thế - Vi chớp mắt ngây thơ, giả vờ thán phục mà thốt lên
- Mày...Mà thôi, dù gì hôm nay cũng là ngày cuối cùng của đời mày mà, để cho mày vui vẻ một chút cũng chẳng sao, tao trước giờ đâu phải là người ki bo - Ả Như vẫn cố kiềm nén
- Ừ thì mày không ki bo...nhưng với tao thì mày chỉ là kẻ hay so đo mà thôi. Ganh tỵ ý mà, so đo từng chút, cái gì của người ta hình như mày cũng thích giật à - Vi
- ...Chát...Oa, bé bé bồng bông, hai má hồng hồng...Mày thấy sao, mày thành nhân vật chính trong bài hát của tao rồi đây - Ả Như thể hiện giọng ca "trời phú" của mình (Ai da, ả này hát hay lắm nha, Shyn nghe mà đi khám tai mấy lần rồi ý, các bạn nên cẩn trọng a)
- Hát như mấy đứa đao mà còn tưởng mình là siêu sao ca nhạc - Vi
- Mày...tao đã muốn cho mày hưởng dương thêm chút nữa mà mày đã muốn chết sớm rồi, thôi thì để tao chiều - Ả Như nói rồi giơ cái kéo đang cầm trên tay lên trước mặt Vi
- Mày nghĩ sao nếu tao cắt cho mày kiểu "đầu bánh bao" - Ả Như
- Ừm...tao thấy kiểu đó cũng đẹp nhưng mà tao thích kiểu Bald hơn, tóc của mày đẹp kinh khủng nha, nhưng mà cắt kiểu Bald sẽ đẹp hơn đó - Vi
- Bald hả? Bald là kiểu gì vậy? Đẹp hông? - Ả Như hí hửng (Ả này ngu Anh văn)
- Chời ơi, đẹp ghê lắm nha, tóc mày đẹp lắm rồi nhưng mà cắt kiểu kia thì sẽ làm tâm điểm của mọi sự chú ý đó nha - Vi cũng đang hí ha hí hửng vì ả đã mắc bẫy
- Woa, ghê vậy hả? Chỉ tụi tao với - Ba ả kia cũng xúm vô, kỳ này trúng lớn
- Ờ, để tao chỉ cho - Vi
- Mà Bald là gì vậy? Nghe tên hay ghê á - Ả Như
- À, để tao dịch ra cho, Bald nghĩa là...đầu trọc đó, haha... - Vi cười nguyên một tràng
- Mày... - Bốn ả điên tiết
- Để đó, tao xử nó cho - Ả Như nói rồi cầm cây kéo tiến về phía Vi, giơ cây kéo lên định cắt tóc Vi thì...
...Rầm...Ả Như đang định làm đẹp mái tóc của Vi thì cánh cửa bị đá và...
AD Shyn
_____________________________________ End chap 25 _______________________________________
Hehe, mấy bạn có muốn biết là ai đã đá cửa không nào? Mà mọi người đoán thử xem người đá của là ai nè, cứu Vi hay hại Vi đây ta? Thôi, tất cả thì chap sau sẽ rõ nha. Tặng mọi người bài hát:
BAI : BÂNG KHUÂNG - JUSTA TEE
Đóng góp: mp3
Dừng chân nơi đâu?
Từ khi ánh mắt, nhìn nhau chẳng nói được gì
Mình từng cùng nhau đi
Tìm niềm tin yêu, dù cho nước mắt thấm vào từng
Chặng đường dài nơi, em khóc
Lặng thầm vương lên mái tóc
Phố vắng anh đưa em đi quên bao chuyện buồn
Đằng sau dấu vết này em có thấy
Càng quên nỗi nhớ càng đầy?
Lòng mình sao giấu hết, vào trong hư vô
Càng xa ký ức đến càng gần
Nhìn đồng hồ trôi đi, anh biết
Chẳng còn bên nhau tha thiết
Đành mang giấc mơ bấy lâu nay bỏ lại đây
Vùi chôn hết những phút đắm đuối anh thu mình vào trong căn phòng
Nằm nghĩ đến những vết cứa xót xa nơi đặt trọn thương yêu
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Mặc cho phía cuối đó có nắng hay mưa dang tay đón lối về
Làm sao dấu chấm hết vỡ nát kia sẽ lành lại như xưa?
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Một giây anh chìm vào cơn mơ, những ngọt bùi ngu ngơ ta đã từng
Và một giây anh chạnh lòng bơ vơ, với nụ cười bâng quơ anh sẽ dừng lại
Cho em đi tiếp, mình chẳng còn bên nhau tha thiết
Đành mang giấc mơ bấy lâu nay bỏ lại đây
Đằng sau dấu vết này em có thấy
Càng quên nỗi nhớ càng đầy?
Lòng mình sao giấu hết, vào trong hư vô
Càng xa ký ức đến càng gần
Nhìn đồng hồ trôi đi, anh biết
Chẳng còn bên nhau tha thiết
Vì nơi giấc mơ em bỏ đi chẳng còn anh
Vùi chôn hết những phút đắm đuối anh thu mình vào trong căn phòng
Nằm nghĩ đến những vết cứa xót xa nơi đặt trọn thương yêu
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Mặc cho phía cuối đó có nắng hay mưa dang tay đón lối về
Làm sao dấu chấm hết vỡ nát kia sẽ lành lại như xưa?
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Nếu những cố gắng giờ chỉ làm
Từng ngày trôi đi vô nghĩa khi em chẳng cần anh phải đổi thay
Bước chân qua lối về mộng mơ đường xa dài lê thê
Biết em chẳng còn gì, dành cho anh
Vậy thì để thời gian trôi qua và quên đi
Những lỗi lầm anh đã mang đi khi bờ môi em còn ấm áp sau những khó khăn
Giờ những hối hận muộn màng, bên cảm xúc đã phai tàn
Giờ này chẳng còn lại gì đâu
Vùi chôn hết những phút đắm đuối anh thu mình vào trong căn phòng
Nằm nghĩ đến những vết cứa xót xa nơi đặt trọn thương yêu
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Mặc cho phía cuối đó có nắng hay mưa dang tay đón lối về
Làm sao dấu chấm hết vỡ nát kia sẽ lành lại như xưa?
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh nói với lòng mình rằng phải quên đi
Em chẳng còn gì đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...