Cuối cùng mọi người cùng trở về nhà.
Nhà họ Dương có thêm con dâu mới, không chỉ đơn giản chỉ là thêm bát thêm đũa, chỉ là điều này khiến cho gia đình dường như trở lên đông vui hơn, trong căn nhà lớn lại thường xuyên có tiếng cười đùa của mọi người.
Dương Tử Nghi cũng nhận ra được sự thay đổi tâm trạng của hai người kia, đúng là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, đến khi nào hai người kia có con, chắc chắn cô sẽ kể cho cháu của mình nghe, ngày xưa cô đã làm mai mối cho ba mẹ của cháu như nào nên bây giờ mới có cháu, vậy nên cháu cô nhất định phải hiếu thảo với cô.
Bãng đi một thời gian, cô không hề nghĩ ngợi gì đến chuyện của người đàn ông kia, bởi quả thật trong thời gian này cô phải giành nhiều thời gian hơn trong việc học tập của mình, hơn nữa sau đêm đó cô cũng muốn quên đi những lời nói đau lòng của người kia.
Dương Tử Nghi tập trung học tập, nếu rảnh hơn nữa sẽ ngồi ở khuôn viên nhà trường vẽ vời cho đến khi những ánh chiều tà tắt hẳn rồi lại trở về biệt thự nhà mình.
Lâm Tiểu Lan cũng nhận ra được sự khác lạ của bạn thân mình, bởi trước đây chỉ cần hêt giờ học cô sẽ chạy thật nhanh đến công ty của chú ba để theo đuổi chú ấy, không hiểu sao dạo này cậu ấy thay đổi nhiều, nhưng cho dù gặn hỏi cô ấy cũng đặc biệt không nói.
Để giúp cô bạn mình thư giãn, Lâm Tiểu Lan lấy lý do muốn cuối tuần đi leo núi, vì không muốn làm cô ấy mất hứng Dương Tử Nghi đều đồng ý với điều kiện phải tìm được người đưa hai người đi, vì việc đi leo núi quá tốn sức và hơn nữa, hiện tại hai cô cũng không nên đi ra ngoài một mình, kì thi sắp tới hai người ngoài thư giãn vẫn là chú ý giữ gìn sức khỏe, đi leo núi vốn là hoạt động thể chất, để đề phòng điều không may sảy ra vẫn là nên có chuẩn bị trước sẽ tốt hơn.
Dương Tử Nghi không hề biết Lâm Tiểu Lan sẽ chuẩn bị như nào, chỉ biết rằng Dương Tử Nghi đã để ý thấy Lục Triển Vũ đeo chiếc ca-ra-vat mà cô cùng Lâm Tiểu Lan đi chọn, cô biết được hóa ra Lâm Tiểu Lan đã âm thầm để ý Lục Triển Vũ từ rất lâu, cô cũng rất muốn tạo cơ hội cho cô ấy.
Dương Tử Nghi nở nụ cười nhẹ nhàng bởi trong đầu cô hiện tại vốn là có một dòng suy nghĩ, cô thực sự có tố chất của bà mai, bởi cô vừa mới làm được một chuyện kinh thiên động địa giống như đám cưới cảu Dương Thành Nghị và chị Thư Phàm, vậy nếu lần này cô có thể tác thành cho Lục Triển Vũ cùng Lâm Tiểu Lan vậy cô phải treo biển đệ nhất mai mối trước cửa nhà rồi.
Cô nhắn tin cho Lục Triển Vũ nói với anh rằng cô muốn đi leo núi cùng với Lâm Tiểu Lan chỉ là không có người lớn đi cùng nên sợ Dương Thành Nghị không cho đi, muốn anh đi cùng là bia chắn, Lục Triển Vũ nở nụ cười thật tươi bởi có trời mới biết một năm Dương Tử Nghi nhắn cho anh được bao nhiêu tin nhắn, số lượng khéo chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng chỉ cần cô có bất kì yêu cầu gì, anh đều đáp ứng.
Có lẽ việc anh lựa chọn ở bên cạnh cô cũng là tự nguyện, là anh tự nguyện cho đi tình cảm của mình, cũng tự nguyện cho đi sự dịu dàng ấm áp của anh dành riêng cho cô.
Buổi tối trước hôm xuất phát đi thì Lâm Tiểu Lan nhắn tin cho Dương Tử Nghi nói rằng, ban đầu là muốn chú ba đưa đi nhưng chú ba lại có việc đột xuất, nên ba của cô ấy sẽ phái người đưa đi, Dương Tử Nghi liền nói với cô, vậy sáng mai đợi cô cùng anh Triển Vũ qua đón cô là được, không cần thêm người hộ tống.
Lâm Tiểu Lan nghe nói đến Lục Triển Vũ sẽ cùng đi khiến trong lòng vui như mở hội, nhưng cũng lại có chút hờ hững buồn.
Trong lòng cô vừa muốn buông bỏ lại vừa muốn mạnh mẽ một lần, nhưng đối với Dương Tử Nghi nếu như đoạn tình cảm kia của Lục Triển Vũ không đứt, vậy cô biết nên làm sao.
Buổi sáng hôm sau khi mọi người cùng nhau ngồi trên xe của Lục Triển Vũ đi đến khi leo núi, Dương Tử Nghi rất vui vẻ, nói chuyện liên tục, không hề giống cô gái tĩnh lặng như nước những ngày vừa qua.
- Anh Triển Vũ, lái xe ô tô có dễ không, em cũng muốn học lái, sau này em nhất định phải đậu bằng lái.
- Rất dễ, chỉ cần em mở khóa xe ra, bỏ phanh tay vậy là xe sẽ từ từ chạy, việc tiếp theo của em chỉ còn là e chỉ cần xoay bánh lái là đạp chân ga là được, nếu em muốn học lái xe, buổi chiều anh tìm con đường đẹp rồi sẽ dạy em trước.
- Nhưng xe lại mã lực lại quá cao, e là khó học lái được.
- Em cũng biết xe có mã lực cao sao?
- Em còn biết mấy anh vì sợ mất hình tượng nên đều mua xe giống nhau nữa.
Em chỉ đành phân biệt qua biển số.
Lục Triển Vũ chỉ đành cười, Lâm Tiểu Lan ngồi sau nãy giờ chỉ luôn nghe hai người phía trước nói chuyện, bỗng nhiên Lục Triển Vũ lại nói:
- Tiểu Lan, em có muốn học không, anh cũng có thể dạy em luôn.
- Em hơi sợ.
Chu????ê???? ????????a????g đọc ????????u????ệ???? ~ T????Ù???? T????????????ỆN﹒v???? ~
- Em đừng tỏ ra nhút nhát quá, các cô gái tầm tuổi em giờ đang rất tự tin vì mình vừa trẻ vừa có nhan sắc đấy, ngoại trừ Tử Nghi không giống con gái ra thì em hoàn toàn có thể đánh bật tất cả các cô gái khác ở thành phố này.
- Em không giống con gái sao?
- Phải, em chính xác là đàn ông đầu thai nhầm.
- Được, vậy từ giờ em sẽ chuyển qua theo đuổi con gái, em sẽ cùng anh Triển Vũ đi ngắm phụ nữ, và bình luận xem chân cô nào dài hơn, ngực cô nào nở hơn, và mông cô nào nảy hơn.
Được không?
- Anh suy nghĩ lại rồi, em vẫn lên là con gái tốt hơn, sắc lang như em sẽ hại con gái người ta mất, đáng lẽ em lên là em gái của Hứa Minh Thành mới đúng, em và Thành Nghị khác nhau một trời một vực, Thành Nghị thì nhất kiến chung tình, còn em thì sắc lang biến thái.
- Em có biến thái sao? Mình có sao Tiểu Lan.
Ba người lại liền cùng nhau nở nụ cười vui vẻ.
Khi mọi người đến nơi cũng đã là buổi trưa, họ cùng nhau nhận phòng tại khách sạn sau đó liền cùng nhau tu họp lại để dùng bữa trưa.
Buổi chiều nay mọi người tự do hoạt động, bởi leo núi thích hợp nhất sẽ là buổi sáng, vì vậy mọi người quyết định nghỉ dưỡng sức đến cuối chiều sẽ đi tập lái xe sau đó đến mai sẽ tiến hành đi leo núi sớm.
Lịch trình đã được sắp xếp xong, mọi người cùng nhau ăn xong liền trở về phòng của mỗi người, lúc đến ngã rẽ ở phòng mình, Dương Tử Nghi thoáng nhìn thấy một hình bóng nam nhân, là người có lẽ cô vẫn luôn để ý, nhưng cô lúc này lại tự nhủ với lòng mình, có lẽ dừng lại sẽ tốt hơn.
Bản thân cô không nên ngây ngốc nữa.
Dương Tử Nghi đi về phòng đóng cửa phòng mình lại cũng là lúc khuôn mặt người đó lộ ra sau bức tường khuất.
Anh vốn dĩ muốn dời đi nhưng lại nhìn thấy bóng dáng một người nên bất chợt đi vòng đến chỗ khuất để nhìn cô.
Anh cũng không thể ngờ được rằng bọn họ lại đến chính nơi này để leo núi mà không hề hay biết, đây cũng chính là nơi địa bàn của anh đang sảy ra vài chuyện xung đột..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...