Dương nhị tiểu thư năm nay đã mười bảy tuổi, là một cô gái đang trong tuổi dạy thì, khuôn trăng sáng lạng, nụ cười đẹp như hoa, đi bên cạnh cô luôn là một cô gái với vẻ đẹp thanh thuần nhẹ nhàng nhất, hai người họ đang cùng nhau tham dự lễ mừng thọ của nhà họ Lâm, cũng là lễ mừng thọ của cha cô gái bên cạnh Dương nhị tiểu thư, Lâm Tiểu Lan.
Hai người họ đã là bạn thân của nhau đến nay đã được tròn mười ba năm, để từ ngày hai người cùng đi học lớp mẫu giáo đã được sắp xếp cùng trường, cùng lớp, cùng bàn, thậm chí, có đôi khi đến nhà nhau ở luôn cũng không hề ngần ngại.
Lâm lão gia và Lâm phu nhận muộn con, mãi đến khi cả hai ngoài bốn mươi mới sinh được một cô con gái là Lâm Tiểu Lan nên luôn yêu thương che chở và dành cho cô những điều tốt nhất.
Bởi vậy việc lựa chọn bạn cho cô cũng là lựa chọn trong trăm mối mà ra, mà vị Dương nhị tiểu thư kia chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Dương Tử Nghi là con gái thứ hai của tập đoàn Dương Tiêu, từ bé đã được nuôi dưỡng trong một môi trường nghiêm khắc và cũng là người được cho là bậc nhất trong giới con nhà giàu lúc bấy giờ, chỉ là không ngờ sau mười năm, nền kinh tế thị trường có nhiều biến động thay đổi, người em trai của Lâm lão gia đừng đầu của hắc bang từ nước ngoài trở về, thống nhất lại kinh tế Lâm thị, khiến Lâm thị ngày càng phát triển, nhà họ Lâm từ đó phất lên như diều gặp gió, một tay che trời.
Địa vị của nhà họ Lâm cũng dần dần bước lên một trang mới, không hề thua kém những gia tộc khác, đến hiện tại đã dẫn đầu thành phố về của cải lớn mạnh, tiếp theo sau đó là nhà họ Dương rồi đến nhà họ Hứa và họ Lục, có điều bốn gia tộc này lại không phải đối thủ của nhau mà lại là thân tín của nhau, khiến cho thành phố này trở thành thành phố tứ phiệt.
Bữa tiệc này một là mừng thọ Lâm lão gia bước sang tuổi mới, nhưng cũng là tiệc chào mừng cho Lâm tam thúc mới từ nước ngoài trở về.
Mà Dương Tử Nghi cùng Lâm Tiểu Lan là hai cô gái nhỏ chỉ biết tìm những món ăn ngon, đôi lúc nhìn về phía người này người kia bàn bạc những lời thầm kín cùng nhau sau đó lại cùng nhau bụm miệng cười những nụ cười ngây thơ của tuổi mới lớn.
Nhưng trong bữa tiệc này cũng là lần đầu tiên tâm trạng của Dương Tử Nghi có những bước thay đổi của thiếu nữ tuổi cập kê.
Trái tim cô bắt đầu biết rung động khi nhìn thấy một người đàn ông.
Thân hình người đàn ông ấy cao lớn, có lẽ là cao hơn cô đến hai chiếc đầu, cả một thân tây trang màu đen huyền bí, đôi lông mày rậm cùng đôi mắt phượng sắc bén khiến cho Dương Tử Nghi bị cuốn hút từ ánh nhìn đầu tiên.
Có lẽ đây là người đàn ông đầu tiên cô thấy đẹp trai như vậy.
Dương Tử Nghi từng nói, cả thành phố này cô đã gặp không ít những người đàn ông điển trai, nhưng những cậu con trai ngang tuổi chỉ có thể mang lại cho cô cảm giác của em những tiểu thịt tươi non nớt, còn người này lại mang đầy một nét phong trần nghiêm nghị, thậm chí còn là sự lạnh lùng cuốn hút đến kì lạ.
Ánh mắt cô vô thức nhìn về phía người đàn ông kia không dời khiến cho Lâm Tiểu Lan bên cạnh cũng thấy làm lạ, nhìn theo ánh mắt cô liền nở nụ cười châm chọc, rồi bắt đầu lên tiếng:
- Dương Tử Nghi cậu nhìn người đó si mê vậy?
- Đó gọi là tình yêu sét đánh, cậu có biết không, rồi sau này cậu cũng sẽ gặp người đàn ông mà cậu si mê ngay từ ánh nhìn đầu tiên như thế.
- Vậy sao, Tiểu Nghi nhà chúng ta có biết bao nhiêu đàn ông theo đuổi đều không hề quan tâm, lại si mê một người lần đầu gặp mặt sao?
- Cậu không thấy người đàn ông đó đẹp mắt sao, đảm bảo với cậu, sau lớp áo tây trang kia sẽ là một thân hình tuyệt mĩ.
- Sắc lang, nhưng mình có thể nói cho cậu biết thêm một chút, mình quen người đàn ông đó.
- Thật sao, vậy cậu có biết cách liên lạc với người đó không, mình quyết tâm sẽ theo đuổi người đó!
- Tiểu Nghi ơi là Tiểu Nghi, cậu đúng là mê trai đến ngây ngốc rồi.
Nhưng nếu cậu theo đuổi được người đàn ông đó, chúng ta liền trở thành họ hàng rồi, sau đó, sẽ ngày ngày ở bên cạnh nhau, thân sẽ càng thêm thân.
- Được.
- Được, mình sẽ cố gắng mai mối giúp cậu.
Hai cô gái nhỏ vừa nói chuyện, vừa trao đổi với nhau những chuyện của mùa hè năm nay, chỉ còn vài ngày tới nữa là họ cùng nhau bước vào năm học mới, cũng là năm học cuối cùng của trung học.
Hai gia đình cùng có doanh nghiệp làm ăn kinh tế, có lẽ hai người cũng vẫn sẽ cùng nhau học chung một trường đại học để sau này còn có thể về nối nghiệp cho gia đình mình.
Nhưng cả hai người đều không quên nói thêm vài chuyện nhỏ về người đàn ông mới xuất hiện kia.
Người đó là Lâm Dật, Lâm Tiểu Lan phải gọi người đó một tiếng chú ba.
Cũng chính là người ở nước ngoài nhiều năm đến nay mới trở về.
Thật ra đến năm nay anh hoàn toàn chuyển trụ sở chính của hắc bang về nước, còn những lãnh thổ khác đều được anh phân chia đàn em đáng tin tưởng để có thể tiện bề quản lý.
Đứng trước những vị doanh nhân có tiếng trong giới kinh doanh, anh vẫn toát lên mình một khí khái không lẫn vào đâu, thân hình cao lớn lại càng khiến anh nổi bật, điều này càng khiến cho Dương Tử Nghi để ý đến anh hơn nữa, sau khi anh lên phát biểu chúc mừng Lâm lão gia liền quay trở lại phía của ba người đàn ông đang phát sáng ở một phía bên cạnh hồ bơi lại càng khiến ánh mắt Dương Tử Nghi trở lên lấp lánh, vậy mà những người họ lại quen biết nhau.
- Tiểu Lan, chúng ta đến chỗ anh trai mình đi, anh ấy đang đứng cùng bàn với anh trai mình rồi.
Hai cô gái nhỏ chạy đến, Dương Thành Nghị thấy hai cô gái đến gần bèn nở nụ cười trìu mến đón lấy em gái nhẹ nhàng xoa đầu cô, sáu người cùng nhau đứng chung một chỗ quả là khiến nơi nó bừng sáng, bởi bên cạnh bốn người đàn ông hoàng kim lại xuất hiện thêm hai bóng hồng thật kiều diễm khiến nơi này ngập tràn sự xinh đẹp.
- Ôi, hai cô bé ngày nào đã thành thiếu nữ rồi.
- Hứa Minh Thành lên tiếng chào đón hai cô gái nhỏ.
- Chứng minh một điều là Hứa đại ca cũng sắp già rồi.
- Dương Tử Nghi lên tiếng.
- Tiểu Nghi, cái miệng nhỏ của em cũng là quá cay nghiệt nha.
Anh vẫn rất phong độ, nhưng nếu em không lớn nhanh thêm chút nữa, anh quả thực già không đợi nổi em nữa rồi.
- Em đủ lớn rồi Hứa đại ca nhé, chỗ cần lớn cũng đã lớn hết rồi, hiện tại cũng có thể đi kiếm bạn trai rồi.
- Vậy sao, Tử Nghi thích mẫu bạn trai như nào, giống anh Hứa không? Còn cả Tiểu Lan nữa, có thích anh Hứa không?
- Hứa Minh Thành, cậu có tin sớm muộn cậu cũng vào tù vì quấy rối tình dục không? - Dương Thành Nghị lên tiếng.
Lâm Tiểu Lan nghe được câu nói của Dương Thành Nghị cũng bật cười, cô biết Hứa Minh Thành đối với hai người chỉ coi giống như em gái để nuông chiều và bảo vệ, cô cũng có người thầm thích trong lòng, nhưng trước giờ cô chưa bao giờ thổ lộ ra cùng ai hết, bởi cô vốn dĩ là nhút nhát, cũng lo sợ nếu cô thổ lộ lòng mình ra, quan hệ giữa mọi người sẽ không còn được thuận hòa như hiện tại nữa.
Lúc này cô lại nhìn sang phía Dương Tử Nghi cô thật ngưỡng mộ cậu ấy, bởi hiện tại cậu ấy đang nhìn thẳng vào khuôn mặt của chú ba, không hề ngần ngại, không giống như cô, không cả dám ngẩng đầu lên nhìn vào người đàn ông mà cô thầm thích.
Chỉ có Dương Tử Nghi không câu nệ gì cười vui vẻ lên tiếng:
- Mẫu người em thích sao, giống anh ấy được không? - Dương Tử Nghi nhẹ nhàng nhìn thằng vào đôi mắt của Lâm Dật, đôi mắt ấy thật đẹp, càng nhìn gần lại càng khiến cô si mê, sau đó cô càng không ngần ngại tiếp tục đưa tay đến trước mặt anh rồi nói:
- Em là Dương Tử Nghi, chúng ta có thể làm quen với nhau được không?
Hành động này khiến cho bốn người đàn ông đều nhìn về phía cô.
Hứa Minh Thành thì cất tiếng cười lớn, bởi không ngờ Dương Tử Nghi cô lại có thể để ý đến người lạnh lùng giống như Lâm Dật, còn Dương Thành Nghị thì bất ngờ, bởi vốn dĩ anh cùng Lâm Dật đã qua lại nhiều năm, đương nhiên hiểu tính cách của cậu ấy nhiều hơn cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...