Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi
Cô sau khi thức dậy, theo thói quen ăn sáng rồi đi dạo nhưng bây giờ đã khác cô chỉ đi có một mình , không như ngày trước có bà Quý đi bên cạnh nữa . Cô chợt nhớ đến bà lòng nghẹn ngào ,sống mũi cay cay và bất chợt một giọt nước rơi xuống , rồi những giọt nước khác đua nhau chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp , như làm mưa đêm lạnh buốt cõi lòng . Ngồi xuống cái xích đu gần đó , nó thật rất giống cái xích đu lúc trước cô với bà cùng ngồi , lặng lẽ ngồi xuống nhìn mọi thứ . Cây ở đây rất xanh và đẹp còn có hoa nữa rất nhiều hoa , hương thơm toả ra xung quanh cô ! Những ánh nắng tinh nghịch chiếu xuống cành cây , trông thật thích mắt , cơn gió khẽ thổi làm không gian mát rượi , nghe có tiếng ' xào xạc' vừa thân quen lại vừa có chút xa lạ ! Chợt một chú chim sâu sà xuống nơi cô đang ngồi nó đi đi trước mặt cô đôi chân nhỏ bé bằng cây tăm, di chuyển nhanh nhẹn trên thảm cỏ xanh mềm đã không còn sương đêm nữa ! Cô nhắm mắt lại hưởng thụ không khí nơi đây , đôi môi khẽ cười dịu dàng , hàng mi cong khẽ nhắm lại ! Trông tự như tiên nữ mùa xuân một vẻ đẹp thuần khiết , tao nhã .
Đang chìm đắm trong bầu không khí mát mẻ đầy hương hoa đó , ở bên đường đang có một chàng trai nhìn cô say đắm . Anh đã thực sự yêu cô rồi , yêu đến say mê ! Một cảm giác hạnh phúc khi nhìn thấy cô vui vẻ ! Và cũng đau đớn như bị ai cắt đi một phần trên cơ thể khi cô khóc ! Yêu là thế đấy ! Anh bây giờ mới hiểu cảm giác được yêu !
Nhìn cô như vậy mãi cho đến khi bóng dáng ấy khuất sau rặng cây đang thì thầm gió và nắng !
Đang ở trong nhà xem TV cô nghe thấy tiếng chuông cửa liền vứt gói khoai tây chiên trên tay xuống , chạy ra mở cửa . Hình ảnh trước mặt đập vào mắt cô , khiến cô sững sờ ! Là ANH ......!!!!!
- Tôi nghĩ là hợp đồng kết thúc rồi chứ ! Sao anh lại đến tìm tôi ? Hả ?
Anh đi vào nhà mặc kệ câu hỏi của cô ?
-Ngôi nhà này sao nhỏ vậy !
- Xin lỗi làm sao dám so sánh với biệt thự của Quý gia !
- Vậy sao không ở lại đi !
- Tôi không có lý do để ở lại , bản hợp đồng đã kết thúc !
- Ai nói bản hợp đồng kết thúc thì em phải rời đi , em có thể ở lại !
- Tôi không muốn chung một mái nhà với anh !
- Nhưng tôi lại muốn chung nhà thậm chí chung cả giường với em đó !
- Anh quá đáng cũng phải vừa vừa thôi !
Cô phẫn nộ, con người này quả thật là quá đê tiện , đểu cáng !
-Tôi sẽ sống ở đây cho đến khi nào em tự nguyện cùng tôi trở về Trung quốc !
- Tôi sẽ không về đâu , nên anh dập tắt cái hy vọng điên rồ đó đi !
- Nếu em không về , tôi sẽ sống với em ở đây cả đời !
- Tôi không cho anh ở đây !
Cô nhìn anh thách thức :
- Không lẽ em nỡ báo đáp người đã yêu thương em hơn con đẻ bằng cách đuổi con trai của người đó sao ?
-Anh....!
Cô câm lặng , quả thực dù có ghét anh vì mọi ngày hay hành hạ cô đủ kiểu , nhưng cô cũng không thể báo đáp Mẹ Quý bằng cách như vậy ! Mẹ ở trên trời sẽ đau buồn vì cô mất ! Thôi để cho anh ta ở tạm rồi anh ta chán sẽ rời đi thôi ! Cô tự khuyên bản thân mình !
- Phòng tôi ở đâu ?
- Tuỳ anh chọn !
Cô đáp khẽ , vì ở đây có rất nhiều phòng mà cô không dùng đến !
- Được ! Em ra mua đồ cho tôi đi !
- Anh sao không tự đi mua đi !
- Tôi không giành đường !
-Tôi cũng vậy !
-Em có mua không ? Nếu không mua tôi sẽ có cách trị em đấy !
Ánh mắt sắc lạnh , có chút đùa giỡn , đang nhìn cô không dời !!!!!
ôi trời ơi ! Cô muốn hét lên , anh ta bị làm sao thế này , lạnh hết cả sống lưng ! Cuộc sống của cô tưởng chừng sẽ khó sống đây ! Cầu trời phù hộ !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...