Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi
- Đứng dậy đi ! Cô biết là có nhiều người đang nhìn cô lắm không ?
- Tôi mệt lắm ! Không đi được , nếu anh bận thì cứ đi đi !
Cô ngước lên nhìn anh , nói :
- Tuỳ cô !
Anh chỉ nói mỗi câu như vậy rồi bước đi , không ngoảnh lại nhìn dù chỉ một lần !
Cô sau khi ngồi mãi dưới đất nhìn những chiếc lá bị gió thổi bay cũng đứng lên gọi xe đi về !
Tại nhà họ Trần :
-Con sẽ đám cưới với Quý Tử Ngiêu sao ?
- Vâng ạ !
- Con gái ! Con có biết là con vẫn còn đi học không ?
- Ba ơi , con chỉ học hai tuần nữa thôi mà ! Sẽ không sao đâu ba !
Cô trấn an ba mình , nhìn ba cô nở một nụ cười thật tươi để ông không lo lắng !
- Con thực sự yêu hắn chứ ?
- Vâng ạ ! Ba đừng lo !
*************************************************************************************************************************************************
1 tuần sau :
Đám cưới được diễn ra như dự định !
Nhưng thật lòng đây không phải là đám cưới cô mong muốn , đối với cô chỉ cần một đám cưới đơn giản là được , không cần xa hoa lộng lẫy. Đám cưới này dường như là một đám cưới thế kỷ , có nhiều người địa vị lớn trong xã hội đều được mời đến đây , còn có hàng đống giới báo chí truyền hình đang chờ phỏng vấn . Lễ đài được trang trí bằng hàng triệu bông hồng to !
Hôm nay anh thật sự là quá hoàn hảo ! Lịch lãm phong độ trong bộ vest được nhà thiết kế Pháp thiết kế riêng , duy chỉ có một bộ . Khuôn mặt hoàn mĩ , ngũ quan xinh đẹp , đôi mắt sâu và đen , mũi thẳng , lông mày rậm . Còn cô mặc dù mang trong mình vẻ đẹp đậm chất Việt nhưng cũng không thua kém gì anh . Khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu , lông mi cong , môi đỏ mọng , cái mũi nhỏ . Trông rất đáng yêu , trông cô làm ai cũng muốn véo mà một cái .
Lễ đường xa hoa được dải thảm đỏ , từ cửa bước vào là hình ảnh ông trần đang nắm tay cô bước từng bước và trao cho anh . Hai người đeo nhẫn , tuyên thề lời hứa trăm năm . Dưới khán đài là tiếng vỗ tay chúc phúc và nụ cười vui mừng của bà quý mẹ của anh . Ánh mắt bà đang hướng về đứa con dâu , người sẽ sinh cháu cho bà nối dõi tông đường nhà họ quý . Như vậy là bà có thể nhắm mắt rồi !
Anh và cô cùng về nhà . Hình ảnh đầu tiên là bà quý đang ngồi trên ghế uống trà như đợi hai người về . Nhìn thấy anh và cô bà liền lên tiếng :
- Hai con ngồi xuống đi !
Anh và cô nhìn nhau ngồi xuống :
- Trước khi nhắm mắt ta muốn thấy con mang thai đứa cháu sẽ nối dõi nhà họ Quý ! Vĩ Nga , ta biết như vậy là làm khó cho con . Nhưng đây là ước nguyện duy nhất của ta , con sẽ giúp ta chứ !
- Mẹ à ! Mẹ đừng lo về chuyện này mẹ cứ nghỉ ngơi là được !
- Đúng đó ạ !
Anh với cô cùng nhau tương trợ phá bỏ suy nghĩ đó ở trong đầu bà Quý , nhưng vô tác dụng :
- Câm ngay !
Bà quát lớn :
- Nếu trong vòng 2 tháng Vĩ Nga không có thai các con tự biết hậu quả lúc đó đừng trách ta !
-...
Chỉ biết im lặng , cô không ngờ lấy về còn phải sinh con . Điều này nằm ngoài dự đoán của cô . Lát sau , khi bà Quý về phòng rồi anh với cô mới cùng nhau lên phòng riêng ở trên gác !
- Tôi không thể , tôi không làm được !
Anh nhìn cô rồi tiến lại , ôm cô tựa vào vai rồi khẽ nói :
- Trong này có gắn carmera , mọi lời nói hành động nên cẩn thận !
-...
Cô nhìn xung quanh thấy đứng là có carmera thật , nên lặng lẽ xếp đồ . Rồi xuống ăn cơm , đi tắm . Khi vừa khỏi phòng tắm trở ra , anh liền tiến lại gần cô đè cô xuống , rồi cũng rất mau lẹ trùm chăn lên :
- Mẹ sẽ cho quan sát chúng ta cho đến khi bao giờ cô có thai nên đóng kịch một chút sẽ tốt hơn !
Anh và cô chỉ đơn giản làm động tác đạp , giãy , .. giống như rất mờ ám còn thật ra không có chuyện gì hết !
Tại phòng bà Quý :
Nhìn trên màn ảnh bà rất vừa lòng . Sắp tới sẽ có cháu nội rồi ! Bà cười !
- Hai con cố gắng nhé ! Vĩ Nga vất vả cho con rồi !
Một màn kịch đã khai màn liệu kết thúc sẽ là gì và diễn biến sẽ sao ? Liệu cô có thể đóng đến khi hạ màn không ? Tình yêu trên hợp đồng hay là tình cảm thật ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...