Xí Thần
Không cùng chủng loại quả nhiên có chút chênh lệch.
Vu Hằng đã cảm nhận sâu sắc được điều này.
Đối phương tựa hồ không trông thấy biểu tình phức tạp của Vu Hằng, vẫn tiếp tục nói, tính thoảng còn khoa tay múa chân phụ họa.
“Kỳ thực là hiện tại WC ngày càng nhiều, chúng ta nhân lực không đủ, cho nên Diêm Vương lệnh ta đến trước hai ngày.” Người nọ nhe răng cười đến xán lạn: “Ta là thực tập sinh ngày hôm qua vừa tới, xin chào.”
“Thực tập sinh…” Vu Hằng vuốt vuốt mặt: “Tại WC nhà ta?”
Người nào đó gật gật đầu.
Vu Hằng trầm ngâm một lúc, cũng học theo mà gật đầu: “Ta phải xưng hô thế nào đây?”
“Mục Quang Minh”
“Tên rất hay!” Vu Hằng từ trong đáy lòng cảm thán.
“Cảm ơn!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...