Cho dù Tô Yên một bụng nghi ngờ không giải thích được, nhưng vẫn không chịu được một hồi vận động kịch liệt vừa mới trải qua, mí mắt trở nên nặng nề, trước khi ngủ cô còn không quên nằm vào lòng Giang Cảnh Xuyên, còn đem một tay hắn khoát lên ngang hông của mình, lúc này mới vừa lòng ngủ say.
Dì Vương cùng quản gia còn chưa ngủ, ngồi hóng mát ở trong sân, mang theo hai đĩa đậu phộng uống chút rượu.
Quản gia uống một ly rượu nhỏ, chép chép lưỡi nói: "Xem ra phu nhân đã nghĩ thông."
Dì Vương tiếp lời: "Đúng vậy, nghĩ thông thì tốt. Sau khi lấy chồng thì sao, không phải là cùng ông xã sống qua ngày sao, tôi đã nói nhìn phu nhân không giống là người ngu xuẩn."
Vốn là dì Vương ở nơi riêng tư nói loại lời nói này là phi thường không thích hợp, bất quá bởi vì quan hệ tốt với quản gia, cho nên quản gia khi nghe tuy rằng nhíu mày, nhưng cũng không quở trách bà.
Dì Vương là có suy tính của mình, hiện tại xem như là bà đi theo phu nhân, nếu phu nhân ở tại Giang gia gót chân thăng bằng, theo đó trên mặt bà cũng có ánh sáng, Giang Cảnh Xuyên là người thừa kế duy nhất của Giang gia, nếu như quan hệ của phu nhân cùng Giang Cảnh Xuyên tốt lên, từ này về sau địa vị của bà không phải nước lên thì thuyền lên sao.
Cũng may là phu nhân này không phải người ngu xuẩn, cùng Giang Cảnh Xuyên quan hệ tốt, lại sinh ra con trai con gái, về sau bà không có thời điểm phong quang sao?
Nghĩ tới tương lai tốt lành, dì Vương cũng rót cho mình một ly rượu, khi xuống bụng cảm thấy ngây ngất.
Ngày hôm sau khi Giang Cảnh Xuyên tỉnh lại, trong nháy mắt mơ màng, ánh mắt hắn từ trần nhà di chuyển đến cánh tay mình, là để trần, cảm giác dưới thân mềm mại xúc cảm, hắn tập trung nhìn kỹ, liền thấy Tô Yên ngủ say sưa, tửu lượng của Giang Cảnh Xuyên cũng không tốt, bình thường cũng không uống rượu, đêm qua là bữa tiệc của anh em, thật sự thoát không khỏi, liền uống mấy cốc, sau đó uống say liền như đứa con nít, nhưng làm đàn ông, đối với tình huống trước mắt, hắn vẫn là biết rõ một hai.
Giang Cảnh Xuyên cẩn thận rút tay mình ra, tiếp theo nhấc chăn nhìn vào bên trong, nhất thời liền lờ mờ, một lần nữa nằm xuống, hắn vươn tay nhéo nhéo mi tâm, cũng không biết là say rượu hay là thế nào, chỉ cảm thấy nhức đầu không thôi.
Chính vào lúc này, hắn cảm giác người trong lòng động đậy, thân thể vô ý thức căng thẳng, hắn biết Tô Yên là không muốn gả cho hắn, chỉ là bởi vì một vài nguyên nhân không thể không trở thành Giang phu nhân, Giang Cảnh Xuyên thật ra không cảm thấy thất lạc, trái lại cho rằng như vậy rất tốt, bản thân hắn cũng không mong đợi gì ở hôn nhân, cũng không cho rằng mình sẽ trở thành một người chồng tốt, thái độ giống như Tô Yên vậy lại làm hắn rất vừa lòng.
Nhưng chuyện tối hôm qua tới cùng là thế nào hắn cũng không biết, nhìn trước mắt, dự đoán khả năng lớn nhất chính là hắn say rượu sau đó loạn tính, cái khác hắn không xác định, nhưng khi Tô Yên tỉnh lại nói không chừng sẽ cùng hắn quậy một trận lớn, mấu chốt là chuyện này hắn đuối lý, nghĩ đến đây Giang Cảnh Xuyên cảm thấy đầu mình càng đau.
Tính cách Tô Yên thế nào hắn không biết, bất quá hắn biết rõ, Tô Yên rất không thích hắn, vốn hắn còn nghĩ, cô ấy không thích hắn, hắn cũng không thích cô ấy, như vậy là tốt nhất, cho nên bình thường thời gian sống ở chỗ này cũng sẽ không nhiều, nghiêm chỉnh mà nói, thời điểm hai người cùng xuất hiện là rất ít, vốn Giang Cảnh Xuyên ở trước mặt Tô Yên rất có sức lực, giờ phút này thực là hoảng hốt, vội vàng tự giác cách xa cô một chút.
Quậy liền quậy đi, dù sao là hắn có lỗi với cô.
Tô Yên mở to mắt, cảm thấy trên người có chút đau, những năm trải qua ở hậu cung kia, diễn kịch sớm liền thành bản năng của cô, vừa nhìn thấy Giang Cảnh Xuyên, cô hướng hắn ôn nhu cười một cái, "Anh tỉnh rồi? Đầu còn đau hay không, muốn em xoa bóp cho anh không?"
Giang Cảnh Xuyên như gặp quỷ nhìn Tô Yên, một màn phát sinh trước mắt hoàn toàn đã vượt qua thực tế, Giang Cảnh Xuyên cho rằng mình còn đang nằm mơ, liền không dấu vết thò tay bấm trên đùi mình một cái, cảm giác đau nhức, lại như cũ mặt không đổi sắc hỏi: "Em thế nào?"
Bệnh thần kinh sao?
Hắn đều đã chuẩn bị tốt Tô Yên sẽ đại náo một trận, thậm chí nói không chừng còn sẽ tát hắn một cái, hắn nghĩ kỹ, nếu như cô quăng bàn tay vào mặt hắn, hắn cũng sẽ không so đo với cô, dù sao là hắn làm sai, nơi nào nghĩ đến thế nhưng cô còn nhẹ lời nói nhỏ hỏi đầu hắn còn đau hay không, còn nói xoa bóp cho hắn?
Cả người Giang Cảnh Xuyên đều không khỏe.
Tuy Tô Yên cảm thấy thân thể không quá thoải mái, nhưng vẫn làm tư thế gắng sức muốn đứng lên hầu hạ hắn, cô miễn cưỡng cười một cái, "Anh chờ em một chút, em đi xuống bưng chén nước ấm lên cho anh."
Giang Cảnh Xuyên thật là muốn ngăn cản cô, nhưng bất đắc dĩ thế giới quan bị đổi mới, nhất thời không phản ứng kịp, chờ lúc tinh thần phục hồi lại, Tô Yên đã phủ thêm áo choàng ngủ rời khỏi, hắn không cẩn thận liếc chút vết máu trên khăn trải giường, tâm tình có chút phức tạp, mặc kệ Tô Yên tới cùng là thế nào, nhưng loại tình huống trước mắt này, khẳng định là hắn phải có bày tỏ.
Giang Cảnh Xuyên cũng mặc áo ngủ, đầu tóc lộn xộn vội vàng đi theo, bước chân của hắn so với cô lớn hơn, rất nhanh đuổi kịp Tô Yên ở hành lang, hắn giữ chặt cô, thấp giọng nói: "Em đi nghỉ ngơi trước, anh đã tốt hơn nhiều, không cần để ý đến anh."
Tiểu nhân trong lòng Tô Yên đã nhảy lên, kỳ thật là cô có chút thích sạch sẽ, trước kia ở trong cung cũng vậy, người khác chạm vào giường cô, cho dù là hoàng thượng hay thái hậu, cô đều sẽ lập tức thay đổi sạch sẽ, tối hôm qua cô cũng muốn đổi khăn trải giường, cuối cùng không đổi một mặt là Giang Cảnh Xuyên ngủ quá say, về phương diện khác chính là tiểu tâm cơ của cô.
Chính là muốn cho hắn thấy hành vi dã man của hắn tối hôm qua, tốt nhất bởi vậy thêm thương tiếc cô thì càng tốt, dù sao đàn ông đều như vậy không phải sao, nói trắng ra, lấy được trinh tiết của phụ nữ sẽ cho rằng đây là chuyện đặc biệt quang vinh.
Được rồi, liền cho hắn trộm vui, cho hắn đắc ý đi.
Tô Yên vừa rồi đi hết sức chậm, chính là vì chờ Giang Cảnh Xuyên đuổi theo, nếu như hắn không đuổi theo cũng không quan hệ, đợi lát nữa cô liền ra vẻ bộ dáng càng thêm mong manh không chịu nổi gió rót nước cho hắn uống cũng tốt.
Lúc này đã đạt tới mục đích, Tô Yên cũng không cự tuyệt, nhẹ nhàng gật đầu, "Được, em đi mộc... ừ, tắm rửa."
Nhìn Tô Yên trở lại phòng ngủ, cho đến khi không nhìn thấy bóng lưng cô, Giang Cảnh Xuyên xoa xoa tóc mình, hắn cảm thấy mình có chút nhìn không thấu Tô Yên.
Giang Cảnh Xuyên tắm trong phòng dành cho khách, chờ thay một thân tây trang nhẹ nhàng sảng khoái đi đến trước bàn cơm, Tô Yên mặc một thân váy dài chiffon màu xanh lá thẫm, tóc dài tùy ý thả ở đầu vai, đang xuống cầu thang.
Tô Yên rất đẹp, Giang Cảnh Xuyên vẫn luôn biết rõ, cho dù trước đó nhìn thấy cô mặc áo cưới chầm chậm đi về phía hắn, cũng không làm hắn thất thần như lần này.
Cô da trắng tướng đẹp, đôi mắt cất nước, giờ phút này tư thái như vậy, so với lúc trước càng lộ vẻ quyến rũ động lòng người hơn một chút.
Tô Yên nhìn thấy trong mắt Giang Cảnh Xuyên ánh mắt quen thuộc, nhất thời tâm lý thăng bằng rất nhiều, cô nói mà, cỗ thân thể này giống như cô có hoa dung nguyệt mạo, làm sao Giang Cảnh Xuyên này có thể một chút cảm giác đều không có, Tô Yên không phải rất tán thành lấy sắc hầu người, đồng thời trong lòng cô cũng rõ ràng, dưới gầm trời này không người nào không thích mỹ nhân, khi nam nhân đối mặt với mỹ nhân, luôn sẽ thêm mấy phần kiên nhẫn.
Dì Vương là người từng trải, liếc mắt liền nhìn ra không khí giữa hai người này có chút ái muội, con ngươi vừa chuyển, nghĩ thầm đêm qua khẳng định phát sinh ra chuyện gì, bà kéo ghế dựa ra, múc thêm một chén cháo nữa cho Tô Yên, ân cần cười nói: "Phu nhân, tiên sinh chờ cô một lúc rồi."
Chờ lúc Tô Yên cúi đầu mở miệng húp cháo, dì Vương lại ra vẻ không chú ý nói với Giang Cảnh Xuyên: "Tiên sinh, tối hôm qua phu nhân rất lo lắng cho cậu, một buổi tối đều bận rộn đấy."
Dì Vương cũng xem như một người làm có lai lịch ở Giang gia, cho nên lúc này nói loại lời nói này cùng Giang Cảnh Xuyên cũng là không quá phận.
Tô Yên có chút tán thưởng nhìn dì Vương một cái, đúng, chính là tiết tấu này, tiếp tục giữ vững, có vài lời cô nói ra khó tránh khỏi có vẻ tranh công, nếu do người khác nói ra thì không giống.
Nếu là bình thường, Giang Cảnh Xuyên khẳng định sẽ không tin tưởng, nhưng trải qua một buổi sáng như vậy, hắn nửa tin nửa ngờ.
Hắn mang đầy bụng tâm sự ăn bữa sáng, tất cả đều đang phán đoán Tô Yên tới cùng là muốn làm cái gì, chẳng lẽ nào muốn tiền? Không đúng, nói với hắn một tiếng là được a, không đáng như vậy, rốt cuộc cô có mục đích gì?!
Một hồi trầm mặc dùng bữa sáng qua đi, Giang Cảnh Xuyên cũng chuẩn bị đến công ty, Tô Yên tự mình đưa hắn đến cửa, còn làm bộ làm tịch kiễng chân chỉnh một chút cổ áo cho hắn, trong ánh mắt kinh ngạc của Giang Cảnh Xuyên, cô nhếch miệng cười nói: "Hôm nay anh có trở về không?"
Giang Cảnh Xuyên không tự giác gật đầu.
Chờ khi hắn phản ứng kịp, thấy trên mặt Tô Yên toàn là tươi cười thích thú thỏa mãn, trong khoảng thời gian ngắn cái gì muốn nói cũng đều nói không nên lời.
Tô Yên có được trả lời như vậy, cũng vừa lòng, chỉ cần hắn có thể trở về liền tốt, như vậy mới có phương tiện để cô trước mặt hắn tạo ra hảo cảm.
Dì Vương nói gần nói xa không khỏi đang nhắc nhở cô, hiện tại muốn nghĩ sống thật tiêu sái, Giang Cảnh Xuyên mới là mấu chốt.
Dù sao có một câu nói của dì Vương tần suất xuất hiện rất cao —— Giang gia vẫn là do tiên sinh định đoạt.
Nàng nhưng là phi thường thận trọng.
Khi Giang Cảnh Xuyên ngồi trên xe vẫn có chút mờ mịt, chẳng lẽ nửa năm trước đều là ảo giác của hắn sao? Tô Yên không phải là không thích hắn, không phải là còn mong hắn đừng xuất hiện trước mặt cô sao? Nói tương kính như băng đâu? Nói tự ai nấy chơi đâu?
Hiện tại là muốn thay đổi điều lệ đặt ra sao?
Tài xế cũng phát giác hôm nay không giống thường ngày, hắn cũng là người rất có ánh mắt, giờ phút này vui tươi hớn hở ôm bắp đùi, "Giang tổng, tình cảm của ngài cùng Giang phu nhân thực tốt, phu thê tình thâm nha."
Tuổi còn trẻ liền mắt mù thực sao? Ai không biết Giang tiên sinh cùng Giang phu nhân còn không bằng người xa lạ đâu.
Lời nói này của tài xế lại đánh thức Giang Cảnh Xuyên, hắn đột nhiên ý thức được, căn bản là hắn không hiểu rõ Tô Yên, hiện tại xem ra, trước kia Tô Yên đều là giả vờ? Cô muốn làm cái gì?
Trước khi kết hôn, không, phải nên nói là, trước hôm nay, Giang Cảnh Xuyên đều không ôm lấy mong đợi gì trong hôn nhân, dù sao chỉ cần làm người già trong nhà vui vẻ là đợc rồi, hắn đã sớm nghĩ xong, đối với Tô Yên, nên cho hắn một thứ cũng sẽ không thiếu cô, hai người cứ như vậy mặt không hợp tâm không hợp sống qua ngày cũng được.
Nhưng một loạt hành động hôm nay của Tô Yên làm Giang Cảnh Xuyên mờ mịt đồng thời hắn phát hiện mình cũng không bài xích cô như vậy.
Tia sáng trong đầu Giang Cảnh Xuyên lóe lên, đột nhiên nghĩ đến đáp án.
Trước đây Tô Yên cố ý giả vờ lạnh lùng như vậy, xem ra là vì hấp dẫn sự chú ý của hắn.
A.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...