Hôm sau Hoàng thượng đích thân đưa ta tới nơi diễn ra trận đấu. Lúc gần tới nơi ta nhìn thấy ~~~ Oa!!! Một cái hồ lớn quá…
“Hoàng thượng, lần này hình như là chỗ khác với trận đấu trước thì phải?” Long công tử nhìn Hoàng thượng vừa mới đến thì hỏi.
Khác trước kia?
“Ha ha…đúng vậy, chỗ tổ chức trận đấu trước kia quá đơn giản, lần này
là trẫm tự mình chọn nơi đây, đúng là chỗ tốt, rất thích hợp để mạo
hiểm”
Mạo hiểm? Ta rất là nghi ngờ ý nghĩa của hai từ này.
Dường như nhìn ra nghi ngờ của ta, Hoàng thượng nói sang sảng “Nơi này chẳng những sâu mà còn có cả cá sấu rất hung dữ nữa.”
Cá sấu!!!!!!!!
“Ha ha, hình như đâu chỉ có thế, sáng nay hoàng huynh còn sai người thả cá mập xuống nữa cơ!” Công chúa đứng ở bên cạnh Long công tử, có “lòng
tốt” nhắc nhở.
Cá mập!! Ta kinh ngạc, tên Hoàng thượng này sao có thể thả mấy thứ nguy hiểm đó xuống hồ được chứ? Nếu nó cắn người thì biết làm thế nào, cho
dù không cắn người thì cũng sẽ dọa chết người.
“Hoàng thượng?” Long công tử mang theo ánh mắt phẫn nộ, xem ra ý định
của Hoàng thượng là không cho bất cứ ai có cơ hội thắng rồi.
“Ha ha…Bây giờ để xem trong các vị ái khanh ai có dũng khí xuống nước để đoạt mỹ nhân…haha”
Hoàng thượng lại cười vui sướng, nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấy
ta lại có dự cảm không tốt lành gì, tiếp theo hắn nói thêm một câu, lại
một lần nữa chứng minh dự cảm của ta là chính xác.
“Để cổ vũ thêm dũng khí của ái khanh, trẫm quyết định dùng thêm một
viên Long châu làm phần thưởng!” Nói xong lấy ra một viên long châu màu
xanh từ trong tay áo.
Thấy long châu miệng của ta há thành chữ “O”, không ngờ hắn còn có một
viên long châu nữa, ta thật hối hận cái lúc hắn gây rối lại không thăm
dò tiếp xem rốt cuộc hắn có bao nhiêu viên long châu, nhưng thật ra hắn
sờ thì ta cũng mò………
Hắn nhìn ta rồi cười, có vẻ như cười nhạo ta vậy, sau đó thản nhiên ném viên long châu vào hồ nước.
“Chỉ cần ai có thể xuống đem viên long châu này lên, long châu và mỹ nữ đều thuộc quyền sở hữu của người đấy.” Hoàng thượng lớn giọng tuyên bố.
Ta trơ mắt nhìn long châu rơi vào hồ nước, trái tim thật đau xót, long
châu của ta… rất nhiều người cũng lộ ra vẻ tiếc nuối như ta, liên lục
lắc đầu, bất lực chỉ biết nhìn….
Long công tử nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoàng thượng, hai tay nắm chặt lại, ta biết nhất định là hắn muốn đánh Hoàng thượng, bởi vì ta cũng
muốn làm thế….tên Hoàng thượng này thật đáng đánh đòn!
Còn công chúa thì sao? Lại đang nhàn nhã dạo chơi, thưởng thức bộ dạng
khó coi của Long công tử, còn cười rất chi là vui vẻ, giống hệt Hoàng
huynh của nàng. Ta đoán tám chín phần cá sấu trong hồ này là do nàng ta thả, bằng không cái hồ này làm sao có cá sấu được chứ.
“Tốt, bây giờ có vị nào dũng cảm xuống nước bắt đầu trận đấu không đây?”
“Ha…ha…” Ta gượng cười hai tiếng, sao Hoàng thượng nói dễ nghe thế, kia mà là trận đấu ư? Căn bản là liều mạng, thà ngài nói luôn là ai muốn
chết thì cứ việc nhảy xuống cho xong, mà có lẽ cũng có người muốn ý chứ, nhảy xuống có thể bớt đi một số tiền lớn mua quan tài, thi thể được làm mồi cho cá mập, bảo vệ môi trường trong sạch, muốn chết cũng nhanh nữa.
“Tôi muốn xuống!” Á, không phải ta, không phải ta……..ta dùng ánh mắt ám chỉ con mèo ở sau lưng, hiện giờ nó đang dùng móng vuốt chặn lên họng
ta, nhưng vì cái khăn che mặt quá dài nên hoàn toàn che khuất móng vuốt
của nó, nếu từ tai người khác sẽ thấy tiếng nói phát ra từ chỗ của ta,
vẻ mặt ta cầu xin “Nếu cô dám lên tiếng, ta sẽ cứa cổ cô.” Nó nói nhỏ,
mang theo cảnh cáo.
“Nàng…?” Hoàng thượng quay người lại, khó tin nhìn ta “Nàng thật sự muốn xuống nước?”
Đương nhiên không phải rồi, ta bị bắt buộc, ta gắng sức dùng ánh mắt ý
bảo đằng sau đang có con mèo uy hiếp ta….con mèo nhẹ nhàng di di móng
vuốt, làm cho ta tự động gật đầu. Ta thật là muốn khóc quá, nếu ta nói
không thì sẽ bị nó cứa chết, còn nói có thì chẳng phải xuống hồ làm điểm tâm cho cá hay sao? Ta chỉ muốn ngẩng mặt lên trời mà thở dài, cái số
của ta thật là khổ!!!!!!!!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...