Đột nhiên một trận gió ập vào, Huỳnh cảm giác bị một lực đạo mạnh mẽ hất sang một bên, sau đó lại ngã vào lòng ngực vừa cứng rắn vừa ấp áp quen thuộc của ai đó.
“Ha ha ha…”
Tiếng cười kia chính là của Tuyết, giờ phút này hắn cũng bị nam tử áo lam ôm vào ngực, không chút quan tâm đến việc bị Thu Trường Thiên dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm.
Huỳnh ngẩng đầu nhìn Thu Trường Thiên.
“Thiên?”
Tay hắn run rẩy, cố gắng nghĩ ra lý do thuyết phục chính mình không nên giết chết tên bạch hồ ly kia!
Khi hắn thành thân chỉ chờ có động phòng, hồ ly này cư nhiên lại muốn khi dễ lão bà của hắn!
Không được, trong đầu hắn tràn ngập ý nghĩ muốn làm thịt kẻ kia!
Hai mắt nam tử áo lam nhìn chằm chằm vẻ mặt vô tội của Huỳnh, lực đạo trên tay hắn cũng chỉ có Tuyết mới cảm nhận được.
Tuyết vươn tay nâng cằm hắn lên, ép buộc hắn đối mặt với mình.
“Tần Ti.”
Sát khí phát ra từ Tần Ti so với Thu Trường Thiên cũng không kém là bao, hắn tức giận đồng thời phách tinh của Huỳnh cũng bị tác động, sắp không khống chế được nữa rồi.
Tần Ti cúi đầu hôn môi Tuyết, Tuyết cười khẽ kêu lên một tiếng, nếu không phải bên khóe miệng hai người lưu lại ít huyết tinh, Thu Trường Thiên đã nghĩ hai người bọn họ là đang tán tỉnh nhau.
Huỳnh đang bị Thu Trường Thiên ôm chặt.
“Thiên…”
Y phục của Huỳnh bị Tuyết xé ra một nửa, dấu răng trước ngực bị Tuyết in lại hiện ra rất rõ ràng.
Thu Trường Thiên thật vất vả mới kìm chế được lửa giận trong mình, giờ nhìn đến lại không kiềm nổi tức giận, ngẩng đầu nhìn hai người đối diện đang hôn nhau say sưa đến nỗi quên cả việc có người khác đang tồn tại trong phòng.
Thu Trường Thiên thực muốn chửi vài câu, nhưng lại thấy không thích hợp lắm.
“Món nợ này ngày mai sẽ tính!”
Nói xong ôm lấy Huỳnh ý định đem phòng tân hôn tặng cho hai người chẳng phân biệt được gì còn đang tùy tiện phát tình này.
Tần Ti cùng Tuyết đột nhiên ngừng lại. Chăm chú nhìn Huỳnh đang ở trong lòng Thu Trường Thiên, đảo mắt một hồi, lại mỉm cười nhìn Thu Trường Thiên.
Thu Trường Thiên đột nhiên cảm thấy đầu gối mềm nhũn, khuỵu người xuống ngã lên trên giường.
“Ha ha…”
Tần Ti dùng miệng cắn vào lỗ tai của Tuyết, Tuyết làm ra vẻ cầu xin tha thứ.
“Đau a, cùng nhau chơi đùa không phải tốt hơn sao!”
Tần Ti ngậm mút bả vai Tuyết, lúc này có phần dùng sức, trong chốc lát đã nếm được mùi máu tươi, mà Tuyết lần này lại không cầu xin tha thứ, ôm đầu Tần Ti mặc cho hắn cắn được tận hứng, chính mình cũng cảm giác vừa đau đớn lại vừa thoải mái.
Thu Trường Thiên cảm thấy trán nổi gân xanh, chỉ nghe hai tên quái vật kia nói chuyện hắn đã biết chính mình đã bị tính kế.
Thu Trường Thiên cũng không phải người có thể để cho người khác lừa gạt dễ dàng như thế, đè nén lửa giận trong lòng. Tự hỏi vì sao hắn phải nhường giường lớn của hắn và huỳnh cho người khác!
Huỳnh hiển nhiên không hiểu ý của Thu Trường Thiên, y đột nhiên dùng sức đẩy ngã Thu Trường Thiên, rồi bò lên người hắn.
“Huỳnh, khoan, chờ một chút…”
“Ân?”
Không xong rồi, chẳng biết bạch hồ ly kia dùng cái khỉ gì, Huỳnh cơ hồ đã mất đi ý thức .
Huỳnh thừa dịp thu Trường Thiên còn đang suy nghĩ, lấy tốc độ trước đây chưa từng có mà cởi quần của hắn.
“Chờ, chờ một chút, Huỳnh, ngươi chờ một chút.”
Tuyết ngồi ở trên người Tần Ti, cố ý dùng mông cọ xát hạ thể cách một lớp quần áo của hắn, còn không quên khiêu khích:
“Huỳnh, ngươi lại đây a, bên này cũng có nga, cũng rất lớn nga, a…”
Tần Ti xé rách quần áo của Tuyết, cặp mông cong trắng nõn cứ như vậy lộ ra trước mắt .
Khóe mắt Tuyết rưng rưng lên án :
“Thô lỗ.”
Tần Ti mặt không đổi sắc đem Tuyết đẩy ngã, lấy tay an ủi dục vọng của hắn, Tuyết lập tức hưởng thụ buông lỏng toàn thân.
Thu Trường Thiên biết Tuyết là đang khiêu khích, nhưng lại không có biện pháp khống chế , thấp giọng nguyền rủa một tiếng , xoay người đem Huỳnh đặt dưới thân.
Huỳnh tựa hồ không nghe thấy thanh âm của Tuyết, mặc dù tư thế bị đảo lộn, nhưng vẫn chuyên tâm cởi bỏ quần áo Thu Trường Thiên.
“A……. ân…”
Động tác của Tần Ti vẫn ôn nhu như trước, nhưng có chút… quá nhẹ nhàng rồi…, việc này khiến cho Tuyết khó nhịn khát vọng đang ngày càng tăng, nhưng lại không biết phải làm sao.
“Hỗn đản!”
Tuyết giơ chân lên đá một phát, Tần Ti nhanh nhẹn chế trụ chân của hắn, nhẹ giọng nói :
“Thô lỗ.”
Tuyết sờ loạn lung tung mái tóc mình, Tần Ti đưa tay mở rộng hai chân hắn:
“Muốn?”
“Muốn, muốn, mau a!”
” Dùng miệng?”
“Mau a! Mau!”
Tần Ti mặt không đổi sắc, một chút cũng không để tâm vẻ mặt đang mất kiểm soát của Tuyết.
Thu Trường Thiên thấy cũng không nhịn được, đây đúng là… hai kẻ biến thái a .
“Thiên. . . Ô ô…”
Huỳnh đáng thương vẫn không cởi được quần của hắn, nước mắt như những viên trân châu lại rơi xuống.
Thu Trường Thiên còn đang lo lắng, vốn định để tùy Huỳnh, hay là kiên trì không cho bạch hồ ly kia thực hiện được âm mưu?
Tuyết đột nhiên cắn lỗ tai Tần Ti, một bên cắn một bên nói gì đó, vừa nói vừa khóc, cuối cùng khóc đến cơ hồ không thở nổi, mới buông lỏng lỗ tai đã bị hắn cắn đến ứa máu.
Vẻ mặt Tần Ti vẫn không đổi sắc, giống như người bị cắn không phải là hắn, còn dịu dàng liếm đi nước mắt trên mặt Tuyết.
Tuyết cũng không cảm kích, ủy khuất đến cực điểm nói :
“Ngươi mau a…”
Này… đây là cái tình huống gì a…
Thu Trường Thiên cảm giác được đầu óc của chính mình ngày càng loạn, tên bạch hồ ly đê tiện kia cư nhiên lại khóc thảm thiết như vậy?
Lại nhìn đến Huỳnh cũng đã hết khóc, nhưng hai mắt không chớp đang chăm chú nhìn Tuyết.
Cuối cùng Tần Ti cũng đem dục vọng của Tuyết ngậm vào trong miệng, phun ra nuốt vào, thanh âm Tuyết thoáng cái cao lên, hô hấp càng thêm rối loạn, ngực phập phồng khiến cho người ta không thể dời tầm mắt khỏi hai khỏa hồng đã muốn nở rộ kia.
Tuyết quay đầu, bày ra dung mạo tuyệt sắc , cư nhiên đối Thu Trường Thiên lộ ra một cái tươi cười cực độ khiêu khích, cái lưỡi phấn hồng đói khát liếm liếm khóe môi.
Chút lý trí còn sót lại của hắn “phanh” một cái liền chính thức tiêu tan !
Thu Trường Thiên di chuyển, nhanh chóng đem những thứ vướng víu lột sạch, trước ánh mắt kinh hỉ của Huỳnh liền tự đem quần áo chính mình xé nát.
Huỳnh chú ý đến vòng cổ của Thu Trường Thiên, hai người hôn nhau vô cùng khó khăn, Thu Trường Thiên cố gắng khiêu khích , đem Huỳnh hôn đến mơ màng, một tay đặt tại nhũ tiêm hồng nhạt của Huỳnh vừa niết vừa bóp, tay kia thì an ủi nam căn hơi lộ ra của Huỳnh.
“A……… ân…”
Thu Trường Thiên nghe Tuyết rên rỉ cũng thực tức giận, nhưng đang hôn Huỳnh hắn cũng dần dần mất đi khống chế, mãi theo đuổi khoái cảm bản năng.
Huỳnh là người bắn ra đầu tiên, Thu Trường Thiên chưa kịp chuẩn bị dược liệu bôi trơn, liền dùng tinh hoa của Huỳnh còn ở trong tay bôi vào tiểu huyệt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn luôn luôn tái nhợt của Huỳnh lại bị dục vọng nhuộm đỏ, cực kỳ đáng yêu.
Vừa mới phóng thích còn chưa lấy lại tinh thần, Huỳnh đối với động tác của Thu Trường Thiên cũng có chút đáp lại, mà lúc này tiếng rên rỉ của Tuyết lại vang lên làm Thu Trường Thiên thiếu chút nữa không kìm được dục hỏa.
Huỳnh nghiêng đầu nhìn sang, hai tròng mắt đột nhiên trợn to.
Cả thân người Tuyết cơ hồ thẳng đứng, cái mông bị giơ lên cao, hai chân mở rộng, mà Tần Ti một bên lấy tay khuếch trương hậu đình của Tuyết, một bên dùng đầu lưỡi ở bên trong tiến tiến xuất xuất.
Thu Trường Thiên thấy Huỳnh nhìn không chuyển mắt, cũng nhìn lướt qua, mới liếc mắt một cái cơ hồ bị hù dọa.
Nơi đó… Nơi đó cư nhiên dùng lưỡi…
Đang suy nghĩ muốn biết thân phận người kia… Đế vương a, cảm giác được Tuyết là không thể tưởng tượng nổi.
Hai tay Tuyết nắm chặt ga giường, đã hoàn toàn lâm vào dục vọng, trên mặt trừ vui thích ra còn có dằn vặt khó có thể nhẫn nại.
“Ân….. a…”
Thu Trường Thiên mới lấy lại tinh thần, liền phát hiện chính mình lại bị Huỳnh đẩy ngã.
Huỳnh ngồi phía trên hắn, nhắm ngay dục vọng thẳng đứng của hắn chậm rãi ngồi xuống.
Một loại tâm tình phức tạp trước nay chưa từng có bỗng xuất hiện .
” Thiên, là Huỳnh, chỉ có một người!”
PS: hắc hắc, cũng là 4 người H rồi, thế là 4P
~~_____________________________________________________
Shoorin Yumi : * đạp đạp * này thì 4p, tác giả biến thái a~.
Tiêu : Thật sự cám ơn hai vị dũng sĩ là fin và yumi đã làm giúp ta chương này, nói hẳn ra thì ta ghét chương này quá đi nên ta chỉ có thể lướt qua nó , các nàng đừng trách ta a T.T
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...