Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Tên Ngốc dáng vẻ ngay thẳng nói lời thành khẩn, làm Lý Vân Đức nhất thời không có lời nào để nói.

Một đám quỷ tốt thấy vậy đều quỳ xuống hướng về phía ông ta nói cảm ơn, “Cảm ơn đại ân đại đức của chú Đức, tương lai chúng tôi sẽ báo đáp cho chú!”

Lý Vân Đức tức giận đến mức khuôn mặt đều trở nên xanh lét. Tương lai? Ông ta đâu còn tương lai nữa chứ!

Tương lai của ông ta chỉ sợ là đời đời kiếp kiếp bị nhốt ở nhà quỷ này phải không?

“Được rồi. Cám ơn ân công xong rồi, còn không mau đi đi.”

Vạn Tu Viễn vừa mở miệng, một đám quỷ tốt như sợ gã ta đổi ý, tất cả đều nhanh như chớp chạy mất tăm.

Sắc mặt của Lý Vân Đức lúc sáng lúc tối, nắm chặt tay một lúc lâu, cuối cùng nhận mệnh, “Vạn đại nhân, ngài còn có gì phân phó không?”

“Đất trong vườn hoa hơi khô, ông đi xới đất đi.”

“... Vâng.”


Sau khi Lý Vân Đức bay đi, Đậu Đậu lấy khuỷu tay chọt vào thắt lưng của Yêu Nghiệt, ánh mắt kia rõ ràng viết hai chữ hóng hớt.

Cái tên Lý Vân Đức này nhất định đã che giấu một phần sự thật. Nếu không vì sao Vạn Tu Viễn lại luôn làm khó dễ ông ta như vậy chứ? Nếu không muốn để cho lịch sử đen tối của mình bị phơi ra ánh sáng thì trực tiếp bóp nát hồn phách của ông ta không phải là xong rồi sao?

Yêu Nghiệt kéo vai cô ý bảo cô không cần nói ra đâu rồi khẽ gật đầu với Vạn Tu Viễn, “Đã như vậy rồi thì chúng tôi đi đây.”

Vạn Tu Viễn gật đầu, nói đi thong thả không tiễn. Sau đó gã còn giơ tay lên, lồng chim lập tức bay tới.

Khóe miệng Đậu Đậu giật một cái, nghĩ thầm, không hổ là ăn chơi trác táng, trò chơi chim này đúng là kĩ thuật!

Còn chơi một con sáo chết nữa. Rất sáng tạo!

Nhưng mà sau khi chim chết, linh hồn cũng là chim à?

Súc sinh kia là quỷ gì vậy? Không phải nói người nào làm nhiều việc ác quá thì sau khi chết sẽ đầu thai vào đạo súc sinh sao?

“Con chim kia là cha của hắn ta đó.”

Yêu Nghiệt nói, biến ra một chiếc xe yêu rồi mở cửa xe quay đầu lại nhìn Đậu Đậu, “Lên xe đi.”

Đậu Đậu và Tên Ngốc đều trợn tròn mắt ngây ngẩn cả người, nuốt nước miếng một cái, cẩn thận ngồi lên xe.

Con sáo này là cha của Vạn Tu Viễn?

Cái quỷ gì vậy?

Nếu như bọn họ nhớ không lầm, lúc bọn họ vừa mới vào nhà quỷ thì Vạn Tu Viễn còn đâm con chim ở trong lồng tre để nó kêu Cửu điện hạ cát tường nhỉ?


Sau đó còn ra vẻ khen một câu, “Ngoan, chim nhỏ rất ngoan!”

Lẽ nào cuộc sống quỷ của Vạn Tu Viễn chính là ăn ngủ và dắt cha đi dạo ư?

Ôi! Không tốt, tam quan muốn bùng nổ rồi!

Yêu Nghiệt hắng giọng, “Đó đúng là cha hắn ta. Vạn lão gia đưa hắn vào cung để hắn trở thành một món đồ chơi, bây giờ chỉ là phong thủy luân chuyển mà thôi.”

Đậu Đậu, “... Làm sao anh biết?”

“Con chim kia xin anh giúp đỡ nhưng anh không đáp trả lại nó, bởi vì tất cả những chuyện này đều là báo ứng của ông ta.”

“Ông ta nhờ anh giúp đỡ từ lúc nào vậy?”

“Vừa nãy sau khi vào cửa, nó liên tục kêu ba tiếng Cửu điện hạ cát tường.”

Đậu Đậu, “...”

Được rồi, cô hoàn toàn phục rồi, loại chênh lệch giữa núi và sông này của cô và Yêu Nghiệt, không phải một lát là có thể vượt qua được!


Yêu Nghiệt giơ tay lên xoa tóc trên đầu cô, “Ngoan lắm!”

Đậu Đậu, “... Lái xe của anh cho tốt đi.”

Vì vậy nhà quỷ sở dĩ sừng sững trăm năm mà không bị địa phủ khống chế cũng là vì phía sau có Quỷ Vương Vạn Tu Viễn này sao? Chắc thế rồi, ngủ với đàn ông mà cũng có thể ngủ thành Quỷ Vương, không hổ là thân thể thuần âm and lô đỉnh thịnh thế.

Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, nếu gã ta là thân thể thuần âm là lô đỉnh thịnh thế, vậy thì gã ta không thể tránh được sự sắp xếp của vận mệnh.

Cần gì phải oán hận chứ? Sử dụng một cậu nói của Lão Cửu nhà cô, Vạn gia giúp gã có được thành tựu đó!

Nếu như không phải Vạn gia đưa gã ta vào cung thì làm sao gã ta có thể có thành tựu của ngày hôm nay chứ?

Cái gọi là kẻ thường dân không có tội nhưng lại vì giấu ngọc bích mà có tội, loại thể chất này của gã ta, không ngủ với nhiều người đàn ông thì quá mức lãng phí đó ok?

“... Nếu như cô cũng là loại thể chất này thì sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui