Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Vương Yên Nhiên sợ hãi thét chói tai, vừa khóc vừa dùng sức xoa mặt. Nhưng làm vậy chẳng có tác dụng gì cả, những vết chàm đó giống như ngấm vào da cô ta, cho dù cô ta có lau thế nào xoa thế nào cũng không làm được gì.
Vương Yên Nhiên đã sắp phát điên rồi, Thẩm Ngọc Liên cũng tức không chịu nổi. Bà ta nhìn thấy mấy cái chai lọ để trên bàn của Vương Yên Nhiên, nổi điên lên tát mạnh vào mặt Vương Yên Nhiên.
“Mày bôi những thứ gì lên mặt thế hả? Còn nhỏ tuổi mà không lo học hành mà học cái thứ xiêu vẹo tà đạo gì đây?”
Sau đó bà ta cầm mấy cái lọ kia lên xem, không có nhãn hiệu không có hướng dẫn sử dụng, nhìn là biết chính là sản phẩm ba không rồi.
Bà ta càng tức giận hơn, “Cái thứ sản phẩm ba không này mà mày cũng dùng à? Mày có biết nhiệm vụ hàng đầu ở cái tuổi này của mày là học hành cho tử tế không hả?”
Vương Yên Nhiên khóc tức tưởi, đứa bé trai đang chơi game ở phòng khách bước vào nhìn, không nhịn được còn cười. Điều này càng khiến cho Vương Yên Nhiên nổi điên hơn, cô ta đẩy nó ra, “Cút đi!”
“Mày hung dữ cái gì hả? Tự mình dùng linh tinh nát mặt ra rồi còn trút giận lên em mày à? Mày không biết trên đời này trừ cha mẹ ra thì người thân thiết nhất với mày chính là anh em của mày sao? Tương lai hai đứa mày phải sống dựa vào nhau nữa đấy!”
Thẩm Ngọc Liên không nhịn được lại dạy dỗ một tràng nữa, Vương Yên Nhiên khóc không dừng lại được. Mặt bị hủy rồi, cuộc đời này của cô ta bị hủy rồi! Thử hỏi đứa con trai nhà giàu nào sẽ thích một đứa con gái xấu xí chứ?
Vương Quyền Phú cũng coi như nghe ra được tiền căn hậu quả từ những lời nói linh tinh đó. Sau đó ông ta đi qua đây, rất chậm, rất mệt mỏi. Ông ta nhìn thấy mặt Vương Yên Nhiên.
“Bây giờ là lúc nói mấy cái này ư? Bà đi lấy tiền, tôi đi lái xe, mau đưa có đến bệnh viện khám xem sao.”
Thẩm Ngọc Liên hung dữ lau mặt Vương Yên Nhiên, lau đến nỗi da đỏ hết lên nhưng cũng không thể lau những vết chàm đó đi được. Rồi bà ta mắng một câu cái thứ phá gia, nghiến răng xoay người về phòng lấy tiền.
Làm sao có thể không khám cho nó chứ? Mặt bị hủy rồi, tương lai nhận lời mời phỏng vấn tìm việc sẽ ảnh hưởng lớn thế nào chứ? Bây giờ không chịu bỏ tiền cho nó đi khám, tương lai nghiêm trọng rồi phải phẫu thuật thẩm mỹ thì sẽ càng tốn tiền hơn!
Nhưng Vương Yên Nhiên không biết những thứ này, nói cho cùng thì cô ta vẫn chỉ là một đứa bé thôi. Bị mẹ mình mắng là cái thứ phá gia, rốt cuộc vẫn sẽ có bóng đen tâm lý, cũng rốt cuộc vẫn oán hận.
Nhưng mà người cô ta hận nhất vẫn là Kim Đậu Đậu!
Chẳng trách cô ta nhìn thấy Kim Đậu Đậu cứ có một loại dự cảm không lành. Chẳng trách cô ta có thể thuận lợi lấy trộm thuốc điều chế mỹ phẩm như vậy. Hóa ra tất cả những thứ này đều là do Kim Đậu Đậu bố trí. Nhất định là Kim Đậu Đậu đã bỏ thứ gì vào trong nước điều chế mỹ phẩm, cố ý hại cô ta bị hủy mặt!
Vương Yên Nhiên bừng tỉnh, sự thù hận trong lòng như hạt giống điên cuồng đâm chồi lớn lên. Nhưng từ trước đến giờ cô ta là người nhát gan sợ phiền phức, sự căm hận nhanh chóng lùi đi, chỉ còn lại sự sợ hãi và kinh hoàng khiếp sợ dâng lên.
Kim Đậu Đậu biết người trộm thuốc điều chế mỹ phẩm là cô ta rồi, làm sao đây làm sao đây? Kim Đậu Đậu sẽ không tính toán cô ta trả thù cô ta đấy chứ? Nhà cô ta không có quyền không có thế, làm sao có thể đấu thắng được Kim Đậu Đậu đây?
Bây giờ cô ta có cần tìm Kim Đậu Đậu xin lỗi không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...