Chẳng lẽ vợ thật sự giống như lời thám tử bẩm báo, là thánh nữ của Ma tộc à?
Nhưng không phải Ma tộc có rất nhiều thánh nữ sao?
Lúc sinh ra chưa có Nhiễu Lan Đằng, sau này mới có thì chính là thánh nữ của Ma tộc, còn có.... còn có cái gì?
Tại sao thánh nữ của Ma tộc lúc sinh ra chưa có Nhiễu Lan Đằng, nhưng sau này lại có?
Còn có lời cảnh cáo không được tu đạo đó nữa, chẳng lẽ vợ tu đạo rồi sẽ có hậu quả gì vô cùng không tốt?
Hay là nếu vợ tu đạo sẽ có thể áp chế ma lực ở trong cơ thể?
Yêu Nghiệt cau mày, không nghĩ ra được đây rốt cuộc là chuyện gì. Trên người vợ có quá nhiều quá nhiều ẩn số, ngay cả hồi đó đột nhiên xuất hiện ở doanh trại của hắn cũng là một chuyện hết sức kỳ quái. Doanh trại của hắn canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, cô tay trói gà không chặt làm sao có thể vòng qua được nhiều cơ sở ngầm trà trộn vào trong như vậy chứ?
Yêu Nghiệt đang suy nghĩ thì Đậu Đậu đi từ trong phòng tắm ra, vì vậy hắn đổi thành vẻ mặt thoải mái hiền lành ôm cô vào lòng, “Nào, anh sấy tóc giúp em.”
Đậu Đậu ngoan ngoãn đưa máy sấy tóc cho hắn, làm tổ ở trong lòng hắn rồi lại cầm máy tính bảng lên.
Yêu Nghiệt bật máy sấy tóc, động tác dịu dàng sấy mái tóc đã có thể buộc lên được giúp cô. Ở bên cạnh cô đã ba bốn tháng rồi, tóc cô cũng từ mái tóc dài xơ ban đầu biến thành mái tóc cụp, rồi lại biến thành kiểu có thể buộc lên được như bây giờ.
Hai đứa bé oe oe chào đời, đã sớm có thể mở miệng gọi cha mẹ.
Nếu như không có cây Nhiễu Lan Đằng kia thì thật tốt biết bao!
Yêu Nghiệt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm sợi tóc mềm mại trong tay, đặt máy sấy tóc xuống khẽ ôm cô vào lòng, “Thi đại học ở Yêu Đô được không?”
“Lúc ở Hội Tụy em đã đồng ý với anh rồi mà. Sao thế, anh cảm thấy em sẽ nuốt lời ư?”
“Đúng, anh sợ em nuốt lời.”
“Anh yên tâm, em đã đồng ý đến Yêu Đô rồi thì nhất định sẽ đến Yêu Đô. Đến lúc đó, em sẽ xem xem có con rắn nữ không có mắt nào dám lại gần anh nữa không!”
Yêu Nghiệt không nhịn được cười, cằm đặt trên hõm vai Đậu Đậu khẽ run run.
Đậu Đậu bị ngứa đẩy hắn ra, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, “Đúng rồi, người phụ nữ đó còn nói, chỉ mong bây giờ em yêu anh nhiều hơn một chút. Thật là kỳ quái! Em còn tưởng bà ta là mẹ anh nữa cơ.”
Yêu Nghiệt khựng lại. Xem ra cây Nhiễu Lan Đằng kia thật sự là ăn tình yêu mà sống rồi. Đợi đến ngày nào đó nó trưởng thành thì tình yêu lớn bao nhiêu cũng sẽ bị nó ăn sạch.
Thấy Yêu Nghiệt không nói gì, Đậu Đậu dùng cùi chỏ khẽ đụng hắn, “Sao anh lại không nói gì thế, đó thật sự là mẹ anh à?”
Yêu Nghiệt hoàn hồn lại, vội nói, “Em nói tướng mạo của bà ta xem nào, có khi là mẹ anh thật ấy chứ. Người làm mẹ đều hi vọng con dâu yêu con trai mình hơn một chút mà.”
“Nói tướng mạo của bà ta hả? Em còn chẳng nhìn rõ bà ta trông như thế nào ấy.”
Đậu Đậu nói rồi ngáp một cái, kéo tay áo hắn nói, “Đi ngủ trước đã, lát nữa còn phải đi bắt bà dì giúp việc kia nữa!”
Yêu Nghiệt ừ một tiếng, cởi áo khoác ra, ôm vợ con vào lòng, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Nửa đêm, Tứ Bất Tượng tỉnh dậy đầu tiên, nó nhân lúc Đậu Đậu ngủ say nhảy lên trên mặt Yêu Nghiệt, còn chưa giẫm lên đã bị Yêu Nghiệt xách lấy gáy rồi.
Yêu Nghiệt vừa động, Đậu Đậu nằm bò trên người anh đã trở mình.
Biển Biển ngoan ngoãn ngủ ở trong góc, Viên Viên cũng đã nằm vắt ngang vắt dọc lên đỉnh đầu Đậu Đậu, một cái chân nhỏ còn đang đạp lên má cô nữa.
Yêu Nghiệt đặt chân Viên Viên xuống, lại nhìn con trai, đoán có lẽ nó bị Viên Viên chen nên không còn cách nào phải chạy vào trong góc ngủ.
Vốn dĩ hai đứa nó là nằm ở giữa hắn và vợ.
Bây giờ… ha ha.
Đương nhiên, chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...