Có điều có bị oan hay không, Yêu Nghiệt cũng không quan tâm. Điều hắn quan tâm là Thiên giới phái người đến lấy long cốt của hắn, rốt cuộc có mục đích gì?
“Lấy Thiên vấn ra đi.” Yêu Nghiệt đột nhiên mở miệng, Đậu Đậu vội vàng lấy một cái gương ra khỏi vòng tay, “Đây.”
Yêu Nghiệt cầm lấy, gương gợn sóng giống như nước, Tứ Bất Tượng chui ra từ trong gương, “Chuyện gì thế?”
“Người của Thiên giới tại sao phải lấy xương của ta? Còn nữa, là ai lấy?”
Cái mặt lông lá của Tứ Bất Tượng đần ra, cụp mắt một lúc lâu mới mở miệng, “Ngọc đế kiêng dè anh, cho nên phái người xuống lấy.”
“Kiêng dè ta?”
Yêu Nghiệt cau mày, hiển nhiên không tin, “Tại sao lại kiêng dè ta? Ta không có hứng thú gì với ngôi vị của ông ta cả.”
“Anh không có hứng thú, nhưng Long Vương cảm thấy rất hứng thú. Anh là con trai đắc ý nhất của Long Vương, thiên phú của anh không ai sánh bằng. Long Vương có ý muốn anh soán vị, nếu không sẽ không khăng khăng bắt anh kết hôn với Cơ Yêu Nguyệt.”
Tứ Bất Tượng nói xong, Yêu Nghiệt liền im lặng. Hắn đang suy nghĩ, nếu như lão già sống dai khăng khăng bắt hắn kết hôn với Cơ Yêu Nguyệt là vì thế lực của Tây Hải, vậy sau khi Tây Hải bị tàn sát thì hoàn toàn không cần thiết nữa. Cho nên, lão già sống dai không chỉ là vì thế lực của Tây Hải mà còn vì huyết thống của Long tộc nữa. Đây chính là nguyên nhân lão già sống dai nhất định phải bắt hắn lấy Cơ Yêu Nguyệt. Có điều, Thiên đình kiêng dè hắn, vậy tại sao còn phái Thiên Vấn xuống giúp Cơ Yêu Nguyệt? Nếu kiêng dè, cần gì phải muốn hắn sinh Long tộc huyết thống thuần túy chứ?
Tứ Bất Tượng nhìn thấu sự nghi ngờ của Yêu Nghiệt. Điều này không khó để nhìn ra, bởi vì không có người ngoài cho nên biểu tình của hắn đủ rõ ràng.
Có điều...
Tứ Bất Tượng nhìn Đậu Đậu, chỉ có thể lấp lửng nước đôi, “Hai cái hại chọn cái ít hại hơn, Thiên đình đương nhiên biết đạo lý này.”
Con ngươi Yêu Nghiệt co lại, Tứ Bất Tượng lắc đầu, dứt khoát xoay người, chui trở lại trong gương.
Hắn hiểu rồi, như vậy thì nó cũng không có gì để nói nữa. Đối với thân phận của chủ nhân, nó cũng chỉ biết những điều này, còn là vô tình nghe được từ chỗ Ngọc đế nữa. Nó đúng là đồ của Tiên giới, đúng là thông kim bác cổ, nhưng nói cho cùng nó cũng chỉ có thể hiểu được năm giới thôi!
Chuyện của Ma tộc nó chỉ có thể bác cổ chứ không thể thông kim, chứ đừng nói là dự đoán tương lai.
Yêu Nghiệt hiển nhiên cũng biết điểm này, khẽ siết chặt tay, đưa gương cho Đậu Đậu, “Đi thôi.”
Đậu Đậu mù mờ, cầm Thiên Vấn bỏ vào trong vòng tay, không nhịn được vẫn hỏi.
“Lời cuối cùng của nó có ý gì thế? Cái gì gọi là hai cái hại chọn cái ít hại hơn, hai cái hại nào? Vừa rồi không phải vẫn nói chuyện cha của anh muốn anh soán vị à?”
“Ý của Tứ Bất Tượng là... bất luận Ngọc đế có lấy long cốt của anh hay không thì Long Vương vẫn muốn sai anh soán vị, nếu đã như vậy, ông ấy sẽ hai cái hại chọn cái ít hại hơn.”
Cách giải thích này…
“Chuyện này không gọi là hai cái hại chọn cái ít hại hơn được chứ?”
“Ừ, anh cũng cảm thấy như vậy, cho nên… năng lực biểu đạt ngôn ngữ của Tứ Bất Tượng có vấn đề.”
Yêu Nghiệt vừa nói như vậy, Tứ Bất Tượng liền ha ha. Có điều nó cũng hết cách rồi, ai bảo nó ăn nhờ ở đậu chứ?
Nỗi oan này nó chịu cũng phải chịu, không chịu cũng phải chịu...
Lúc Đậu Đậu hỏi nó có phải là thật hay không, nó chỉ có thể ha ha cười khan hai tiếng bày tỏ, “Đúng, chính là như vậy!”
Đậu Đậu xem thường nhìn Tứ Bất Tượng một cái, quay đầu lại hỏi Yêu Nghiệt. “Bị Thiên đình lấy đi rồi, thật sự không sao chứ?”
“Không sao, anh có lấy về cũng để đó thôi, sẽ không dùng nó để làm gì cả.”
Đậu Đậu tin Yêu Nghiệt, một đường bị hắn tẩy não, đến lúc về đến chung cư Vạn Tượng, cô đã hoàn toàn không cảm thấy hắn bị mất long cốt sẽ có ảnh hưởng gì nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...