Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, thầm nghĩ, đơn giản? Quả thật đơn giản... Ôi chao ơi! Cái mặt già của cô! Mất hết mặt mũi rồi!

Tên Ngốc thấy không còn chuyện của mình nữa, xách cặp sách lên yên lặng lẩn đi.

Lăng Đầu Thanh không nhịn nổi nữa phụt một tiếng, hoàn hồn lại nhìn thấy sắc mặt Đại Vương nhà gã đen lại, vì thế gã cúi đầu xoay người, cũng yên lặng rời đi.

Viên Viên cắn ngón tay út của mình, càng nghĩ càng cảm thấy mình đã ngộ ra chân lý rồi.

Cho nên nó quyết định, lần sau người anh này không cho nó kẹo, nó sẽ lại gọi anh ta là chồng tiếp.

Vậy là chân tướng đã rõ ràng, hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy mất hết mặt mũi, vội vàng bế con đóng cửa cài then lại.

Biển Biển biết được chân tướng, giận dỗi hừ hừ ngồi trên ghế sofa.

Đậu Đậu đỏ mặt, vội vàng dỗ, “Con trai, đừng tức giận! Con cũng nghe thấy rồi đấy, anh Tinh Trạch của con không có ý đó. Đều là lỗi của mẹ, đều là lỗi của mẹ...”

Thấy con trai cô khó chịu không đếm xỉa đến cô, Đậu Đậu thở dài, nói, “Mua ô tô đồ chơi cho con được không? Mua hai cái nhé?”


Khóe miệng Yêu Nghiệt giật giật, thầm nghĩ, bình thường hắn còn không nỡ nói vợ một câu, con trai hắn thì hay rồi, còn dám cau mặt à?

Hắn không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, “Tuổi không lớn mà tính thì như ông cụ. Đừng để ý tới nó nữa, kệ nó khó tính một mình đi, cái tính này thì có mà độc thân cả đời.”

Đậu Đậu, “... Ha ha.”

Nói con trai mình độc thân cả đời, đây là cha ruột hả?

Nhìn ra thâm ý trong mắt Đậu Đậu, Yêu Nghiệt nhướn mày, “Đương nhiên là cha ruột rồi, cho nên anh mới muốn tốt cho nó.”

Năm đó hắn cũng thối tính y như vậy, suốt ngày nghiêm túc, có chuyện gì cũng giấu ở trong lòng, khó tính, cao ngạo lạnh lùng, không giỏi ăn nói, cho nên mới vất vả để có vợ như vậy.

Nếu như có thể, hắn đương nhiên không hy vọng con trai giẫm lên vết xe đổ của mình rồi.

Hắn đặt con gái vào lòng Đậu Đậu, xoa đầu Đậu Đậu nói, “Đi ngủ bù đi.”

Đậu Đậu đầu tiên ngẩn ra một chút, sau đó lắc đầu, “Nó vẫn còn nhỏ, không cần phải vội giáo dục ngay từ giờ thế chứ. Tính theo tuổi tác của con người thì nó còn chưa được hai tháng nữa!”


Còn nữa, con gái phạm lỗi nhưng hắn lại muốn dạy dỗ con trai. Quả nhiên những người cha trên khắp thiên hạ đều không biết làm thế nào với con gái mình cả.

Khụ, đợi đã, con gái không sai, người sai là cô, là cô!

Cô không nên làm nũng với Yêu Nghiệt ngay trước mặt con gái, khả năng bắt chước của trẻ con là mạnh nhất. Lần này thì hay rồi, ầm ĩ thành trò cười rồi chứ?

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu vội mở miệng, “Đừng, anh đừng dạy dỗ con nữa, người nên chịu dạy dỗ là em.”

Đậu Đậu vừa nói như vậy, mắt Yêu Nghiệt lập tức thẫm lại.

Đậu Đậu hoàn toàn không phát hiện ra lời nói của mình có gì kỳ lạ, cô ù ù cạc cạc nhìn Yêu Nghiệt một cái, rồi bế con gái xoay người trở về phòng.

Thôi đi thôi đi, nhìn hắn như vậy là quyết tâm muốn sửa đổi tính tình của con trai nhỏ rồi. Nếu như cô ngăn cản, vậy sau này hắn làm sao còn tạo được hình tượng huy hoàng ở trước mặt con trai nữa chứ?

Huống hồ cô cảm thấy hắn lo lắng như vậy cũng có lý. Tính tình của con trai quả thật hơi kì quặc...

Vì vậy Đậu Đậu ngáp dài, đắp chăn ôm con gái ngủ bù. Sau đó lúc tỉnh lại, hai cha con đã giải quyết được rồi. Không biết Yêu Nghiệt dùng cách gì mà lại thuyết phục được con trai khó tính, để nó hướng về phía cái gương nhỏ bằng lòng bàn tay, luyện tập phải mỉm cười thế nào.

“Anh đã nói gì với con thế?”

Không đợi Yêu Nghiệt nói gì, Biển Biển đã quay đầu lại tranh trước, “Không thể nói! Đây là bí mật giữa hai người đàn ông!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui