Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu vừa nghĩ như vậy, Yêu Nghiệt đã cười rồi, “Cái này có thể làm, chỉ có điều, một lát nữa vợ đừng có hối hận dấy.”

Đậu Đậu chớp chớp mắt, “Là ý gì vậy? Hối hận? Tại sao phải hối hận?”

Yêu Nghiệt không nói gì, nhân lúc Đậu Đậu dựa vào ghế sau thì không dấu vết bẻ tay lái, rẽ vào một ngõ tối đen như mực. Cùng lúc này, ghế phía sau Đậu Đậu trở nên mềm và dài hơn, tự gắn liền với hàng ghế phía sau Yêu Nghiệt kéo thành một giường lớn mềm mại.

Đậu Đậu vừa dựa vào cái ghế đã ngã vào một cái giường lớn mềm mại. Tuy nhiên không thể để cô than thoải mái, Yêu Nghiệt liền áp thân mình lên luôn.

“Vợ à, trời tối rồi, bây giờ chúng ta sẽ làm một số chuyện không thể mô tả đi.”

Không chờ Đậu Đậu phản ứng, động tác nhanh lẹ lột trần cô.

Đậu Đậu đứng hình, bừng tỉnh liền lập tức lấy tay đẩy ngực hắn ra, “Đừng, anh hai, anh đừng có kích động, vẫn còn đang ở ngoài đường đó!”

Tuy nhiên Yêu Nghiệt lẽ nào lại chịu nghe, từ lúc hôn cô trên xe là hắn chỉ có một ý niệm này thôi. Hôm nay nhất định hắn phải xử lý cô trên xe.


Hắn nhất định không dừng tay, ngược lại còn cười gian tà, nói, “Không sao, dù sao trời cũng tối rồi, lát nữa còn mưa, mọi người đều vội về nhà thu quần áo, không ai chú ý tới chúng ta đâu.”

Nói xong xoẹt một tiếng, trên người Đậu Đậu chỉ còn lại một mảnh che thân.

Trong đêm tối, Đậu Đậu thấp thoáng thấy hắn nhoẻn miệng, sau đó áp sát lên, tay nắm trọn hai cái trứng ốp lết của cô.

“Chờ… chờ đã! Về… về nhà làm không được sao?”

Mặt cô dày, nhưng nói cho cùng cũng có chút liêm sỉ!

Tuy nói không làm lúc thanh thiên bạch nhật, nhưng chuyện này, nói cho cùng đây… đây vẫn là trên đường mà!

Yêu Nghiệt dừng lại, hình như đang suy nghĩ gì đó.

Đậu Đậu vừa nhìn thấy có chuyện, liền vội vàng nhân lúc có cơ hội bèn nói, “Về nhà có được không? Về nhà em sẽ cùng anh đại chiến ba trăm hồi! Em đảm bảo!”


Bình thường Yêu Nghiệt dung túng cô, nhưng tới nước này thì không thể do cô quyết nữa.

Yêu Nghiệt cười nhẹ một tiếng, sau đó từ từ áp sát thân thể, cắn một cái vào hạt đậu đỏ trước ngực cô.

Đậu Đậu luôn cảm thấy ngoài xe có người nhìn thấy, tức giận cũng không dám hé răng một tiếng. Có điều hậu quả của quá căng thẳng… là tất cả giác quan đều bị phóng đại trong đêm tối.

Tên yêu nào đó động tác nhanh lẹ, cười trầm thấp một tiếng, động tác càng lúc càng càn rỡ. Đậu Đậu bị hắn cười tới xấu hổ, dùng lực cắn vào cổ hắn một cái. Thế là nước chảy thành sông, Yêu Nghiệt thuận nước đẩy thuyền, cuối cùng vẫn là… lên được thuyền.

Đột nhiên, không trung vang lên một tiếng sấm, cùng với đó là tia chớp lúc sáng lúc tối, có một đám hóng hớt chạy vào trong ngõ. Đó là một đám thanh niên, hình như là học sinh phổ thông. Bọn họ đứng ở dưới mái hiên tránh mưa, vừa trách móc trời hôm nay thật sự có vấn đề, vừa hiếu kỳ nhìn về phía này.

“Ê, sao lại có cái xe đỗ chỗ kia nhỉ?”

Một tên hóng hớt nhoi đầu nhìn một cái, rồi bùng nổ, “Wow! Rolls-Royce!”

Tên hóng hớt vừa mở miệng, tập đoàn hóng hớt của cậu ta đã nhốn nháo, thi nhau đứng dưới hiên nhà, vây lấy xem chiếc xe không biết tại sao lại dừng ở đây.

Đậu Đậu đứng hình, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Yêu Nghiệt… Đã nói về nhà làm về nhà làm, giờ làm sao đây?

Yêu Nghiệt hừ lạnh một tiếng, không nhịn được, ôm lấy eo cô vào sâu thêm chút nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui