Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu im lặng một hồi, rất lâu mới nói, “Không phải chỉ cần thông qua kỳ thi nhảy lớp là được sao?”

“Không phải, bắt buộc phải ở top 20 toàn khối.”

Đậu Đậu, “… Được rồi, em thấy cũng sắp thi tháng rồi, thi tháng có tính không?”

Hiệu trưởng do dự đang muốn nói không tính thì A Y Cổ Lệ đột nhiên cắt ngang, “Đến trường của cô, trường của cô có thể nhảy lớp! Môn văn hóa chỉ cần được ba trăm năm mươi điểm là được rồi!”

Đậu Đậu nhìn hiệu trưởng, rồi lại nhìn A Y Cổ Lệ. Nếu như Thánh Phong thật sự không thể nhảy lớp, vậy chi bằng tới Hội Tụy, ai nói tốt nghiệp học viện hí kịch Đế Đô là nhất định phải làm minh tinh đâu?

Nhìn Đậu Đậu có vẻ hơi dao động, hiệu trưởng vội vàng nói, “Tính, thi tháng có tính!”

Dù sao bây giờ cho tới kỳ thi tháng cũng còn không quá hai tuần nữa, bà không tin Kim Đậu Đậu có thể học được cái gì ra hồn!


Thành tích trước kia của cô cùng lắm chỉ là đứng một trăm năm mươi toàn khối, bây giờ thì đã ở dưới hơn bảy trăm toàn khối rồi, thật sự có thể nhảy tới top hai mươi trong hai tuần này…

Vậy coi là cô có bản lĩnh.

Đậu Đậu gật đầu, nói một câu làm phiền rồi rồi bèn quay người đi về phía lớp học.

A Y Cổ Lệ ở lại với khuôn mặt đau khổ, “Một hạt giống như vậy, một hạt giống như vậy nên tới Hội Tụy!”

Đậu Đậu lắc đầu bất lực, trong lòng nghĩ, trừ phi Hội Tụy có quỷ, còn không cô không bao giờ tới Hội Tụy.

Khụ, được rồi, nếu như cô biết tương lai có một ngày thật sự tới Hội Tụy bắt yêu thì lúc này nhất định sẽ không nghĩ như vậy.

Đúng là mồm quạ đen mà!

Có điều bây giờ cô không biết, cô hiện đang nghĩ, sắp tan học rồi có nên dạo một vòng tới chỗ Lạc Thi Nhã không?

Cô thở dốc với Lão Cửu nhà cô cả nửa đêm, bây giờ Lạc Thi Nhã nhất định là sững sờ rồi phải không?

Hừ, ai bảo cô ta thèm muốn Lão Cửu nhà cô chứ, đáng đời!

Đúng, phải lộ cảnh ân ái, phải chơi cô ta một vố!


Nghĩ tới đây, Đậu Đậu lạch bạch chạy tới lớp 11/9, Lạc Thi Nhã ở lớp 11/9, Hà Chính Trực cũng vậy. Đậu Đậu vừa đi được tới cửa thì Hà Chính Trực đã nhìn thấy cô rồi.

“Ê, Đậu Đậu! Em đi học rồi hả?”

Sau khi nói xong cũng không cần biết thầy giáo nghĩ gì, bèn kéo ghế chạy ra phía ngoài, bạn cùng bàn vô tội suýt chút nữa thì bị cô đụng trúng.

“Em và ngài Cửu nhà em thế nào rồi?”

Đúng lúc tiếng chuông tan tiết vang lên.

Đậu Đậu vừa nhìn thấy Lạc Thi Nhã đi về phía cô, liền nhếch mép, bày ra vẻ mặt xấu hổ đáng đạt điểm 10, “Làm hòa, làm hòa rồi!”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi!”

Hà Chính Trực nói xong, vừa thấy Lạc Thi Nhã liền không nhịn được mà mở miệng, “Lạc Lạc, cậu nghe thấy rồi chứ? Bọn họ làm hòa rồi! Sau này cậu phải nhớ giải thích, cậu xem, để em ấy hiểu lầm thì không tốt lắm đâu!”


Thì ra sau khi Đậu Đậu tới cục bắt yêu, Hà Chính Trực đã năm lần bảy lượt lên lớp tư tưởng cho Lạc Thi Nhã. Đương nhiên cô ta không nhịn được cũng sẽ không thể hiện ra ngoài, chỉ là không muốn người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như cô ta thật sự cướp đi người đàn ông của Đậu Đậu vậy!

Ngài Cửu không phải là người đàn ông của Kim Đậu Đậu đâu!

Cứ cho là đúng thì cô ta vẫn chưa cướp thành công, sao có thể để người khác nói như vậy được?

Khi đó cô ta giả bộ vô tội giả bộ đáng thương, hết lần này tới lần khác nhấn mạnh cô ta và ngài Cửu không có quan hệ gì, là Đậu Đậu hiểu lầm nhưng không nghe cô ta giải thích!

Hà Chính Trực có bao chính trực chứ, Lạc Thi Nhã nói như vậy cô ấy liền tin luôn.

Đậu Đậu vừa nghe đã cười rồi, “Vâng, anh ấy nói là anh ấy ghét chị Lạc Lạc, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui