Mặt Đậu Đậu đần thối ra, “Cái gì? Lấy Thất ca của anh rồi sao? Không phải cô ta thích anh hả?”
Khi vừa nghe thấy câu báo thù thì không có khả năng lắm của Yêu Nghiệt, cô từng nghi ngờ hắn mềm lòng. Nhưng nghĩ kỹ lại thì, căn bản không có khả năng. Hắn đã có thể vì cô mà sát hại gần như là toàn bộ Tây Hải thì sao mà còn để ý tới một thanh mai trúc mã như vậy? Thanh mai trúc mã đối với hắn chỉ là người lạ gặp mặt với tần suất lớn mà thôi.
Một người bạc tình bao nhiêu thì cũng thâm tình bấy nhiêu, câu nói này không sai chút nào.
Thế là gần như chỉ trong chớp mắt, cô lập tức đã phủ định nghi ngờ đó. Thậm chí còn có chút xấu hổ về sự không tin tưởng của cô ban nãy…
Yêu Nghiệt không hề biết sự xấu hổ này trong lòng Đậu Đậu, chỉ chau mày trả lời nghi ngờ ban nãy của cô, “Trộm long cốt của anh, cứ cho là ông già có coi trọng ả thế nào đi nữa thì cũng sẽ không chấp nhận ả nữa.”
“Vậy… vậy cũng không thể đồng ý lấy Thất ca của anh được chứ? Loại phụ nữ này, đây không phải là hố con ông ta sao!”
Yêu Nghiệt phì cười, “Ông già cũng không muốn, tiếc là không có cách nào khác. Ả dùng thủ đoạn làm chuyện vợ chồng với Thất ca, hơn nữa Thất ca cũng tình sâu nghĩa trọng với ả, điều ngang trái này huynh ấy nguyện làm, chúng ta có thể làm gì được đây?”
“… Nhà anh si tình di truyền hả?”
Hắn như vậy, Thất ca của hắn cũng như vậy, nhà hắn… không dám nghĩ nữa, cứ nghĩ là lại cảm thấy sợ hãi.
Yêu Nghiệt dừng lại, sau đó thì bật cười, “Vợ à, đây là em đang khen anh sao?”
“… Em đang biểu dương anh đó.”
“Anh xin nhận, có điều không hẳn như vậy. Bát ca là người đa tâm, chỉ tính tiểu thiếp của tiên tộc cũng lấy về bảy tám mươi người, người phàm bình thường thì càng không đếm hết, còn về vợ cả, tới bây giờ đến cả bóng dáng cũng không thấy đâu.”
Nói xong nghĩ một lúc, lại bổ sung thêm, “Huynh ấy khá giống với cái lão già mãi không chịu chết đó đấy!”
Đậu Đậu, “…”
Cô còn có thể nói gì được? Cô còn có thể nói thế nào đây?
Yêu Nghiệt gọi cha của hắn là lão già mãi không chịu chết, cô không thể vỗ tay cổ vũ được phải không?
Vậy nên cô chỉ lặng im, sau đó thản nhiên chấp nhận sự thật là không thể tìm Cơ Yêu Nguyệt báo thù. Dù gì Cơ Yêu Nguyệt cũng đã là vợ của người khác, đã không còn uy hiếp gì tới tình cảm của cô và Yêu Nghiệt nữa. Nhưng còn Lạc Thi Nhã không biết là thế nào kia, sao đột nhiên lại nhìn trúng Yêu Nghiệt vậy? Còn dám lắp camera vào đồ chơi để tặng cho cô nữa?
Không ngờ người đàn ông nhà cô lại lợi hại quá phải không?
Không được, phải nghĩ cách để gậy ông đập lưng ông mới được!
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu lại nhìn đồ chơi bằng bông có con mắt bị Yêu Nghiệt xé ra kia một cái, lại nhìn Yêu Nghiệt một cái, rất rõ ràng đang nghĩ… Có thể sửa không?
Yêu Nghiệt ngạc nhiên, nghĩ tới cái gì đó rồi gật đầu, “Được.”
“Sửa được rồi, tối đặt trên đầu giường.”
Yêu Nghiệt, “…”
Hắn có thể nói không không?
Cứ cho cô có thể cam tâm tình nguyện cho Lạc Thi Nhã xem hắn, hắn cũng không tình nguyện cho Lạc Thi Nhã xem đây này!
Oán khí của Yêu Nghiệt rất lớn, lớn tới mức thần kinh thô là Đậu Đậu cũng ý thức được.
“Chỉ quay nửa thân trên thôi.”
Tay Yêu Nghiệt đang cầm cái mắt dừng lại, sau đó là nhanh chóng lắp về chỗ cũ. Chỉ quay nửa thân trên gì đó… vậy thì hắn cũng không vui!
Trứng ốp lết của vợ dạo này khá hấp dẫn.
Vậy nên, à, tối nay vẫn là dùng kiến thức truyền thống tương đối tin cậy.
Tứ Bất Tượng hóng hớt tất cả quá trình, nghe thấy quyết định của đôi vợ chồng này thì biểu cảm đần thối!
Diễn phim H cho tình địch ở phía đầu kia camera xem sao?
Đây là quyết định quái quỷ gì vậy?
Nó hối hận rồi, hối hận thật rồi!
Theo chủ nhân có tam quan kỳ quái như vậy, sớm muộn gì nó cũng mù mắt mà!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...