Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Yêu Nghiệt chau mày, “Hỏi Thiên Vấn xem sao, chắc là nó biết.”

Yêu Nghiệt không nhắc tới Thiên Vấn, Đậu Đậu còn chưa kịp nói với hắn, vừa nhắc tới cô đã nhớ ra rồi, “Phải rồi! Thiên Vấn nhận em làm chủ nhân rồi.”

“… Vậy nên là?”

“Vậy nên… anh không ngạc nhiên sao? Mảnh gương vỡ đó từ sau khi anh đi rồi liền nhận em, nhưng nó vẫn cứ không nói một lời, em sắp nóng ruột tới sinh tật rồi. Một chút ý kiến mang tính xây dựng nó cũng không cho em!”

Thứ đồ vật chẳng đâu vào đâu đó giật giật khóe miệng, nhìn thấy Đậu Đậu đang bắt đầu kể tội nó trước mặt Yêu Nghiệt, liền có ý muốn được yên tĩnh.

Không phải nó không nói!

Nó không thể nói là một việc, cho dù là có thể thì cô cũng không hỏi nó mà!


Tuy nhiên lý do này không thể nào thuyết phục được một tên yêu vợ như mạng sống nào đó, chỉ nghe thấy giọng bình thản của hắn nói lấy ra đây cho anh xem.

Yêu Nghiệt cầm chuôi gương của nó xem xét tỉ mẩn một hồi, đột nhiên mở miệng, “Quả nhiên không có tác dụng gì, vậy vứt đi cho rồi.”

“Chờ đã! Tôi nói, cái gì tôi cũng nói!”

Kính Linh Tứ Bất Tượng từ Thiên Vấn chui ra, lông lá trên người từ trên xuống dưới đều dựng hết cả lên. Nó có thể cảm nhận được tên yêu nào đó không hề nói dối. Nếu như nó không thề thịt nát xương tan thì phải đi lĩnh cơm hộp* rồi.

(*) Lĩnh cơm hộp: thuật ngữ trong ngành giải trí, ý chỉ một nhân vật trong bộ phim nào đó đã chết.

Không đúng, cứ coi như nó không chết trong tay của tên yêu có gia thế này thì trở về Thiên đình cũng sẽ bị lĩnh cơm hộp. Nó đã nhận ma làm chủ nhân rồi, đám lão già cổ hủ ngoan cố trên Thiên đình đó có thể bỏ qua cho nó sao? Dù sao cũng đã phạm sai lầm, trái phải gì cũng là cùng đường, vậy thì chết nào mà chẳng là chết? Chi bằng sai thì sai cho trót, triệt để theo địch cho rồi!

Thế là chiêu nheo mắt của Yêu Nghiệt đã làm cho Kính Linh nói ra sạch sẽ nguyên nhân hậu quả.

Bất luận là Vương Yên Nhiên, Lạc Thi Nhã hay là Cơ Yêu Nguyệt, trước sau có làm ra chuyện gì thì tám đời tổ tông đều bị Thiên Vấn đào bới lên hết.

Đậu Đậu nghe thấy kẻ giật dây phía sau Vương Yên Nhiên là Lạc Thi Nhã thì kinh ngạc, tới chuyện trước kia kiếp này của Cơ Yêu Nguyệt và Yêu Nghiệt cùng chuyện ả làm thế nào hại cô thì càng hét lên phẫn nộ.

“Cũng có nghĩa là chủ nhân phía sau của tất cả những lần tôi xảy ra chuyện chính là cô ta?”

Tứ Bất Tượng gật đầu, “Đúng, là cô ta!’’


“Người bận chủa chún ta, Tiểu Ni Tra!”

Giọng nói non nớt của Viên Viên nói tiếp một câu như vậy, rồi cười khúc khích dễ thương, chỉ điều khiển trên bàn trà, “Mẹ ơi, có thể xem Ni Tra không?”

Đậu Đậu, “… Được.”

Cô cầm điều khiển mở ti vi, đặt con gái ngồi lên sofa, còn lấy một gói bánh nhỏ đưa cho nó. Viên Viên nhóp nhép miệng, trong lòng biết rõ cho dù nó có làm cách nào thì cũng sẽ không có kẹo ăn nên đành chấp nhận bánh quy. Còn về kẹo gì đó… có thể xin anh ở phòng đối diện mà!

Nếu như Đậu Đậu biết trong lòng nó nghĩ như vậy thì nhất định sẽ ra lệnh cấm anh trai nhà đối diện!

Tiếc là cô không biết, cô còn đang băn khoăn chuyện của Cơ Yêu Nguyệt. Cô bế Biển Biển mặt kiêu ngạo bỏ lên sô pha, để nó xem hoạt hình cùng Viên Viên rồi quay đầu hỏi Thiên Vấn, “Bây giờ Cơ Yêu Nguyệt đang ở đâu?”

Cô muốn báo thù, năm lần bảy lượt hại hai đứa nhỏ, cuối cùng còn dám đổi hồn cho Yêu Nghiệt?

Người phụ nữ như vậy nên cho nổ chết tại chỗ luôn đi!


Thiên Vấn nhìn Yêu Nghiệt một cái, không biết nên nói hay không.

Yêu Nghiệt xoa mi tâm, “Báo thù thì không có khả năng lắm, có điều sau này cô ta sẽ không xuất hiện nữa đâu.”

Đối với điểm này, hắn rất tin tưởng Thất ca.

Đàn ông đều là kẻ đi săn bẩm sinh, không săn được cũng thôi đi, nhưng một khi đã chiếm được lãnh địa trong tay thì sẽ không có khả năng thoát ra được nữa.

Thất ca nói cho cùng… cũng là huynh đệ ruột của hắn.

Nghĩ tới đây, hắn ôm vai Đậu Đậu, “Đừng nghĩ nhiều quá, không phải anh mềm lòng, chỉ là… cô ta đã lấy Thất ca rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui