Đậu Đậu đắn đo một lúc, vẫn quyết định nói, “Bọn con đi thi chứng nhận bắt yêu. Chú Tư Sở biết chuyện này, Minh Hiên, anh ta… anh ta bị thương nhẹ, có lẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng đâu ạ.”
Có trời làm chứng, những lời cô nói là sự thật!
Nhược Nam cũng nói rồi, giữ lại mạng sống nhất định có thể, chỉ là hai trái cà thì không chắc chắn thôi.
Có điều trước khi cô trở về, Nhược Nam chẳng phải còn nói có thể làm cái phẫu thuật gì đó sao? Nếu đã như vậy thì chẳng phải là chuyện nhỏ không có gì đáng lo hay sao.
Cho nên cô không hề nói dối! Cho dù có nói dối thì cũng là lời nói dối có ý tốt!
“Vậy được, việc Minh Hiên bị thương trước tiên đừng nói với ông ngoại bà ngoại, đợi nó khỏe rồi hẵng nói cũng không muộn.”
Đậu Đậu gật đầu nói vâng, trong lòng lại nghĩ… Hà hà, có lẽ sẽ không khỏe được đâu.
Về việc liên quan đến sinh nhật của Đậu Đậu, Sở Ngọc Bình quyết định tổ chức, hơn nữa còn quyết định tổ chức thật to thật đặc biệt!
Đậu Đậu tỏ ý hoàn toàn không có ý kiến gì, dù sao bởi vì chuyện của Lão Cửu nhà cô mà bọn họ cực khổ lâu như vậy, khoe khoang khoác lác một chút cũng là điều nên làm mà.
Ngắt điện thoại xong, Đậu Đậu liền đuổi Tên Ngốc về phòng làm bài thi. Cô còn có chuyện cần hỏi Yêu Nghiệt, cô muốn hỏi hắn, lúc trước khi hắn ở trong cơ thể của Sở Minh Hiên, vậy kẻ giả mạo ở trong cơ thể hắn là ai?
Mẹ nó, quá đáng ghét!
Để cô biết được kẻ đó là ai thì sau này kẻ đó đừng hòng sống yên ổn!
Yêu Nghiệt nhìn ra suy nghĩ từ trong ánh mắt cô, ngay lập tức bật cười, “Là Sở Minh Hiên, em định làm thế nào để cậu ta không yên ổn qua ngày?”
Đậu Đậu, “… Sở Minh Hiên? Là cậu ta?”
“Ừm, nếu không em cho rằng là ai?”
“Chắc không phải đâu.”
Câu nói này của Đậu Đậu vừa dứt, sắc mặt Yêu Nghiệt đã sa sầm xuống, “Tại sao lại không phải, em cảm thấy cậu ta không phải là loại người đó?”
“Em cảm thấy cậu ta… em cảm thấy cậu ta phải! Vừa nhìn đã biết cậu ta không phải loại tốt đẹp gì! Uổng cho em còn tưởng rằng một người cả đời làm bộ nam thần thì sẽ trở thành nam thần thật. Không ngờ cậu ta lại không từ thủ đoạn như vậy!”
Đậu Đậu tức tối nói xong câu đó, phát hiện mặt của Yêu Nghiệt vừa đen vừa đỏ.
Sau đó cô nghĩ ngợi một lúc, hình như lôi cả hắn vào mắng rồi.
Nếu nói đến việc không từ thủ đoạn thì Lão Cửu nhà cô mới là tổ sư của kẻ không từ thủ đoạn đó!
Cô nói Sở Minh Hiên như vậy, Lão Cửu nhà cô không phải đã là lạy ông tôi ở bụi này rồi chứ?
Đáp án rất rõ ràng, chính là như vậy!
Đậu Đậu vội vàng ha ha cười gượng mấy tiếng cứu chữa, “Anh không giống thế, anh không giống thế.”
“Ồ? Sao lại không giống thế?”
“Anh… Cách thức không từ thủ đoạn của anh cao cấp hơn, đúng, cao cấp!”
Thế nhưng điều đó lại không thể an ủi được Yêu Nghiệt, đối với cách giải thích của vợ hắn, hắn chi có hai từ, “Ha ha.”
Đậu Đậu, “…”
Ha ha là có ý gì? Không thừa nhận?
Haizz, gần đây Lão Cửa nhà cô càng ngày càng khó dỗ rồi.
Không còn cách nào khác, ai bảo hắn đẹp trai cơ?
Đúng rồi…
“Anh đẹp trai hơn cậu ta, đẹp trai chết đi được!”
Yêu Nghiệt nhướn mày “… Còn gì nữa?”
Đậu Đậu vừa thấy mình tìm được phương hướng chính xác, liền vội vàng nhanh nhảu nịnh hót, “Còn lợi hại hơn cậu ta, biến đổi nhiều hơn cậu ta, giống như một cái giếng sâu khơi mãi không hết vậy. Tốt, vô cùng tốt!”
“Biến đổi nhiều? Giếng sâu?”
Yêu Nghiệt nheo mắt nguy hiểm, Đậu Đậu vội vàng cứu chữa, “Ấy, không phải không phải không phải, em đang khen anh!”
“Ha ha.”
“…”
Xong rồi, nịnh hót nịnh nhầm chỗ rồi.
Đậu Đậu không nghĩ ra lí do cứu chữa thích hợp. Cô thở dài, chỉ có thể tỏ tình, coi như là màn vùng vẫy cuối cùng vậy.
“Hai người không giống nhau, người em yêu là anh. Cho dù có nhiều lúc những việc anh làm ở trong mắt người khác là không đúng không tốt, nhưng đối với em, cũng không phải là không thể tha thứ được.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...