Vân Tung lại tiếp tục ra sức ấn mạnh chuông cửa thêm một lúc nữa, cuối cùng Đậu Đậu đành lạch bạch dép lê đi ra mở cửa.
Vừa mở cửa, lão già mất nết đã nhìn vào bên trong, vừa thấy Yêu Nghiệt, ngay lập tức nổi điên lên, “Kim Đậu Đậu! Con ăn cái gì vậy hả? Hắn bắt cóc con mà con cũng không biết gọi người sao?”
Đậu Đậu gần như hoàn toàn ngờ nghệch, “Hả? Bắt cóc con?”
“Đúng vậy! Đây không phải là bắt cóc con sao? Trước đó bắt cóc cháu trai lớn của ta, giờ lại uy hiếp con, ta vừa nghĩ đã biết là như vậy!”
Vân Tung vừa nói vừa đi đến trước mặt Yêu Nghiệt, giơ tay muốn ôm lấy hai nhóc.
Cái điệu bộ đó hoàn toàn không coi mình là người ngoài mà!
Thế nhưng Yêu Nghiệt cũng không kiêng nể gì, sao có thể để ông ta động đến hai bảo bối của mình chứ?
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng giơ tay chặn lại, Vân Tung đã lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước liền, lắc lư một hồi lâu mới đứng vững được.
Vân Tung bị mất mặt trước đồ đệ, lập tức lấy lại tư thế muốn đánh nhau với Yêu Nghiệt.
Yêu Nghiệt hơi nhíu mày lại, nói, “Ông đừng có ở đây mà giả điên giả ngốc! Cho dù ông có vu cáo tôi bắt cóc thì đồ đệ của ông cũng sẽ không về núi Đạo Vương với ông đâu.”
Suy nghĩ của Vân Tung bị chọc thủng, sắc mặt hơi đỏ gượng gạo, “Yêu ngôn muội dân! Đậu Đậu, con nhanh chóng đưa bọn trẻ đi đi, đừng để hắn uy hiếp nữa! Núi Đạo Vương chúng ta dù thiếu người cũng sẽ đánh đến cùng, không thể bị mất mặt!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh một cái, “Ấy, sư phụ, con không bị anh ấy uy hiếp, là con tự nguyện ở cùng anh ấy.”
Cô đã từng tưởng tượng qua cảnh tượng khi bị lão già mất nết phát hiện sẽ như thế nào, chỉ là không ngờ sẽ như bây giờ, thản nhiên như thường, lời lẽ thẳng thắn.
Không thấy mất mặt, cô hoàn toàn không cảm thấy mất mặt!
Haizz! Đó nhất định là yêu rồi! Đó nhất định là do cô hướng về bình đẳng chúng sinh là hòa bình sáu giới rồi!
Cô hắng giọng, nhân lúc Vân Tung còn đang trợn mắt á khẩu bổ sung thêm, “Con thích anh ấy, không thích Lạc Lê.”
Vân Tung gần như muốn phát điên, ông hoàn toàn không tin lời của Đậu Đậu vừa nói.
Không, có lẽ trong tiềm thức của ông đã tin rồi, chỉ có điều nhất thời vẫn chưa thể chấp nhận. Ông cảm thấy nhất định là do Yêu Nghiệt làm cô mu muội, nếu không phải vì hắn xúi giục thì đồ đệ còn đang ngoan ngoãn của ông sao có thể đi sai đường chứ?
Hôm qua cô gái tên Trương Nhược Nam vừa nói, ông đã lập tức cảm thấy là lỗi của Xà Yêu!
Đồ đệ của ông ngoan như thế, có liêm sỉ như thế, sao có thể ở bên cạnh tên yêu giảo quyệt được chứ?
Nhất định là có nỗi khổ gì đó không thể nói ra!
“Đồ nhi, có phải con có nỗi khổ gì không? Có phải hắn uy hiếp con không? Con nói cho sư phụ biết, sư phụ sẽ làm chủ cho con!”
Đậu Đậu gần như muốn quỳ xuống trước mặt ông, “Không có! Anh ấy không uy hiếp con, là con thích anh ấy!”
“Ta không tin!”
“Vậy làm thế nào người mới chịu tin là con thích anh ấy?”
“Con nói xem, con thích hắn ở điểm gì?”
Vân Tung nghĩ rằng Đậu Đậu sẽ không nói ra được, bởi vì ông cảm thấy chắc chắn cô đang nói dối.
Thế nhưng hai gò má đồ đệ của ông lại ửng đỏ, điệu bộ của một cô gái rất rõ ràng!
Cô đưa ánh mắt chứa đầy tình tứ nhìn Yêu Nghiệt trước, sau đó thì thầm.
“Con… con thích sự ấm áp chu đáo của anh ấy, thích lòng dạ đen tối của anh ấy, thích sự ngây thơ ấu trĩ của anh ấy, thích sự vô lại của anh ấy, tóm lại là con thích anh ấy!”
Vân Tung liền sững người.
“Đồ nhi, những điều con nói là của cùng một người à? Sao ta lại cảm thấy con nói đến một người bị rối loạn đa nhân cách vậy?”
“Con thích cái đa nhân cách của anh ấy, như thế cảm giác như đang yêu rất nhiều đàn ông! Sao nào? Không được sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...