“Thất ca, huynh thật sự quyết định muốn cưới ả ta?”
Ly Mộ Bạch dừng chân lại nói, “Đúng vậy. Nể tình cô ấy sắp trở thành chị dâu của đệ, khoan dung cho cô ấy một lần, được không?”
Yêu Nghiệt: “...”
Không nghe thấy Yêu Nghiệt đồng ý, Ly Mộ Bạch lại hỏi, “Tiểu Cửu, có được không?”
“Nếu Thất ca đã nói như vậy, đệ không thể không nể mặt. Đệ tha cho ả ta một lần, nhưng chỉ là một lần mà thôi. Nếu sau này ả ta còn...”
“Cô ấy sẽ không đâu.”
“Tốt nhất là như vậy. Còn nữa, sau này nếu Thất ca hối hận, đừng trách đệ hôm nay không nhắc nhở huynh.”
“Ừ, huynh biết rồi.”
Ly Mộ Bạch nói xong, lại càng ôm chặt Cơ Yêu Nguyệt hơn nữa, từng bước từng bước đi về cung điện của mình.
Yêu Nghiệt thở dài, nhìn thấy Tiểu Thập ngoan ngoãn đứng bên cạnh, không có cách nào đành đưa tay xoa xoa đầu cậu ta, “Tiểu Thập, sau này đệ lớn lên, đừng có ngốc giống huynh ấy!”
Tiểu Thập nghiêng đầu nghĩ một lúc sau đó nói, “Đệ không muốn giống Thất ca, cũng không muốn giống huynh. Đệ cảm thấy hai huynh đều ngốc!”
Yêu Nghiệt giơ tay cốc vào đầu cậu ta một cái.
Tiểu Thập đau đến há mồm trợn mắt đang định giậm chân thì lại nghe thấy Yêu Nghiệt nói, “Tối nay ta sẽ ngủ ở chỗ đệ.”
Tiểu Thập ngoan ngoãn cun cút chạy theo người anh mà cậu sùng bái nhất, vừa đi còn không ngừng hỏi, “Cửu ca, người mà huynh thích có phải người phụ nữ xấu xa không?”
“Hôm nào đó đệ đến nhân gian, ta sẽ cho đệ gặp cô ấy.”
“Vâng vâng! Đệ nhất định phải đi xem xem cô ta là thần thánh phương nào, lại có thể bắt Cửu ca khăng khăng một mực với cô ta như vậy!”
Tiểu Thập nắm tay thề thốt son sắt, không im lặng được bao lâu lại hỏi, “Cửu ca, Yêu Nguyệt tỷ tỷ thực sự giống như huynh nói sao? Tại sao đệ lại cảm thấy không giống chứ?”
Yêu Nghiệt không trả lời mà hỏi ngược lại, “Đệ thấy ta giống rắn không?”
“Không giống!”
…
Trời sáng, Đông Hải nhanh chóng nhộn nhịp trở lại. Đám cua cá tôm tép mà Long Hậu sắp xếp đã bắt đầu bận rộn bố trí cung điện, chưa đến nửa canh giờ cả Long cung đã treo đèn kết hoa.
Yêu Nghiệt nhìn vậy liền lắc đầu, gọi Tiểu Thập còn đang lười biếng thức dậy rửa mặt, dẫn đầu đi tìm Long Hậu.
Việc kết hôn của Long cung lớn như vậy, những người có chức quyền đều sẽ đến. Hắn phải đi hỏi Long Hậu nếu hắn lộ diện thì có gì bất tiện không. Vì trong mắt những người đó, hắn chính là tên cầm đầu sát hại cả khu vực Tây Hải.
Bên trong Thiên Điện của Long cung, một đám cô gái ốc vội vàng xoay vòng vòng. Bọn họ đến đây để hầu hạ Long Hậu thay y phục trang điểm nhưng Long Hậu lại không phối hợp. Long Vương nói mấy lần cũng không có tác dụng, chỉ có thể thở dài, quay người ra ngoài Thiên Điện.
Yêu Nghiệt và cha hắn không may đụng phải nhau, hắn phủi phủi quần áo đang định bước vào trong đã nghe thấy cha hắn hầm hầm lên tiếng, “Sao con còn chưa đi?”
“Bây giờ con sẽ đi.”
“Đừng! Không được đi! Việc thành hôn của Thất ca con là việc lớn, sao con có thể đi chứ?”
“Nàng cũng biết là thành thân à? Vậy nàng còn nằm ở đó không chịu dậy? Mấy người các ngươi, còn không mua hầu hạ Long Hậu thay y phục!”
Long Vương hừ một tiếng, mấy cô nàng ốc vội vàng vây lại. Sắc mặt Long Hậu khó coi, vừa định nói lui xuống thì Yêu Nghiệt đột nhiên lên tiếng, “Việc đã đến mức này, chỉ cần thuận theo tự nhiên thôi.”
Long Hậu thở dài, “Mẹ biết, nhưng cô ta có tiền án, mẹ sợ cô ta...”
“Sợ cái gì? Bây giờ Thất ca đang u mê nhưng không thể cứ mãi u mê được. Ả ta gả vào đây, nếu yên phận thì cũng bỏ qua, có Thất ca bảo vệ ả. Nhưng nếu ả ta không biết an phận, thì thời gian dài, là đàn ông nhất định sẽ ghét bỏ thôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...