“Không uống trà, vậy uống chút rượu nhé. Rượu nếp hoa nhài ủ nghìn năm, cũng chỉ có đến chỗ của ta mới được thưởng thức thôi.”
Ly Mộ Bạch nói xong liền rót cho Yêu Nghiệt một ly rượu, “Thử xem, xem hương vị như thế nào?”
Yêu Nghiệt cầm chiếc ly ngọc trắng, không nói gì, cũng không uống.
Mãi lâu sau, hắn đặt ly rượu xuống, “Uống rượu xong sẽ mất kiểm soát? Ly Mộ Bạch, từ khi nào huynh đã học được cách say rượu vậy?”
Ly Mộ Bạch không nói gì, chỉ tiếp tục rót rượu, vừa uống vừa mang theo chút đau buồn nhìn bộ lễ phục cưới màu đỏ rực.
Phải, hắn ta uống cả nghìn cốc cũng không say.
Tối hôm qua, hắn ta rất tỉnh táo!
Rõ ràng là biết rõ cô ấy có mục đích, rõ ràng là biết rõ cô ấy có nhiều toán tính, thế nhưng hắn ta vẫn muốn say.
Một bầu không khí yên tĩnh, tiếng nuốt nước bọt lại càng phát lên rõ ràng.
Yêu Nghiệt bực bội, cướp lấy ly rượu trong tay hắn ta, “Ly Mộ Bạch! Huynh có phải bị ngốc không hả?”
Ly Mộ Bạch sững lại một lúc, sau đó ha ha cười lớn, cười xong rồi cười đủ rồi, đột nhiên nắm chặt lấy tay Yêu Nghiệt.
“Tiểu Cửu, tha cho cô ấy! Bây giờ cô ấy đã là người phụ nữ của huynh rồi. Đệ coi như nể tình cô ấy đã là người phụ nữ của huynh mà tha cho cô ấy một mạng, có được không?”
“Cô ta hại đệ, hại người phụ nữ của đệ. Thậm chí còn vì giải độc mà không tiếc cả linh hồn của bản thân. Người như vậy huynh còn dám muốn?”
“Ta dám!”
Ly Mộ Bạch mắt đỏ au gầm lên câu nói đó, Yêu Nghiệt trầm lặng, thu tay mình lại.
“Tiểu Cửu?”
“Sẽ có một ngày huynh hối hận vì quyết định hôm nay.”
Yêu Nghiệt đứng dậy đi ra ngoài, Ly Mộ Bạch chết sững, sợ hắn làm hại đến Cơ Yêu Nguyệt, bước chân bỗng cuồng loạn chạy theo đuổi ra ngoài.
Thế nhưng Yêu Nghiệt nhanh đến nhường nào chứ!
Người còn chưa đến cửa, bóng người đã biến mất không còn dấu vết.
Ly Mộ Bạch vồ lấy khoảng không, định thần lại lập tức chạy về hướng tẩm cung của Yêu Nghiệt.
Trong tẩm cung của Yêu Nghiệt, Cơ Yêu Nguyệt đang nằm ngửa trên chiếc giường mà hắn đã từng ngủ, đôi mắt không hề chớp.
Ả thất bại rồi, kế hoạch của ả lại thất bại rồi!
Ả trăm tính ngàn tính, lại không tính đến Đông Hải lại có một bảo khí có thể thông thạo cổ kim. Tối qua ả chuẩn bị trở về nhân gian, kết quả vừa đi đến cửa mật thất đã nghe thấy đối thoại của Long Vương và bảo khí.
Long Vương đã điều tra ra tất cả, không những điều tra ra tung tích của long cốt, lại còn tra ra người ra tay chính là ả. Có điều những việc này đều không khiến ả lo lắng, bởi vì ả quá yêu Cửu Ca. Tất cả những việc ả làm đều là vì muốn được ở bên Cửu Ca.
Long Vương biết rõ việc này, nhất định sẽ không trách tội ả.
Thế nhưng trăm tính ngàn tính, lại không tính đến Long Vương nghi ngờ ả như vậy, sau khi điều tra ra ả, còn tiếp tục điều tra toàn bộ hoạt động của ả trong một nghìn năm trở lại đây một cách triệt để.
Không chỉ không giấu được việc ả hãm hại Đậu Đậu, đến cả việc ả vì giải trừ hàn độc mà làm việc bẩn thỉu với Liệt Diệm và đám thuộc hạ của hắn cũng không thể may mắn tránh khỏi.
Như vậy thì cho dù Long Vương tha cho ả một mạng thì cũng sẽ không cho phép ả gả cho Cửu Ca nữa. Ả hại con trai ông ta, ông ta không giết ả đã được coi là nhân từ rồi!
Sự việc này sau khi bị vạch trần, Long Vương nhất định muốn làm lành với Cửu Ca. Trở ngại cản trở giữa hai cha con bọn họ đã không còn nữa, ông ta không ép buộc Cửu Ca cưới ả, Cửu Ca tự nhiên sẽ không còn ác cảm với ông ta nữa. Đến lúc đó nếu Cửu Ca muốn trở lại Long cung, sao có thể tha cho ả chứ?
Hết lần này đến lần khác ả hãm hại Bạch Phi, lại còn trộm long cốt của hắn để tráo hồn, hắn đối với ả, sớm đã hận không thể trừ khử ngay lập tức rồi.
Nếu hắn nhất mực muốn giết ả thì cả Đông Hải này cũng ai còn có thể ngăn cản được?
Đến bước này, chỉ còn cách giở bài tình cảm ra thôi.
Ả quả quyết dứt khoát, quyết định tìm đến người dự phòng. Cho nên mới có việc giữa ả và Ly Mộ Bạch phát sinh quan hệ vợ chồng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...