Rõ ràng khi đó Minh Hiên nhận thức được nguy hiểm, nhưng nó vì tư lợi cá nhân mà lựa chọn trơ mắt nhìn anh ta bị Cơ Yêu Nguyệt tấn công. Tuy rằng cuối cùng anh ta không sao nhưng lựa chọn này của Minh Hiên thật sự khiến anh ta cảm thấy lạnh tâm.
Cho nên anh ta không cầu xin Yêu Nghiệt có thể tha cho Sở Minh Hiên, chỉ cầu xin hắn giữ cho cậu ta một mạng sống. Làm như vậy thì anh ta cũng đã là một chú Tư tận chức trách rồi.
Yêu Nghiệt thấy chú Tư Sở đã nghĩ thông, gật gật đầu, coi như đồng ý. Dù sao hắn cũng không muốn lấy cái mạng của Sở Minh Hiên, chỉ cần cậu ta sống không bằng chết là được.
Tự cung, rạch bụng, khi Sở Minh Hiên tỉnh lại phát hiện những việc này, không biết có bị tức điên đến muốn tự sát không nữa?
Yêu Nghiệt rất hài lòng với cách làm của mình, giơ chân lên bước hai bước, hoàn toàn biến mất khỏi đại viện của Sở gia.
Hắn nên đi tìm con trai rồi.
Hôm đó hắn ngồi bên cạnh vợ nghe thấy Lạc Lê nói gì đó về nội dung chủ yếu của bài sát hạch, vừa ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Biển Biển lúc la lúc lắc dắt theo Viên Viên chạy ra ngoài.
Tên nhóc đó rất thông minh, mới có mấy tháng mà đã biết dùng thuật ẩn thân của Yêu tộc như thế nào. Chỉ có điều cậu nhóc vẫn còn non, ở trước mặt người phàm có thể ẩn thân, nhưng trước mặt tu sĩ vẫn chưa thể che thân được. Khi đó hắn dùng cơ thể của Sở Minh Hiên, vừa may chính là tu sĩ.
Cho nên hắn không nói lời nào liền ra ngoài, chuẩn bị lẳng lặng đi theo cậu nhóc, xem xem nó rốt cuộc muốn làm gì.
Không nhìn thì không biết, nhìn một cái đã bị dọa giật bắn người.
Giỏi lắm con trai, đã biết dẫn em gái bỏ nhà ra đi rồi đấy!
Nếu là ngày trước, hắn nhất định sẽ xách nó lên rồi đánh một trận vào mông. Nhưng bây giờ hắn rất vui mừng vì có một cậu con trai giỏi giang như vậy.
Bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến… Nếu giấu con trai đi, vợ nhất định sẽ cãi nhau với cái tên giả mạo kia!
Được đấy, rất được, cứ thế này, hắn sẽ không cần phải lo lắng vợ bị cái tên giả mạo kia chiếm tiện nghi nữa.
Cho nên hắn không nói gì liền ôm con trai và con gái lại, một mạch chạy đi, giấu chúng ở nhà hàng món ăn thôn quê Đại Hùng. Ở đó từ ông chủ đến bà chủ, từ đầu bếp đến kẻ làm thuê đều là yêu quái, hơn nữa đều là từ Yêu Đô ra ngoài, là đám yêu quái rất thân thuộc với yêu khí trên người hắn.
Đưa con trai và con gái qua đó, bọn họ nhất định có thể nhận ra yêu khí trên người con trai, cơm ngon rượu ngon hầu hạ nó, đến khi hắn trở về được thân xác sẽ đến đón chúng.
Hắn đoán không lầm, con trai và con gái yên ổn đứng trước cửa nhà hàng không lâu, ông chủ đã vội vàng chạy ra ngoài, theo sau còn có gương mặt sững sờ của bà chủ.
“Ây da, đúng là hai trứng nhà Yêu Tôn mà! Tôi còn tưởng rằng mình ngửi nhầm nữa!”
“Đồ đàn bà ngu ngốc, đừng có ngây ra đó nữa, mau chóng ôm vào trong nhà!”
Nhìn thấy vợ chồng gấu chân tay luống cuống ôm hai đứa trẻ vào trong nhà, Yêu Nghiệt mới thở phào, đội lốt của Sở Minh Hiên rời khỏi đó.
Thế nhưng điều hắn không ngờ tới đó chính là đứa con trai trước giờ không nghe lời lại ngoan ngoãn ở lại nhà hàng thôn quê Đại Hùng, đứa con gái trước giờ ngoan ngoãn nghe lời lại bất luận thế nào cũng nhất định đòi chạy đi.
Cô bé đang chạy trốn bị tên giả mạo kia tìm thấy. Nhưng như vậy cũng tốt, nếu hai đứa trẻ cùng không có tung tích, không biết vợ sẽ lo lắng đến nhường nào nữa?
Cô không biết con là do hắn mang đi nên nhất định sẽ tưởng rằng đã ra chuyện thật.
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt thở dài, đành chấp nhận số phận đi vào trong nhà hàng Đại Hùng.
Thực ra, hắn có chút ý nghĩ xấu xa. Bởi vì, từ đầu đến cuối, vợ hắn đều không hề nhận ra hắn!
Hắn cảm thấy những điều hắn ám thị đã đủ rõ ràng rồi mà!
Không nhận ra hắn cũng thôi đi, lại còn đối xử với Sở Minh Hiên tốt như vậy.
Bây giờ Sở Minh Hiên bị thương nặng, cô sẽ không lo lắng đến chết đấy chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...