Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Sau này làm thế nào? Dĩ nhiên là dẫn con gái đi tìm cha và anh nó rồi.

Đương nhiên câu này cô không dám nói trước mặt lão già mất nết, bởi vì… nói ra đồng nghĩa với tìm chết.

Thế là Đậu Đậu chỉ có thể cười khan hai tiếng, “Vậy… vậy còn có thể làm thế nào? Sinh thì cũng đã sinh rồi, cũng không thể nhét vào được nữa.”

“Ta không nói vấn đề của bọn trẻ! Ta hỏi vấn đề nơi chốn của con sau này cơ! Mà ta thấy ta hỏi con cũng vô dụng thôi, con không phát triển dây thần kinh này! Được, để ta làm chủ, chính là Lạc Lê. Trước khi ta về sẽ tổ chức hôn lễ cho bọn con, sau này con muốn làm gì thì con làm, ta không có quyền quản nữa.”

Tổ chức hôn lễ với Lạc Lê? Đừng gây rắc rối nữa mà! Nếu Lão Cửu nhà cô biết được thì có thể sẽ làm cô chết trên giường biết không hả?

“Không được! Con không thích anh ta!”

“Con không thích vậy con thích ai? Con đừng nói với ta con không biết cậu ta là người hợp với con nhất!”

“Hợp với con thì con sẽ phải thích và lấy anh ta sao? Vậy thì Bạch Chỉ thái sư cũng hợp với người! Hợp với người chết đi được!”


Câu này của Đậu Đậu vừa nói ra, mặt lão già mất nết tự nhiên ửng đỏ, “Con nhóc đáng chết nói cái gì vậy! Bây giờ đang nói chuyện của con!”

“Ha ha, người giải quyết việc của người trước đã rồi hãy giải quyết chuyện của con. Còn nữa, người đừng dụ dỗ con gái con, con sẽ không để người nuôi nó đâu.”

Lão già mất nết nhất thời chột dạ, “Ta làm như vậy không phải vì tốt cho con sao? Con nói xem nếu con kết hôn với Lạc Lê rồi, chắc chắn còn phải sinh thêm vài đứa nữa. Viên Viên đi theo bọn con có thể được yêu quý không?”

“… Ha ha.”

“Cha dượng vẫn là không bằng cha đẻ, để ta nuôi thì thế nào? Chờ cháu trai của ta tìm được về rồi, ta cũng sẽ ôm nó về núi Đạo Vương nuôi!”

“Con nói rồi, không được! Còn ông ruột? Con với người có quan hệ huyết thống gì đâu. Muốn ôm cháu trai, người đi mà tự sinh con trai! Đừng có dụ dỗ con của con!”

Đậu Đậu nhét nước trà nguội ngắt trên bàn trà vào tay lão già mất nết, “Uống, uống xong thì về chỗ của người đi, con phải đi ngủ rồi!”


Còn muốn gán ghép cô và Lạc Lê, còn muốn đem con trai con gái cô về núi Đạo Vương?

Lão già mất nết, sao ông không lên trời đi?

Không được! Lão già mất nết khí thế to lớn, muốn đuổi ông ấy về núi Đạo Vương xem ra là không thể rồi, phải nghĩ cách để trốn thôi.

Đậu Đậu quyết định, loẹt quẹt đôi dép lê đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại, cưỡng chế ôm lấy con gái lên giường ngủ bù một giấc.

Viên Viên vùng vẫy từ trong lòng Đậu Đậu trèo ra ngoài, vừa chạy tới cửa vẫy bàn tay nhỏ nói tạm biệt ông lão đã tặng nó thỏ giấy thì đã bị Đậu Đậu ngứa mắt nhanh tay bắt trở lại.

Lão già mất nết càng nhìn Viên Viên càng thích, cầm cốc trà vừa đắng vừa lạnh mà đồ đệ ông pha cho, vui vẻ uống một ngụm hết sạch.

Xong rồi thì vẻ mặt khổ sở lại mắng thêm vài câu con nhóc chết tiệt, đứng dậy đi tới phòng 235.

Vân Tung đại sư tới Cục bắt yêu, tin tức nóng hổi này giống như bệnh dịch vừa phát ra đã lan đến chóng mặt không thể nào khống chế được. Chưa đến thời gian một buổi sáng, tòa nhà mới đã hội tụ không ít các fan nam fan nữ. Ai ai cũng chờ được đại sư chỉ giáo một hai chiêu.

Đậu Đậu bị những âm thanh ồn ào này đánh thức, sau khi tỉnh cô bế con gái đang xách con thỏ, lặng lẽ khóa cửa phòng 234, chạy như bay tới phòng phẫu thuật. Cô đã nghĩ rồi, người có thể giúp được cô chỉ có Trương Nhược Nam. Còn về Lý Xuân Hoa… chị ấy không thông báo tin tức là tốt lắm rồi.

Viên Viên chơi thỏ trắng cả nửa ngày ở góc tường, còn Đậu Đậu đã thương lượng xong xuôi kế hoạch bỏ trốn với Trương Nhược Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui