Đậu Đậu tức thì ném ra một câu như vậy rồi quay người, trực tiếp đi ra khỏi phòng phẫu thuật.
Cậu ta không phải Yêu Nghiệt, cậu ta là Sở Minh Hiên!
Từ lúc cậu ta mở mắt cô đã bắt đầu cảm thấy kỳ lạ rồi, cho tới bây giờ, cuối cùng cô có thể khẳng định… Cậu ta không phải Yêu Nghiệt!
Yêu Nghiệt sẽ không hỏi không quan tâm tới con gái, sẽ không tâm thần không yên, càng sẽ không để ý đến hai lạng thịt kia của Sở Minh Hiên như vậy!
Không, hắn để ý, chỉ có điều hắn để ý là vì cảm thấy chướng mắt, hận không thể nhanh chóng từng giờ từng phút cắt lìa. Sao có thể còn muốn làm phẫu thuật gì đó để tăng kích thước?
Không phải Yêu Nghiệt thì không cần thiết phải quan tâm cậu ta nữa.
Đậu Đậu càng nghĩ càng cảm thấy tức, càng nghĩ càng cảm thấy lo cho Lão Cửu. Cô đi tới tòa nhà dành cho thân nhân, chuẩn bị đưa Viên Viên rời khỏi Cục bắt yêu.
Cô phải đi tìm Yêu Nghiệt, cô muốn xác nhận xem hắn có phải đã trở về thân xác rồi không.
Tuy nhiên Đậu Đậu vừa ôm con gái đi tới cửa Cục bắt yêu, thì Lạc Lê liền đuổi tới, “Đậu Đậu, em đi đâu vậy?”
Bước chân Đậu Đậu dừng lại, “Tôi muốn về nhà một chuyến, hỏi Xà yêu đó lấy chút đồ.”
“Đồ gì vậy?”
“… Linh quả?”
“Linh quả?” Lạc Lê chau mày, “Không phải buổi sáng Tiểu Đoan đã mang cho em bốn mươi quả rồi sao?”
“Chỗ đó căn bản không đủ dùng, Viên Viên sắp rụng đuôi rắn rồi, bốn mươi quả nhiều nhất chỉ đủ cho nó ăn bảy tám ngày. Không tìm hắn lấy, dựa vào bắt quỷ gì đó căn bản là không nuôi nổi bọn trẻ. Vậy nên tôi phải về một chuyến.”
“Anh có thể đưa phần của anh cho em!”
“Cảm ơn, nhưng tôi không cần. Anh với tôi không thân không thích, tôi cứ nhận ân huệ của anh cũng không phải là cách. Hơn nữa đây là con của hai chúng tôi, sao có thể để một mình tôi nuôi được? Anh ta là cha bọn trẻ, anh ta bắt buộc phải nuôi!”
Nhìn thấy Đậu Đậu bắt đầu tìm cớ cho việc đi gặp Xà yêu, Lạc Lê không thể không nói, “Em có thể đi, nhưng ngày mai Vân Tung đại sư tới rồi. Ông ấy vẫn luôn cho rằng em ở Cục bắt yêu, nếu như tới Cục bắt yêu không nhìn thấy em…”
Câu phía sau, cứ cho là Lạc Lê không nói thì Đậu Đậu cũng biết.
Nếu lão già mất nết tới Cục bắt yêu mà không nhìn thấy cô thì nhất định sẽ đi tìm cô. Hai sư huynh Vô Ngân Vô Ưu thì biết cô đang ở 912 rồi, nếu bọn họ dẫn lão già mất nết qua đó, để lão già mất nết phát hiện cô ở cùng với Xà yêu… Lão già mất nết nhất định sẽ dạy dỗ cô!
Đương nhiên cô không sợ lão già mất nết dạy bảo cô. Cô chỉ sợ lão già mất nết sẽ dẫn cô về núi Đạo Vương, để cô và Yêu Nghiệt ngăn cách hai vùng, yêu thương mà không có duyên bên nhau…
Thấy biểu cảm Đậu Đậu nghiêm trọng, Lạc Lê biết là kế hoạch này của hắn thành công rồi.
Hắn thừa nhận hắn làm như vậy rất bỉ ổi, nhưng hắn không thể không làm như vậy. Hắn không thể giương mắt nhìn Xà yêu hại chết Đậu Đậu được!
Đậu Đậu ở bên Xà yêu đã xảy ra bao nhiêu lần bất trắc rồi?
Đúng, hắn ta rất mạnh, nhưng hắn ta vẫn không thể bảo vệ tốt Đậu Đậu.
Lần này Đậu Đậu cùng hắn về Cục bắt yêu, vậy mà hắn ta không tới tìm, không tới cướp, thật sự là… bặt vô âm tín không động tĩnh gì!
Một ngàn năm chờ đợi, chẳng lẽ chỉ vì một lần cãi vã liền từ bỏ như vậy?
Xem ra tình cảm của hắn ta với Đậu Đậu cũng không sâu đậm gì.
Nghĩ tới đây, Lạc Lê thở dài, “Chờ thêm vài ngày nữa được không? Ít nhất cũng phải chờ tới khi Vân Tung đại sư rời khỏi đã.”
Đậu Đậu nắm chặt tay, không nói gì, ôm con gái quay người về tòa nhà mới.
Tay Lạc Lê muốn vỗ vai Đậu Đậu cứ giơ ra ngoài như vậy rất lâu, rồi hắn nắm tay lại, quay người trở về phòng làm việc.
Kế hoạch này của hắn cũng coi như thành công rồi. Theo tính cách của Vân Tung đại sư thì chắc chắn sẽ ở đây rất lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...