Lý Xuân Hoa nói cho cô phương thuốc kích sữa bí truyền, còn thật sự cầm đến cho cô nữa, sợ Đậu Đậu xấu hổ không làm theo, cô ấy còn nấu xong rồi bê đến.
Đậu Đậu ngẩn tò te, đối diện với bát thuốc bắc màu đen mà xoắn xuýt, “Có thể không uống không?”
Cô đã uống đan dược luyện từ quả Đèn lồng rồi...
“Không được! Mặc dù Viên Viên nhà em có thể ăn đồ của người lớn, nhưng những thứ đó có thể có dinh dưỡng gì chứ? Mau uống đi, uống rồi lại bế quan tu luyện.”
‘Sở Minh Hiên’ thấy Đậu Đậu nhìn hắn, lập tức cúi đầu nhìn xuống đất, làm ra vẻ vô tội không nghe thấy gì hết. Hắn biết vợ đã luyện quả Đèn lồng, cũng biết cô đã uống rồi. Chỉ có điều vợ cũng đã gần mười tám, cho dù uống quả Đèn lồng cũng chưa chắc đã có bao nhiêu tác dụng. Cho nên uống ít thuốc bắc bồi dưỡng lại cơ thể cũng rất cần mà!
Lý Xuân Hoa thấy Đậu Đậu không phối hợp, tận tình khuyên nhủ, “Em gái à, uống đi, sau khi uống rồi sẽ có lợi cho cả em và con nữa!”
Sau đó cô ấy còn kéo theo một người trợ giúp, “Cậu đứa bé à, cậu nói có đúng không?”
‘Sở Minh Hiên’ đột nhiên bị chỉ đích danh, lập tức gật đầu, “Vâng, đúng, đúng ạ.”
“Em nhìn anh em cũng nói đúng rồi này. Vì con, uống đi!”
Đậu Đậu đã bắt đầu hoảng. Đương nhiên hắn sẽ nói đúng! Cô có sữa, ngực cô to rồi, sau đó người được tiện nghi không phải là hắn à?
“Mẹ, mẹ uống, mẹ uống, uống rồi sẽ, sẽ có sữa.”
Viên Viên vốn dĩ đang tụ tập chơi xếp gỗ với Tiểu Trứng Thối không biết chạy tới từ lúc nào, vừa dùng ánh mắt đáng thương nhìn cô, vừa dùng bàn tay nhỏ không ngừng đẩy cái bát về phía cô.
Đậu Đậu không nói được gì, chỉ đành nhận lấy bát thuốc bắc uống một ngụm lớn.
Ôi chao, cô đã tạo nghiệt gì thế này!
Sớm biết Lý Xuân Hoa nói có hiệu quả như vậy, cô đã không nên uống quả Đèn lồng kia.
Bây giờ thì hay rồi, uống hai phần thuốc to ngực, cô sẽ không thành mẹ sề đấy chứ?
Lý Xuân Hoa thấy cô uống thuốc bắc rồi hài lòng gật đầu, mỗi tay dắt một đứa bé ra ngoài, “Được rồi, em tu luyện đi, chị trông con giúp em.”
Đậu Đậu, “... Cám ơn chị.”
‘Sở Minh Hiên’ khổ sở nhịn cười, sau đó thấy Đậu Đậu nhìn hắn, lập tức ngồi xếp bằng giả bộ tu luyện.
Đậu Đậu hung dữ lườm hắn một cái qua mắt kính màu tím nhạt, thở dài, cam chịu số phận ngồi xếp bằng tu luyện.
Mấy ngày tu luyện này khiến cho cô sâu sắc hiểu ra một sự thật: Chăm chỉ sẽ không thành đại sự được!
Cô chơi cái trò tu luyện này còn không bằng vui vẻ lăn trên giường một đêm với Lão Cửu!
Chẳng trách người đời thích đi đường ngang ngõ tắt, hóa ra đường ngang ngõ tắt mới là đường ngắn nhất!
Sớm biết Lão Cửu nhà cô có ngày hôm nay, lúc đó cô nên vui vẻ thăng cấp mới đúng!
Haiz, đã từng có một hệ thống hỗ trợ lớn mạnh bày ra trước mắt cô mà cô không biết quý trọng, đến khi mất đi rồi mới hối hận cũng không kịp.
Nếu như trời cao cho cô cơ hội làm lại từ đầu, cô nhất định sẽ nói, “Hệ thống hỗ trợ như vậy, thêm một lần nữa đi!”
Đậu Đậu đột nhiên siết tay kêu lên, “Sở Minh Hiên’ đần mặt ra, “Hệ thống hỗ trợ? Hệ thống hỗ trợ gì?”
“Lão… khụ, không có gì. Mau tu luyện đi, hai ngày nữa sẽ phải thi rồi, không thể bỏ mạng ở nhà quỷ được.”
Đậu Đậu nói xong, nghiêm túc nhắm mắt lại.
‘Sở Minh Hiên’ hỏi mấy lần không có kết quả, chỉ có thể cũng nhắm mắt lại.
Nhưng Đậu Đậu nhắm mắt không được bao lâu lại mở ra, nhìn thấy ‘Sở Minh Hiên’ không nhìn cô, không kiềm được thở phào nhẹ nhõm.
Lão Cửu nhà cô chính là một vại giấm lớn, nếu biết vừa rồi cô nghĩ cái gì, có khi còn hiểu lầm xuyên tạc ấy chứ?
Cho nên… sao cô có thể nói suy nghĩ thật ra cho hắn được?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...