Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

“Cô có thể thi, cũng có thể ở đây, nhưng sau khi thi xong thì lập tức rời đi.”

Lạc Lê vừa nói ra lời này, Bạch Linh lập tức mừng rỡ, “Được! Một lời đã định, bây giờ em có thể đến cao ốc mới ở rồi chứ?”

“... Có thể, đăng ký phòng ở chỗ Tiểu Đoan.”

Bạch Linh cười rồi kêu Tiểu Đoan cùng đến cao ốc mới tìm phòng 233 của cô ta.

Tiểu Đoan đau khổ đi theo sau lưng Bạch Linh, do dự mấy lần không dám nói với cô ta là phòng 233 đã cho Đậu Đậu ở rồi.

Sao chị hai Bạch Linh lại trở lại chứ?

Không phải cô ta đã bị xử đuổi ra khỏi Cục rồi à?

Chẳng lẽ cô ta vẫn có khả năng là người phụ nữ của Lão đại?

Oh my god, vậy trước đó cậu ta còn thất lễ với cô ta, cô ta sẽ không gây khó khăn cho cậu ta đấy chứ?

Không đúng không đúng, người Lão đại thích rõ ràng là chị dâu!

Còn chị hai Bạch Linh này, vẫn luôn là cô ta theo đuổi Lão đại. Không sao, không sao cả.

Có điều, Lão đại đối với chị dâu có vẻ như cũng là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình...


Ôi chao, khó chọn quá, hai cái bắp đùi to này, rốt cuộc cậu ta phải ôm cái nào đây?

Đang lúc Tiểu Đoan xoắn xuýt không thôi thì đã đến phòng 233 rồi, Bạch Linh chỉ biển số phòng, nói, “Tôi ở căn này.”

Sau đó cô ta đẩy cửa vào, vừa vặn đối mặt với Đậu Đậu đang ngồi trên sofa bế Viên Viên xem phim.

Cô không khóa cửa, bởi vì ‘Sở Minh Hiên’ vừa về tắm rửa bôi thuốc, cô cảm thấy lát nữa có thể hắn sẽ lại qua đây, vì vậy mới không khóa.

Kết quả...

Sao Bạch Linh lại đến đây?

Thấy Đậu Đậu cau mày sắc mặt có chút không vui, Tiểu Đoan vội vàng mở miệng, “Chị Bạch, Bạch Linh, chị xem, căn này có người ở rồi. Chúng ta đổi một căn khác được không? Phòng 232 bên cạnh cũng rất…”

“Im miệng! Nơi này không có chuyện của cậu!”

Khóe miệng Tiểu Đoan giật giật, yếu ớt lui xuống.

Đậu Đậu, “... Chào cô Bạch, tạm biệt cô Bạch.”

“Kim Đậu Đậu! Cô quá đáng quá rồi đấy! Căn phòng này rõ ràng là tôi chọn trúng trước!”

“Ồ, như vậy sao, cô chọn trúng trước, cô chọn trúng trước thì là của cô à? Cái váy cô đang mặc kia còn là cái tôi chọn trúng trước đó.”


“Cô nói láo!”

“Cô cũng nói láo!”

Bạch Linh bị Đậu Đậu làm cho tức giận sắp bốc khói, “Trước đó, cô căn bản chưa từng nhìn thấy cái váy này.”

“Vậy tôi nói trước lúc này cô căn bản chưa chọn trúng căn phòng này đấy.”

Đậu Đậu rót cho mình cốc nước lọc, vắt chân lên ung dung ngồi.

“Nói đi cũng phải nói lại, cô mặc cái váy này xấu chết đi được. Chẳng lẽ cô không biết loại áo không cổ này thích hợp với nữ sinh vai nhỏ à? Còn nữa, bắp tay cô sao lại to như vậy? Thịt còn nhiều nữa chứ. Quần áo chịu đựng đến sắp nứt ra rồi. Béo thì mua cái to chút mà mặc, to một chút sẽ đẹp hơn.”

“Bắp tay tôi nhiều thịt là bởi vì ngực tôi to!”

Bạch Linh nói không lựa lời, Tiểu Đoan không nhịn được, phì một tiếng bật cười.

“Cô ở căn khác đi, tôi muốn căn này.”

Lần này Đậu Đậu thật sự cười, “Cô Bạch, uổng công cô còn là một kỹ sư linh hồn nhân loại đấy. Tới trước được trước, cái đạo lý này còn cần tôi dạy cô à?”

“Kim Đậu Đậu! Rõ ràng cô ở căn nào cũng được, tại sao cứ phải cướp với tôi?”

Đậu Đậu không dám tin chỉ vào mũi mình, “Cô nói tôi cướp của cô? Cho xin đi, lời này phải là tôi hỏi cô mới đúng? Làm rõ tình hình đi được không hả, là tôi vào ở trước!”

“Đoan Mộc Phồn Xuân! Cậu bảo người phụ nữ này ở căn khác đi! Tôi muốn ở căn này!”

Tiểu Đoan yếu ớt lui về phía sau một bước, “Chuyện này, em không có quyền quyết định.”

Bạch Linh thấy Đậu Đậu không có ý nhượng bộ, nói không lựa lời, “Cô dẫn theo đứa tạp chủng này còn muốn cướp Lạc Lê với tôi, Kim Đậu Đậu, cô có biết xấu hổ không đấy!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui