Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu đau đớn kêu lên, mắt cá chân đột nhiên đau như kim châm. ‘Sở Minh Hiên’ lo lắng cầm lấy chân cô, “Sao thế, để anh xem nào! Đau không?”

“… Không đau lắm.”

Đậu Đậu không đẩy hắn ra, mặc cho tay ‘Sở Minh Hiên’ cầm lấy cái chân nhỏ bé của cô.

Rất kỳ quái, cô không ghét ‘Sở Minh Hiên’ chạm vào Cô.

Chỗ mắt cá chân, màu máu của mầm đậu rút đi, sau đó khôi phục màu xanh lá cây, chỉ còn lại hai cái lá.

‘Yêu Nghiệt’ chạy tới muốn đẩy ‘Sở Minh Hiên’ ra, bị Đậu Đậu lạnh lùng quét qua, hắn đứng lại tại chỗ.

Sở Minh Hiên không biết mình bắt chước có đúng không, con Xà yêu kia đối với Đậu Đậu không phải là ngoan ngoãn phục tùng sao? Không chỉ như vậy, hắn còn thường xuyên nói phải làm một người đàn ông rộng lượng lịch sự.

Mặc dù Sở Minh Hiên không thể gật bừa, nhưng có vẻ như Đậu Đậu chính là thích con Xà yêu kia như thế.


Không, cũng không đúng lắm, có lúc Xà yêu cũng rất bá đạo.

Vì vậy ‘Yêu Nghiệt’ chỉ dừng lại một chút, sau đó hung hăng đẩy ‘Sở Minh Hiên’ ra.

Hắn ôm lấy Đậu Đậu, đá văng cửa phòng dành cho khách ra, tùy hứng mà phách lối đi vào.

Đậu Đậu theo điều kiện có phản xạ tát ‘Yêu Nghiệt’ một cái, bốp một tiếng, trong không gian yên tĩnh vô cùng vang.

“Bỏ em xuống, em tự đi được!”

Đậu Đậu không biết tại sao mình nói chuyện lại khó nghe như vậy, sau khi hoàn hồn lại nhìn thấy mặt ‘Yêu Nghiệt’ đỏ hết lên, trong lòng cô lập tức áy náy.

“Xin lỗi, em không nên đánh anh.”

Cô cụp mắt xuống nói như vậy, sau đó nhìn thấy ‘Sở Minh Hiên’ vẫn ở bên ngoài, có chút chột dạ giải thích, “Em… em chỉ là… chỉ là cảm thấy hôm nay anh hơi cố tình gây sự!”

Đúng, chính là như vậy, phải đánh đòn phủ đầu.

Nhưng cô nói xong liền hối hận, bởi vì cô nghĩ ra, cho dù cô đánh đòn phủ đầu, Yêu Nghiệt cũng sẽ không tha cho cô.

Bởi vì… cô lại để cho tình địch của hắn sờ vào mắt cá chân của cô!

Theo cái tính thối hoắc của Yêu Nghiệt, không cắn cô hai cái cho hả giận mới là lạ đấy!

Huống hồ cô còn đồng ý nhảy cái loại đó cho hắn xem, nếu như hắn tức giận thi hành trước thời hạn thì làm thế nào?

Hôm nay là ngày cuối cùng trong kỳ nguy hiểm của cô. Không thể việc sắp thành lại hỏng được!


Nghĩ tới đây, Đậu Đậu yếu ớt ngẩng đầu lên, đối mặt với hắn, nhưng ‘Yêu Nghiệt’ lại có chút hốt hoảng.

Sau đó trước khi cô xin lỗi, ‘Yêu Nghiệt’ đã lên tiếng, “Là anh cố tình gây sự. Vợ, em đừng giận nữa được không?”

Đậu Đậu lui về phía sau một bước, “Anh nói cái gì?”

Yêu Nghiệt… đang xin lỗi cô hả?

Không, đây không phải là Yêu Nghiệt của cô! Đây không phải là hắn!

Yêu Nghiệt của cô, khi nào biết dùng cái ngữ khí này thừa nhận là hắn cố tình gây sự chứ?

Cho dù thật sự là hắn cố tình gây sự, hắn cũng sẽ cây ngay không sợ chết đứng - Đúng, ông đây chính là cố tình gây sự đấy thì làm sao hả? Vợ, em mau đến dỗ anh đi!

Hắn sẽ không thừa nhận, hắn không muốn người khác động vào cô, đây là ranh giới cuối cùng và nguyên tắc của hắn!

Cho nên, người đứng trước mặt này… tuyệt đối không phải là Yêu Nghiệt!


Đậu Đậu tháo kính xuống, nâng mặt ‘Yêu Nghiệt’ lên, bình tĩnh nhìn chằm chằm hắn.

Cô đang thăm dò hắn, nhưng ngoài mặt lại giả như rất tức giận, trong lòng lại nói: Không có gì mà có lỗi cả, anh là người em yêu, tại sao phải xin lỗi em chứ?

Nhưng ‘Yêu Nghiệt’ không hiểu, hắn tưởng là cô giận thật rồi.

Vì vậy hắn nhẹ nhàng ôm lấy cô, bắt chước giọng chính chủ làm nũng, “Vợ ~ Chúng ta đi ngủ có được không, anh không muốn để cậu ta động vào em ~”

Nếu như vừa rồi hắn nói câu này, không nghi ngờ chút nào, Đậu Đậu sẽ tin hắn.

Nhưng cô căn bản không hề giận thật, hắn… hoàn toàn nhìn không hiểu ý mà cô muốn biểu đạt.

May mà Yêu Nghiệt của cô là một tên thần kinh, không phải ai cũng có thể bắt chước được.

Nếu không, có lẽ cô sẽ thật sự nhận sai người cũng rồi nên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui